Tin tức Phương Chính tỉnh lại chỉ mới truyền đi được nửa ngày thì tin Phương Chính tiên bố khiêu chiến nhị chuyển cổ sư trong sơn trại đã truyền đi khắp nơi.
Lấy tu vi nhị chuyển trung giai của mình, Phương Chính ưu tiên đi khiêu chiến cổ sư nhị chuyển trung giai, đối với những cổ sư sơ giai, nêu có gan đến tìm, Phương Chính sẽ tiếp chiến.
Đương nhiên Phương Chính không làm được đến mức vượt cấp khiêu chiến, cũng không làm được việc thắng áp đảo đồng cấp như thiên tài Bạch Ngưng Băng của Bạch gia.
Nhưng khả năng thực chiến của hắn ngày càng tăng, thời gian dùng để đánh bại một người cũng nhanh chóng ngắn lại.
Ban đầu rất nhiều người vì thân phận của hắn mà nương tay, nhưng sau đó lại không cách nào tiếp tục nương tay nữa.
Có thể thấy, Phương Chính phát triển ngày càng nhanh hơn, cũng ngày càng rõ ràng hơn.
- Tin rằng Phương Chính rất nhanh sẽ trở thành nhị chuyển đệ nhất nhân của gia tộc.
Rất nhiều người xem trọng sự phát triển này của Phương Chính.
- Hừ, muốn trở thành nhị chuyển đệ nhất nhân, Phương Chính còn phải đánh bại ba người Mạc Nhan, Xích Sơn, đặc biệt là Thanh Thư.
Muốn như vậy, hắn ít nhất cũng phải đợi đến đỉnh phong.
Có người lại không cho Phương Chính có thể dễ dàng leo lên vị trí đó như vậy.
Nhưng mà, vẫn không ai có ý trối bỏ việc này, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Chớp mắt, tiết trời đã vào cuối tháng hai.
Trời đất đã chuyển mình sang xuân, những tia nắng ấm áp bao phủ khắp Thanh Mao sơn.
Tuyết đã tan, những chồi cây xanh non bắt đầu đâm chồi.
Phóng mắt nhìn khắp, dãy núi trùng điệp trải dài trước mắt đã thay màu ào mới, không còn màu trắng tinh khôi của tuyết, mà khoát lên người tấm áo lụa màu xanh non mềm mượt điểm xuyến những họa tiết hoa bướm đẹp đẽ.
Một tiểu tổ năm người bước đi trên con đường từ phía bắc đi vào sơn trại, dẫn đầu là một nam nhân tóc màu xanh lục, chính là tiểu tổ của Thanh Thư.
Phương Chính đi ở phía sau Thanh Thư một chút, đang trò chuyện cùng ba tổ viên khác.
- Phương Chính, tiếp theo ngươi định làm gì?
Lúc này, Thanh Thư đi phía trước hỏi.
Bởi vì Phương Chính thời gian qua không ngừng khiêu chiến khắp nơi, cho nên có chút ảnh hưởng đến quá trình làm nhiệm vụ của tiểu tổ.
Bản thân Thanh Thư là tổ trưởng, cho nên hắn phải thận trọng cân nhắc sắp xếp vấn đề này.
— QUẢNG CÁO —
- Đúng đó Phương Chính, ngươi tiếp theo định khiêu chiến ai đây?
Cổ Nguyệt Tịnh Không thân thiết câu cổ Phương Chính.
- Ngươi nha, nhị chuyển trung giai cổ sư trong sơn trại đều bị ngươi đánh bại cả rồi.
Đến cả bọn ta ngươi cũng không tha đâu.
Cổ Nguyệt Hằng ra vẻ trách móc, lấy trỏ đục nhẹ vào ngực Phương Chính một cái, lại hỏi.
- Có định vượt cấp khiêu chiến không?
- Không! Ta tạm thời không định khiêu chiến tiếp.
Phương Chính lắc đầu, đạm mạc đáp.
- Ta dừng lại ở nhị chuyển trung giai có chút lâu, dự định sẽ chuyên tâm tu hành, sớm ngày đột phá lên nhị chuyển cao giai.
- Như vậy cũng tốt.
Thanh Thư gật đầu, kinh nghiệm chiến đấu quan trọng, nhưng tu vi của bản thân cũng rất quan trọng.
Phương Chính không nghĩ như vậy, hắn cũng định sẽ khuyên Phương Chính làm vậy.
- Ngươi cứ chuyên tâm tu hành, khi nào có nhiệm vụ sẽ thông báo trước cho ngươi.
- Được.
Vậy ta xin phép về trước.
Phương Chính gật đầu, nói xong liền xoay đầu rời đi.
