Liễu Xa lẩm bẩm: “Hai mươi? Tuổi tác không đúng lắm…”
Ông không nghi ngờ chuyện Lý Uân là con trai của Tạ Khiêm, bởi ngoại trừ hàng lông mày anh giống mẹ ra thì những nét khác đều y hệt Tạ Khiêm hồi còn trẻ.
Nếu không giống đến thế thì ban đầu ông đã không nhận nhầm.
Nghĩ đến họ của Lý Uân, ông cảm thấy cái tuổi này chắc là giả, có khi Tạ Khiêm cố ý tăng lên hai tuổi.
Lý Uân ôm một bụng nghi ngờ lui xuống.
Sau một hồi lâu, Khương Bồng Cơ mới lên tiếng hỏi Liễu Xa: “Xuất thân của Hán Mỹ có vấn đề ạ?”
“Con trai của Tạ Khiêm, gương mặt đó chính là bằng chứng.”
Liễu Xa hít một hơi thật sâu, nói: “Mười mấy năm về trước, cái tên này chính là đại diện cho ‘thiếu niên phong lưu’, tình nhân trong mộng của không biết bao nhiêu quý nữ thế gia. Nhưng không ngờ, thế mà ông ta lại đưa con trai ẩn náu ở quận Phụng Ấp bao nhiêu năm như thế, ngay đến một phong thư cũng không gửi về nhà. Ngẫm ra thì những năm này ông ta cũng rất đau khổ… Bây giờ Lý Uân thành thuộc hạ của con, chỉ có thể nói là tạo hóa trêu ngươi.”
Khương Bồng Cơ cau mày, nói: “Người phụ thân nói… là cái vị Tạ Khiêm kia?”
Nếu đúng là như vậy thì chẳng phải Lý Uân là con trai của người phụ nữ kia?
“Còn ai vào đây nữa?” Liễu Xa cười giễu.
“Vậy thì Tạ Khiêm đột nhập vào hoàng cung Trung Chiếu báo thù chẳng phải là đi giết vợ?”
Liễu Xa khinh bỉ nói: “Cái thứ đó sao coi là vợ được? Chẳng qua chỉ là thứ yêu ma quỷ quái chiếm thân xác của vợ Tạ Khiêm mà thôi.”
Đối với Tạ Khiêm, người vợ yêu từng là một trong Lang Nha song xu - Vương Huệ Quân đã sớm chết vì khó sinh rồi.
Kẻ đang còn sống chẳng qua chỉ là một con mụ đàn bà rắn rết bản tính dâm đãng, độc ác tàn nhẫn, dã tâm cao hơn trời mà thôi.
Cảm giác đó giống cái gì?
Vương Huệ Quân khi xưa đã từng là nữ thần trong mộng của rất nhiều thanh niên tuấn kiệt.
Thế nhưng lại rất ít người biết, nữ thần của bọn họ bị một cô hồn dã quỷ lai lịch bất minh chiếm mất thân thể, từ một người thanh thuần lương thiện, biến thành dâm đãng ác độc. Liễu Xa cũng rất đồng tình với Tạ Khiêm, nếu như Vương Huệ Quân cứ thế khó sinh mà chết thì mọi chuyện đã êm xuôi rồi.
Nhưng thân xác Vương Huệ Quân lại bị người khác chiếm mất, kẻ đó còn dùng cơ thể của bà quyến rũ đàn ông khắp nơi.
Đừng nói là tận mắt nhìn thấy, cho dù chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy vô cùng ghê tởm.
Khương Bồng Cơ cau mày, hiếm khi Liễu Xa chịu nhắc lại chuyện cũ, cô liền truy hỏi: “Chiếm cơ thể của vợ Tạ Khiêm?”
“Ừ.” Liễu Xa gật đầu: “Tạ Khiêm và Vương Huệ Quân là một đôi thanh mai trúc mã, năm đó khi bọn họ thành hôn, không biết bao nhiêu người tan nát cõi lòng. Một năm sau liền có một cậu con trai, ta nghĩ đứa trẻ đó chắc là Lý Uân. Nhưng mà… từ khi Vương Huệ Quân sinh con xong, hành vi của Tạ Khiêm trở nên rất kỳ quái. Ông ta nóng nảy, lạnh nhạt với vợ, thường xuyên đến chùa chiền, đạo quan, trước mặt người khác lại giả vờ như không có chuyện gì.”
Khương Bồng Cơ nghiêm túc lắng nghe, khán giả cũng cảm thấy như mình vừa mở ra cánh cửa của thế giới mới.
Lượng thông tin mà cha của Streamer vừa nói có hơi nhiều nha!
“Sau đó thì sao?” Khương Bồng Cơ truy hỏi.
“Sau bữa tiệc đầy tháng của con, Tạ Khiêm đưa vợ và con trai đến Hà Gian, nói là đến thăm phương trượng của chùa Thượng Phật – Liễu Trần đại sư.” Nói đến đó, Liễu Xa nhếch miệng cười lạnh, đôi mắt vốn dĩ dịu dàng như nước giờ như một đầm băng, khiến người ta run bần bật: “Nhưng chuyện đời khó lường, trên đường đến Hà Gian, vợ chồng họ gặp phải sơn tặc, Tạ Khiêm liều chết bảo vệ vợ con, ông ta và con trai bất hạnh lâm nạn.”
“Nhưng mà … cả Tạ Khiêm và Hán Mỹ đều còn sống…”
“Thế cho nên Vương Huệ Quân đang nói dối.” Sắc mặt Liễu Xa tối sầm: “Sơn tặc cái gì, còn không phải do một tay bà ta sắp đặt? Chỉ vì muốn loại trừ chướng ngại vật là Tạ Khiêm mà thôi. Tạ Khiêm phát hiện ra sự khác thường của bà ta, nên muốn để Liễu Trần đại sư diệt trừ. Thứ cô hồn dã quỷ lai lịch bất minh như bà ta sao có thể không sợ?”
Lời kể của Liễu Xa khiến bầu không khí của kênh