Y nhi, cuối cùng ta cũng tìm thấy nàng.
Ngoan, theo ta về đi.
- Tam Vương Gia, ta và chàng đã hòa li, sớm không còn quan hệ gì rồi.
Trình Tranh lấy ra bức hòa li, trước mặt Họa Y xé làm hai mảnh.
- Trình Tranh ta vẫn chưa ký thì bức hòa li này không được tính, đời này kiếp này Chu Họa Y nàng mãi mãi là thê tử của ta.
Đáy mắt Họa Y đo đỏ nhìn gương mặt kiên định của Trình Tranh, trong lòng rất muốn lao đến mà ôm chặt lấy hắn cho thỏa sự nhớ mong suốt thời gian qua, nhưng lại sợ bản thân vì vậy mà mềm lòng, không buông xuống được.
Trình Tranh tiến thêm vài bước, đồng tử run run nói với cô:
- Y nhi, nàng theo ta về, không có bất kỳ ai có thể thay thế được nàng.
- Tam Vương Gia, lễ thành hôn cũng đã cử hành, chàng bây giờ là Thái Tử Điện Hạ cao cao tại thượng, bên cạnh có một Thái Tử Phi xinh đẹp khuynh thành, có ta hay không cũng không quan trọng.
Hắn lắc đầu:
- Tất cả những thứ trên thế gian này đều không quan trọng nếu nơi đó chẳng có nàng, Y nhi, tình cảm phu thê của chúng ta nàng nói buông là buông được sao?
Thấy cô im lặng cúi mặt, Trình Tranh lại nói:
- Ta thừa nhận đã để nàng phải chịu thiệt thòi, nhưng mà Y nhi, nàng hiểu cho ta một chút được không? Ta xin thề trong lòng ta ngoài nàng ra tuyệt đối không có người khác.
- Thái Tử Điện Hạ trước mặt nữ nhân khác nói những lời này không biết Thái Tử Phi nghe được sẽ có suy nghĩ gì?
Trình Quân nói bằng giọng điệu chế giễu chậm rãi bước ra, ánh mắt của hắn thập phần khiêu khích, Trình Tranh tiếp lời:
- Nhị Hoàng Huynh, huynh tự ý mang Vương Phi của ta rời khỏi Tam Vương Phủ, ta vẫn còn chưa nói chuyện rõ ràng với huynh.
- Thái Tử Điện Hạ quá lời rồi, nếu Y nhi không còn mối quan hệ gì với ngươi thì chuyện rời khỏi là điều sớm muộn.
- Bổn Thái Tử không đồng ý hòa li ta xem ai dám cướp nàng ấy từ trong tay của ta.
Trình Quân quay sang Họa Y:
- Y nhi, nàng không được đi với hắn trở về, nàng quên những ngày qua nàng đã đau khổ thế nào sao?
Làm sao cô quên được, nhìn thấy nam nhân của mình cùng một nữ nhân khác bước vào cao đường, bái lạy thề nguyền, đối với kẻ nặng tình là điều tàn nhẫn, cảm giác đau tận tâm can đó một khắc cô cũng không quên, nhưng những thứ ấy chẳng phải do chính cô tự mình nhận lãnh hay sao, cô không trách hắn, trái lại cô càng áy náy và yêu hắn nhiều hơn.
Dù cho Trình Tranh nay hoàn toàn bước ra khỏi lớp vỏ xấu xí đã từng, trở thành vị Vương Gia hưởng nhiều kỳ vọng của thánh thượng, nhưng từng chút một hắn vẫn đối đãi nhất mực trân trọng cô, đây là thứ mà cô khao khát.
Chỉ là mối nhân duyên này chưa đẹp đẽ được bao lâu lại thêm sóng gió.
Thời khắc này, Trình Tranh đối diện với cô, ánh mắt của hắn, hơi thở của hắn càng làm cho Hoạ Y chẳng muốn buông tay, cô tự hỏi nếu thử một lần học cách bao dung thì kết quả có tốt hơn hay không? Cô thèm thuồng được rút vào trong lòng của hắn, nghe tiếng tâm tư Trình Tranh dao động, thèm thuồng những giây phút ngây ngô mà hắn dành cho, hạnh phúc đó chẳng có một ai thay thế nổi.
Không kìm được nước mắt Hoạ Y nhanh quay lưng lại, giấu hai hàng lệ thi nhau rơi xuống, thanh giọng run run.
- Thái Tử Điện Hạ, chàng về đi, ta với chàng không còn bất kỳ liên quan gì nữa.
- Y nhi, nàng quên nàng từng hứa sẽ không rời xa ta sao, chúng ta phu thê một thể, không có nàng Trình Tranh ta khổ sở biết bao.
Lời nói của Trình Tranh như một chiếc lá mỏng manh chạm vào mặt hồ vốn đang phẳng lặng, mọi kìm nén đều chỉ bằng không.
Cô ngước mắt lên bầu trời cao xanh vời vợi, tầm nhìn nhoè nhoẹt chớp chớp đôi mi.
Vô Ưu nhận ra cảm giác muốn nhưng lại không dám của Họa Y, hắn liền kính cẩn nói:
- Trắc Phi, Chu tướng quân bị truy tội tham ô vũ khí của triều đình, hiện Hoàng Thượng đang giam giữ trong đại lao.
Họa Y bất ngờ, trước giờ cô luôn nghi ngờ Chu Lương có ý đồ phản nghịch, khi Trình Cảnh thất thế ông ta từng muốn lôi kéo Trình Tranh thông qua cô về phe cánh của mình, nhưng lại không ngờ hành động của Chu Lương nhanh như vậy.
Cô lại nhớ đến lời hứa với nguyên chủ trong huyễn cảnh, khuất tất về cái chết của Cao Quân Hoa vẫn chưa được làm rõ, Họa Y không thể nuốt lời.
Trình Quân khẩn thiết đứng bên cạnh cô, lòng dạ nóng như lửa đốt, hắn sợ cô sẽ xiêu lòng.
Hấp tấp nói:
- Y nhi, chuyện của Chu tướng quân ta sẽ giúp nàng giải quyết, nàng đừng vì vậy mà quay về nơi khiến bản thân đau lòng.
Họa Y trầm mặc, thương thế của Trình Quân vẫn chưa khỏi, lại vì cô mà hắn mới bị thương, nếu lúc này rời đi quả thật không yên tâm.
Nhưng tội tham ô vũ khí là tội nặng, luật pháp Nguyệt Quốc có ghi rõ hình phạt chắc chắn sẽ bị lưu đày, nếu còn chậm trễ thì một tia manh mối để tìm ra chân tướng cái chết của Cao Quân Hoa cũng không còn kịp.
Lúc này âm giọng