Hắn một đường đi nhanh, quay lại lầu trúc, liền đem cửa phòng và cửa sổ đóng chặt.
Sau đó đem rượu được hắn cắt giữ lấy ra, liền khoanh chân ngồi thẳng trên nên nhà.
- Tửu trùng có khả năng tinh luyện nhất chuyển chân nguyên lên một tiểu cảnh giới, dùng chân nguyên đã qua tinh luyện đi tu hành tốc độ sẽ nhanh hơn, điều này bản thân ta đã tự mình trải nghiệm.
Nhưng đến nhị chuyển cảnh giới, tửu trùng liền không còn tác dụng.
Muốn dùng, phải đưa nó lên nhị chuyển.
- Cổ phương hợp luyện tửu trùng lưu truyền rộng rãi từ trước đến nay là thăng lên nhị chuyển bạch trùng kiển, rồi tam chuyển mộng hãn điệp.
Bạch trùng kiển gần như vô dụng, mà mộng hãn điệp tác dụng chính dùng để mê hoặc người khác.
— QUẢNG CÁO —
- Mỗi loại cổ trùng có một công dụng khác nhau, sau khi hợp luyện hai con cổ lại, con cổ mới sinh ra chỉ giữa lại một trong hai tác dụng cũ.
Ví như nguyệt nghê thường là do nguyệt quang cổ và ngọc bì cổ hợp thành, nhưng nó chỉ có thể phòng ngự, mất đi khả năng tấn công.
Công dụng của tửu trùng là tinh luyện chân nguyên, nếu theo con đường bạch trùng kiển, mộng hãn điệp thì năng lực này sẽ biến mất.
Như vậy chính là xem tửu trùng như là phụ liệu, hoàn toàn đáng tiếc.
- Trong Cổ Nguyệt bộ tộc có cất giữ một loại cổ phương liên quan đến tửu trùng.
Cổ phương này có thể thăng tửu trùng lên thành nhị chuyển yên nguyệt cổ, tam chuyển thất hương tửu trùng.
Yên nguyệt cổ không rõ công dụng, nhưng thất hương tửu trùng có thể tinh luyện chân nguyên, giữ lại giá trị của tửu trùng.
- Chỉ là, thất hương tửu trùng tinh luyện bạch ngân chân nguyên, chỉ có tác dụng với tam chuyển cổ sư, với ta hiện tại cũng vô dụng.
Cách hợp luyện tốt nhất, là con đường mà Phương Nguyên sẽ đi.
- Trong trí nhớ của Phương Nguyên, sau này sẽ có một người chuyên nghiên cứu về tửu trùng, tìm ra con đường hợp luyện tối ưu nhất.
Đầu tiên là hợp luyện nhị chuyển tứ vị tửu trùng, sau đó là tam chuyển thất hương tửu trùng.
Mặc kệ là tứ vị tửu trùng hay thất hương tửu trùng đều có thể tinh luyện chân nguyên.
Tứ vị tửu trùng còn đối ứng tinh luyện nhị chuyển xích thiết chân nguyên, hoàn toàn phù hợp với ta.
- Muốn hợp luyện tứ vị tửu trùng, cần có hai con tửu trùng và bốn loại rượu ngon có bốn vị là chua ngọt đắng cay.
Rượu cay thường thấy nhất, rượu thanh trúc là rượu cay, hơn nữa cũng xem là rượu ngon, trước mắt phù hợp.
Rượu ngọt có rượu mật hoàng kim, hơi khó khăn, nhưng cũng đủ ba vò, đủ để thử luyện ba lần.
Rượu đắng có rượu khổ bối, số lượng cũng đủ dùng ba lần.
Phương Chính vừa tự nói, vừa kiểm tra lại số lượng.
Rượu khổ bối này là do Phương Chính tự mình thu thập được, lấy từ một loại sò ở sâu trong lòng sông dưới chân núi.
Loại sò này có vỏ ngoài đen sì, trên thân có vòng trắng nhìn như vòng tuổi của cây, sống chủ yếu dưới hồ sâu, được gọi là khổ bối.
Sò này không cho ngọc, nó nuốt cát, lại ủ trong người trở thành rượu.
Rượu của nó ủ ra có vị đắng, cũng khá thơm ngon.
Trong nguyên tác, Phương Nguyên vì tứ vị tửu trùng mà tìm kiếm bốn loại rượu ngon, cuối cùng lại thiếu rượu đắng.
Hắn hỏi tìm khắp, tìm ra rượu khổ bối, nhưng gần nhất cũng là ở trong tay Bạch gia trại, rất khó lấy.
Nào ngờ sau một sự kiện, hắn tìm thấy rượu khổ bối dưới lòng sông dưới chân núi.
Phương Chính cũng là nhờ vào