Cố Triều hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã khôi phục, nhớ đến lúc ăn cơm nhìn thấy Thu Trì lén lút uống rượu, hắn cứ nghĩ mình nhanh tay, không ngờ lại chậm một bước rồi.
"Cục cưng." Cố Triều không hề có ý định thoát ra, ngược lại còn thuần tiện đè cậu xuống giường nằm, hỏi: "Em đã uống bao nhiêu ly rồi."
Thu Trì vẻ mặt nghiêm túc ngẫm lại, sau đó nói: "Mới hai ly thôi." Sau đó không chờ Cố Triều lại hỏi, hai tay cậu đã x0a nắn gương mặt Cố Triều, vừa xoa vừa khen ngợi: "Oa~ đẹp trai quá.
Đẹp chết luôn."
Cố Triều chưa từng thấy ai uống rượu vào rồi một lúc sau mới say như cậu, trước đó hắn có nhìn thấy dáng vẻ Thu Trì khi say ôm cột điện gọi tên hắn mà Trần Dụ quay clip gửi qua, bây giờ người thật trước mắt còn đáng yêu gấp trăm lần.
Thu Trì liên tục chạm mọi ngũ quan trên khuôn mặt hắn, vừa sờ vừa nói: "Mắt nè, mũi nè, miệng nè, chỗ nào cũng đẹp." sau đó còn thích thú cười hì hì.
Cố Triều nhịn hết nổi liền cúi đầu hôn cậu, hỏi: "Cục cưng thấy anh đẹp không?"
"Đẹp." Thu Trì thành thật đáp.
Cố Triều lại hỏi: "Thích không?"
"Thích."
Thu Trì bình thường trước mặt Cố Triều đều vô cùng ngoan ngoãn, nhưng hiện tại lại càng thêm ngoan, hỏi gì đáp lấy, không hề giấu diếm gì.
Cố Triều bị hắn sờ s0ạng khuôn mặt đến cả người nóng lên, hắn thở dài một tiếng rồi gục mặt lên vai cậu, nói: "Không được rồi, từ giờ đến cuối tuần còn xa lắm."
Nói xong hắn liền đứng dậy, Thu Trì ngơ ngác nhìn hai bàn tay trống không, sau đó cũng ngồi dậy, đưa hai tay, dường như lại muốn chạm vào mặt hắn.
Cố Triều ôm cậu lên, khoảng cách vừa rút ngắn Thu Trì lại tiếp tục sờ s0ạng mặt hắn.
"Cục cưng đừng nghịch." Tuy nói thế nhưng hắn lại không có dấu hiệu muốn tranh đi, "Anh tắm cho em trước đã."
Nghe vậy Thu Trì ngoan ngoãn để hắn ôm vào nhà tắm, ánh sáng đầy say mê nhìn hắn.
Cố Triều bị cậu nhìn đến cả người phát hỏa, lúc tỉnh táo thì làm gì cũng kiên dè, say rồi thì cái gì cũng không cần nghĩ, bộc lộ hết cả ra ngoài.
Sống hơn ba mươi năm, lần đầu tiên Cố Triều cảm thấy gương mặt này của mình cũng rất có ích.
Suốt cả quá trình tắm, Thu Trì thật sự rất ngoan, nói gì nghe nấy, bảo cậu đi Đông thì cậu không bao giờ đi về Tây, ngoan đến mức khiến hắn muốn bắt nạt cậu không thôi.
Sau lau khô rồi giúp cậu mặc quần áo, Cố Triều ôm cậu quay trở về giường, vừa mới đặt người nắm xuống, cổ áo liền bị đối phương tóm lấy, kéo một cái khiến hắn suýt nữa mất thăng bằng ngã đè lên người cậu.
Mà cái người đang say xỉn lại không hề có ý thức mình vừa làm gì, lại không ngừng cười khúc khích, sau đó còn ôm lấy mặt Cố Triều không ngừng hôn lên.
Cố Triều để mặc cậu hôn loạn, hắn không có ý định cản đâu, bởi vì hắn cũng thích muốn chết.
Sau khi hôn đủ rồi, Thu Trì thu tay, mà Cố Triều cũng bị cậu hôn đến một cả người nóng rực, hắn nhìn Thu Trì đang mông lung, thầm nghĩ không biết có nên xin nghỉ cho cậu thêm một ngày nữa không.
Nhưng nếu làm thế, sáng mai cục cưng sẽ tức giận.
Đang đắn đo, Thu Trì lại đột nhiên ngồi bật dậy, sau đó kéo Cố Triều nằm lên giường, còn cậu lại ngồi lên lên bụng hắn.
"Cục cưng?"
Cố Triều bị hành động của cậu làm cho hết hồn, còn chưa kịp định thần lại thì vạt áo tắm đã bị cậu mạnh mẽ kéo ra.
Cố Triều: "..."
Hắn không ngồi cục cưng khi say lại bạo dạn thế.
Thu Trì kéo lỏng vạt áo Cố Triều ra, sờ soạn khắp cơ bụng của hắn, thích thú nói: "Cơ bụng nè ~~ nhiều nhiều lại cứng cứng~~~"
Cố Triều đỡ trán, ánh mắt tối đen, nhịn đến mức cánh tay nổi gân xanh.
Bên dưới còn cứng hơn.
Thu Trì không hề để tâm đến nỗi khổ của hắn, tiếp dùng tay chọc chọc mối khối cơ trên bụng Cố Triều, vui vẻ đếm: "Một hai ba bốn năm...!Ủa?" Đang đếm cậu đột nhiên nhíu mày, Cố Triều hơi thở hổn hển hỏi: "Sao vậy?"
Thu Trì đưa ra hai ngón tay, nói: "Anh vừa học thuật phân thân hả? Em thấy hai Cố Triều luôn nè."
"...!Ừ." Hắn gian nan đáp một tiếng.
Thu Trì lại nói: "Một hai ba...!cơ bụng cũng nhân đôi luôn nè."
Cố Triều bật cười, dụ hoặc hỏi: "Vậy cục cưng thích không?"
"Không thích." Thu Trì bíu môi.
"Vì sao?" Phần [email protected] dưới bị đè đến phát đau, vậy mà người đang ngồi lên còn không ngừng lắc qua lắc lại, Cố Triều cảm thấy mình sắp nổ tung rồi.
Thu Trì thành thật đáp: "Một người đã mệt muốn chết rồi, hai người phục vụ không nổi."
Nghe vậy Cố Triều nhịn không được nữa mà bật cười lớn, hắn vừa cười thì sợi dây lý trí cũng lập tức đứt theo, cục cưng của hắn đúng là đáng yêu chết người, bàn tay đưa ra sau nhẹ nhàng xoa bóp cặp đào, "Nổi hay không phải thử mới biết."
Dứt lời hắn liền lật người đem Thu Trì đ è xuống dưới thân, không để cho Thu Trì kịp phản ứng liền cúi đầu hôn cậu.
Giữa chừng Cố Triều bất chợt dừng lại, hắn dùng ánh mắt không tin mà tách ra, Thu Trì vậy mà trong lúc hôn đã ngủ mất tiêu.
Cố Triều nhìn cậu rồi lại cúi đầu nhìn xuống dưới sau đó bất lực đỡ trán thở dài một tiếng.
Hơn một tiếng sau, Cố Triều một lần nữa từ nhà tắm bước ra, nhìn người đang ngủ ngon lành trên giường liền đi đến