[Lỡ như Bùi Trì còn thích người ta, chúng ta không giúp cậu ấy sao?]
…
Trong phòng riêng nằm ở cuối hành lang lầu hai, Bùi Trì đẩy cửa đi vào, Hứa Hạo Thiên đang vắt chân ngửa ra sau ghế, thấy anh về thì lập tức đứng lên: “Sao cậu đi hút thuốc mà lại lâu như vậy chứ, tất cả đang chờ cậu đấy, đi thôi, chúng ta đổi chỗ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bùi Trì kéo áo khoác trên thành ghế, giọng điệu thản nhiên: “Tôi không đi, các cậu chơi đi.”
“Ôi đừng mà, bây giờ mới có mấy giờ đâu mà cậu đã muốn đi rồi.” Hứa Hạo Thiên cản anh lại: “Trong nhà cậu lại không có ai kiểm soát, cậu gấp như vậy làm gì?”
Nhân vật chính Chu Tuấn An trong bữa tiệc độc thân đêm nay nghe thấy động tĩnh, đi tới ngạc nhiên nói: “Không phải chứ Bùi Trì, tôi vừa mới nài nỉ vợ tôi nửa ngày, cô ấy mới đồng ý cho tôi về nhà muộn hai tiếng, cậu đừng làm anh em mất hứng vậy chứ! Không được! Đêm nay cậu phải trải qua hết đêm độc thân này với tôi!”
“Sau này tôi cũng không có cơ hội tụ tập với mấy cậu nữa, anh em à, nếu hôm nay cậu không ở bên tôi, đến kết hôn tôi cũng không làm nữa!” Trong lúc Chu Tuấn An nói chuyện thì kéo áo khoác trong tay anh, ôm khư khư lấy.
Bùi Trì: “…”
Anh xoa huyệt thái dương: “Được rồi.”
Tầng cao nhất của câu lạc bộ này là phòng KTV, Chu Tuấn An dẫn nhóm người lên lầu, Hứa Hạo Thiên là thành viên VIP của câu lạc bộ này, anh ấy xuống lầu đến quầy lễ tân đăng ký, khi đi qua hành lang thì tình cờ gặp Tống Cảnh bước ra từ trong một phòng riêng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc học cấp ba, Tống Cảnh với Hứa Hạo Thiên và Bùi Trì đều là thành viên của đội bóng rổ trường, quan hệ giữa ba người không tệ, sau khi Hứa Hạo Thiên nhìn thấy anh ta, mừng rỡ đi tới chào hỏi: “Tống Cảnh! Trùng hợp thật đấy, cậu cũng đến đây ăn cơm à.”
Tống Cảnh thấy anh ấy cũng lộ ra vẻ vui mừng: “Bạn học tụ tập.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong lúc nói chuyện thì lại có hai người đi ra từ trong phòng riêng, tầm mắt Hứa Hạo Thiên nhìn qua: “A, Đường Nam… Cố Dao Tri?”
…
Trong phòng VIP, đột nhiên có người đẩy cửa vào.
Hứa Hạo Thiên: “Bùi Trì, cậu mau xem đây là ai nè?”
Cố Dao Tri đi theo phía sau lớp trưởng bước vào, vừa nghe thấy cái tên này, trong lòng cô chợt căng thẳng.
Ánh đèn trong phòng riêng mờ tối, mặc dù người đàn ông ngồi khiêm tốn ở một góc ghế sô pha nhưng lại cực kỳ nổi bất, trong nháy mắt khi hàng mi dài nhướng lên thì đã chạm vào tầm mắt cô.
Hô hấp Cố Dao Tri dừng lại một giây.
Sau đó nhìn thấy đôi mắt không gợn sóng của người đàn ông xuất hiện vẻ sững sờ hiếm thấy.
Ánh mắt anh chỉ dừng lại trên người cô hai giây rồi khẽ liếc sang chỗ khác.
Cố Dao Tri lập tức không biết có nên đi vào hay không, trước đó Hứa Hạo Thiên chỉ nói là có mấy người bạn ở đây, không nói rằng cũng có Bùi Trì.
Bây giờ cô mới dần dần nhớ lại mối quan hệ giữa Hứa Hạo Thiên và Bùi Trì.
“…”
Thấy cô cứ đứng ngoài cửa không nhúc nhích, Hứa Hạo Thiên vội vàng nhiệt tình mời cô vào trong.
Hai cô gái ngồi ở ghế trong, Tống Cảnh trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Bùi Trì, hình như hai người vẫn còn giữ liên lạc mấy năm gần nay cho nên cũng không cần chào hỏi gì cả.
Tống Cảnh: “Gần đây công ty làm ăn khấm khá đấy.”
Giọng nói Bùi Trì uể oải: “Khấm khá thì sao chứ, cũng không kéo được siêu thiên tài như cậu.”
Tống Cảnh cười cười: “Chờ đến khi ông chủ tôi không thích tôi nữa thì tôi nhất định sẽ đến nương nhờ cậu.”
Bùi Trì không thèm để ý, anh vẫn chân thành như trước: “Được thôi, tôi chờ.”
Ở bên kia, Hứa Hạo Thiên gọi Chu Tuấn An đến giới thiệu mấy bạn học cũ cho anh ấy: “Đây là hậu vệ của đội bóng rổ năm đó, giỏi cả văn lẫn võ, là sinh viên ưu tú tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa.”
Chu Tuấn An cười ha ha bắt tay với Tống Cảnh: “Ôi chao, rất vui được gặp cậu.”
Sau khi giới thiệu Đường Nam, Hứa Hạo Thiên nhìn Cố Dao Tri, cười nói: “Đây là hoa khôi của trường chúng tôi năm đó, Cố Dao Tri.”
Ánh mắt Chu Tuấn An dừng lại trên mặt Cố Dao Tri, gật đầu: “Nhìn ra được.”
Anh ấy vừa nói vừa vô thức vươn tay ra, thế nhưng bị Hứa Hạo Thiên kéo lại: “Làm gì đó, cẩn thận vợ cậu biết đấy!”
Chu Tuấn An lập tức ngẩn người, sau đó anh ấy nhìn thấy Hứa Hạo Thiên lặng lẽ nháy mắt ra hiệu cho anh ấy.
Chu Tuấn An cũng thông minh, lập tức biết trong chuyện này có ẩn giấu điều gì đó, vì vậy anh ta cười đùa cợt nhả nói: “Nếu tất cả đều là bạn bè thì đừng khách sáo nữa, mọi người cứ vui chơi thỏa thích ở đây đi, tôi sẽ đi gọi thêm vài chai rượu.”
Trong lúc nói chuyện thì anh ấy đứng lên, cũng thuận tay kéo Hứa Hạo Thiên ra khỏi phòng.
Đóng cửa phòng lại, Chu Tuấn An xoay người: “Nè, chuyện gì đang xảy ra thế, bạn học nữ kia của cậu là…”
Hứa Hạo Thiên: “Mối tình đầu của Bùi Trì.”
“Má ơi!” Chu Tuấn