Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân Lần làm nhiệm vụ đó cũng vào buổi đêm như thế này nhỉ. Cô nghĩ thầm
Ngày đó, cũng giống như bây giờ, cô và Ryvan được giao nhiệm vụ thám thính tổ chức M. Tổ chức M là một cộng đồng lớn, lớn đến nỗi quân dội ngày đó không đủ để có thể lôi chúng ra ánh sáng. Tổ chức này là một nơi riêng biệt chúng cũng có một phần lãnh thổ riêng, không ai dám xâm nhập. Có thể gọi đây là một quốc gia cũng được
Nó rất rộng lớn, nên đã được phân thành nhiều nhánh đến nhiều nơi trên thế giới. Tầm ảnh hưởng quá lớn, sức ảnh hưởng đã tạo cho con dân lòng tin. Phúc lợi ngoài xã hội đều do một tay chúng đóng góp. Giúp đỡ đất nước vượt qua khó khăn về mọi mặt. Bề ngoài rất tốt đẹp, có thể nói gần như nơi này đại diện cho một biểu tượng lớn lao.
Nhưng thật chất không phải vậy. Cách đây hai năm, quân đội ta đã phát hiện ẩn sâu trong cái hành động tốt đẹp đó là những âm mưu lớn gây nguy hại đến kinh hoàng. Thí nghiệm chúng nghiên cứu, vũ khí chế tạo ra ẩn sâu bóng tối đã giết chết bao nhiêu sinh mạng mà nạn nhân thì sẽ không bao giờ có thể lên tiếng được nữa.
Quân đội đã can thiệp rất nhiều lớn, nên đã giảm chậm tiến trình của nó tiến tới nơi này. Vì nếu chúng liên tục phải đối mặt với cản trở sẽ không có cơ hội để thực hiện âm mưu. Chỉ tiếc rằng quá trình cứ tái diễn suốt mấy năm nay rồi, hai bên chưa có tiến triển gì để đưa trận chiến này đến hồi kết. Cho đến khi ngày cô trở lại sức mạnh, cô mới phát hiện nó thật ra là cái gì.
Đêm đó, cô và anh cùng nhau thâm nhập vào một nơi. Gần như có thể nói là xưởng chế tạo vũ khí. Hài hước một chỗ đấy là bản chất bên trong cái cái vẻ ngoài chúng để che đậy thì chỉ là một cái xưởng chuyên chế tạo đồ phục vụ cho xây dựng.
Chiếc máy bay màu đên quen thuộc đó chở cô và anh đến trên chóp máy nhà của xưởng. Đáp xuống từ từ và nhẹ nhàng không lấy một tiếng động. Thật ra làm nhiệm vụ kiểu này cảm giác cũng rất sướng. Cuối cùng sau bao tháng tập luyện cũng đã được trải nghiệm thực tế. Mặc dù công việc thế này thì nếu làm nghề điệp viên thì phù hợp thôi. Khổ nỗi là trong quân đội chẳng có ai làm điệp viên. Người duy nhất biết được tổ chức M chỉ có quân đội.
Nếu không thường mấy loại nhiệm vụ thế này làm gì có quân chức cấp cao cỡ dạng thượng tướng đi làm .
Nghĩ hồi lâu như thế cô chợt nhận ra Ryvan đứng bên cạnh mình đã nhanh chóng vào trong khu xưởng từ lâu. Trên cái mái nhà làm bằng tôn đó có mấy ô cửa sổ, nên cũng rất nhanh trong cộng việc đột nhập.
Chiếc thắt lưng hiện có trên bộ trang phục của cả hai người đều có thể phóng dây ra nên hoàn toàn có thể đi xuống một cách an toàn. Nhìn thấy cả người anh đã chạm đát, lúc này Rena mới loay hoay sử dụng thắt lưng. Phải mất một khoảng thời gian khá lâu về sau đó,cô mới có thể sử dụng thành thạo.
Bộ dáng mất kiên nhẫn của Ryvan được Rena nhìn rõ chứng tỏ anh cũng đang khá bực bội.
Khi cô chạm đất, anh cất tiếng có phần hơi gắt và nặng nề: " Tôi không hiểu tại sao nguyên soái lại để tôi làm việc chung với cô?"
Cô cũng thắc mắc điều đó. Chọn ai lại chọn đúng cái tên đang có xích mích nhiều nhất với mình trong quân đội. Đặc biệt cái độ căm ghét lại còn dang lên gấp nhiều lần khi hàng ngày phải trải qua quá trình luyện tập khắc nghiệt cùng với con mắt như muốn đâm xuyên cô đó, dõi theo từng việc cô làm. Dù là thiếu tướng thì cũng đã dưới cấp anh ta rồi, mệnh lệnh là tuyệt đối.
Cô nói với giọng khó nghe : " Vâng , vâng tôi biết thượng tướng ở đây tài giỏi . Việc xuất hiện của một kẻ bất tài như tôi đây đã ngáng chân ngài. "
Anh chỉ nhướng mày, mặt không cảm xúc đó đã chán chê với việc phải cãi cọ rồi thì đánh dùng đến khí thế. Khi nổi giận cái con mắt màu đỏ bên phải là biểu lộ rõ nhất. Cô cho là vậy, vì mỗi lần điều gì đó được cho là khiến con người ta bực tức xảy ra thì có lẽ cũng có phản ứng với anh.
Tầm nhìn bị hạn chế vì bây giờ đang là buổi đêm. Cái ánh sáng của vầng trăng tỏa xuống quá ngắn ngủi và yếu ớt chẳng thể nào chiếu sáng nổi, nếu có sáng thì chính là chỗ cô đứng dưới của sổ thôi. Bóng tôi thì vẫn là bóng tối còn con mắt sáng thì cứ sáng. Con mắt bên trái có vẻ dường như không được sáng bằng. Tia đỏ ẩn hiện trong màn đêm khiến cô vừa cảm thấy sợ vừa cảm thấy chủ yếu. Mặc dù chủ yếu là cái sợ.
Bất giác cô chẳng biết nói gì chỉ nhìn vào con mắt của anh. Cho đến khi tia đó đó dần vụt sang hướng khác. Thứ cô cảm nhận được là bị anh lôi đi trốn, chạy vòng ra sau mấy cái thanh sắt lớn được xếp chồng lên nhau đủ sức để có thể che chắn hai người.
Trước hành động bất ngờ của anh, cô đã phải im lặng. Vì phải có cái gì xảy ra anh mới có một cái chuyển đổi tốc biến. Sự chăm chú đến cái tiếng động vừa phát ra được lóe dần lên,báo hiệu độ cảnh giác đã bắt đầu chuyển bị lên mức cao nhất rồi.
Cùng làm theo Ryvan , Rena hướng theo anh nhìn. Đeo chiếc kính quân đội chế tạo có thẻ giúp nhìn xuyên bóng đêm. Đồ vật hiện rõ trước mắt cô. Mấy cái thùng tôn được xếp theo hàng ngay ngắn. Và không chỉ là đồ vật cô còn nhìn thấy rõ