Nhị vương tử rất sợ kẻ khác phát hiện dự định trộm kho lương rồi cướp công lao của gã, cho nên luôn đề phòng người khác như phòng trộm cướp vậy.
Gã chủ động xin đi trấn thủ ba thành Thượng Ngu, mượn cớ điều tướng thủ thành rời đi
Vì lý do này, sau khi Phù Vọng đánh hạ ba thành Thượng Ngu, tướng thủ thành ở biên cảnh Bắc Cương vẫn chưa hề nhận được tin tức.
Đợi đến khi bọn họ nhận được tin tức, Khương Bồng Cơ và Lý Vân đã mang theo viện binh đến tiếp viện ba thành Thượng Ngu, dựa vào sự kiên cố của tường thành và lượng lớn vũ khí mà bảo vệ ba thành chặt chẽ
Quân lính Bắc Cương không có đồ dữ trữ hậu cần đầy đủ, nếu hai bên đối kháng trực diện, Bắc Cương chắc chắn sẽ chịu thua mà rút lui.
Khương Bồng Cơ nhìn quân địch dày đặc dưới thành, bên tai là tiếng chửi bới thô tục của bọn họ.
“Chủ công, chi bằng để mạt tướng xuất tinh nghênh địch, dạy cho bọn người này một bài học!” “Hán Mỹ, bình tĩnh.”
Kỳ Quan Nhượng liếc nhìn gương mặt lãnh đạm của chủ công nhà mình, thấp giọng kéo áo giáp của Lý Uân, tránh cho người này hành động theo cảm tính.
“Quân sư, làm sao nhịn được chứ? Đám người Bắc Cương thô bạo này mắn...” Lý Uân nuốt những lời còn sót lại vào bụng, vẻ mặt vẫn cực kì phẫn nộ
“Chủ công ty có quyết định, huynh cho rằng ngài ấy thích chịu thiệt hay sao?” Kỳ Quan Nhượng thấp giọng khuyên nhủ: “Tại sao ngoài kia lại mắng chửi khó nghe như vậy? Còn không phải là muốn chúng ta tức giận, xuất binh nghênh địch ư? Xuất binh lúc này hoàn toàn không có lợi với chúng ta
Vừa mới đánh hạ ba thành Thượng Ngu, dân chúng trong thành phần nhiều là người thân cận với Bắc Cương
Nếu bọn họ thừa dịp chúng ta nghênh địch lén trong ứng ngoài hợp, chưa biết chừng ba thành vất vả lắm mới mưu tính được vào tay lại để mất
Mặc kệ bọn họ chửi mắng, bọn họ không đủ đồ dự trữ, chịu không được vài ngày sẽ tự động rút lui.”
Lý Uân cũng không phải cậu nhóc trước kia nữa, đương nhiên anh thấy rõ chiến cuộc.
Nhưng...
Nghe xem nội dung người bên ngoài mắng chửi là gì?
Nhục mạ bọn họ là thứ hèn nhát thì chẳng đáng kể đến, loại mắng chửi không đau không ngứa này tính là gì
Nhưng lại dám mắng chửi chủ công của bọn họ, thậm chí còn dùng mấy lời thô tục đụng chạm đến thân quyến nhà ngoại của chủ công, thật quá mức đê tiện! “Mặc bọn chúng tùy ý nhục mạ, uy nghiêm của chủ công ở đâu?”
Lý Vân tức đến mức mắt trợn tròn, ngón tay nắm vũ khí trắng bệch.
Tiểu thiên sứ tốt tính như vậy cũng không nghe nổi nữa
Đối tượng mà mấy tên Bắc Cương kia thách thức nhục mạ là chủ công của bọn họ.
Mặc dù chỉ là mấy lời nói thô tục nhưng truyền đi thì danh tiếng của chủ công phải làm thế nào?
“Đạo lý này ai cũng hiểu, nhưng chủ công không tỏ thái độ, ta với huynh có thể thể nào chứ?” Kỳ Quan Nhượng siết chặt cán quạt, nhìn như trấn tĩnh tự nhiên nhưng động tác phẩy quạt của anh ta vẫn vạch trần tâm trạng thật của anh ta
Không chỉ có đám người Kỳ Quan Nhượng không chịu nổi mà khán giả kênh livestream cũng sốt ruột, hận không thể chui qua màn hình chửi nhau với binh sĩ Bắc Cương.
Bà nội nó chứ, tiểu công chúa nhà bọn họ là người mà ai cũng có thể nhục mạ được sao?
Có tin bọn họ chỉ dùng lời nói mà mắng cho đám con rùa Bắc Cương tức chết không? Nói đến tinh hoa “chửi bới”, đám Bắc Cương này sao là đối thủ của bọn họ được? [Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Streamer, bọn họ chửi khó nghe thật đó, tiếp tục nhịn như vậy thật không giống cô
Streamer mà bọn họ biết là người như thế nào? Chịu gì cũng không chịu thiệt! Không thể không thừa nhận, sự hiểu biết của bọn họ đối với Khương Bồng Cơ là chính xác
“Gấp cái gì? Người bị chửi là ta đây còn không gấp.” Khương Bồng Cơ cười trấn an Lý Uân
Tố chất tâm lý của cô còn mạnh hơn tưởng tượng của mọi người nhiều, chỉ là mấy lời nhục mạ đầu môi mà thôi, còn chưa đủ để cố đánh mất lý trí
“Đối phó với những người để tiện như thế, chúng ta chỉ có thể dùng phương pháp để tiện hơn để xử lý
Có điều phụ nữ chanh chua mắng chửi nhau sẽ ảnh hưởng đến phong thái, chúng ta không thể làm như vậy.” Cô lẩm bẩm một tiếng, nói với Phù Vọng đang đứng im lặng một bên: “Chính Đổ, ta có một việc muốn huynh đi làm.” Phù Vọng hồi hộp trong lòng, gã tiến lên trước nghe lời dặn dò của Khương Bồng Cơ rồi cảm khái một tiếng
Quả nhiên rất đê tiện! Mười lăm phút sau, binh sĩ Bắc Cương dưới thành mắng khô miệng khô lưỡi, thủ vệ trên thành vẫn không hề dao động
Tướng quân Bắc Cương chọn