Vào khoảng khắc Hà Tuyết Thanh bị xe đụng phải.
Phương Nam Thế đã chứng kiến tất cả.
Anh ta muốn chạy đến đỡ lấy cô, nhưng lại được bang Hắc Phong đến đưa đi.
Nhìn dáng vẻ đó có lẽ là người quen biết, nên anh ta vội vào báo ngay với Thiếu chủ.
Nhưng lại không nói ra ai là người cứu thập lục.
Khi Âu Dương Thế Khanh nhận được tin.
Anh ta đã cho người nhanh chóng đều tra và có kết quả ngay sau đó.
Đó chính là Ina! Cô ta đã đích thân mình lái xe và đụng thẳng khiến cho thập lục bị hất tung lên, nếu không có người cứu.
Có lẽ cô sẽ không sống được.
Anh ta cũng cho người đều tra xem là ai đã cứu cô nhưng tạm thời chưa có tin tức.
Dám không xem lệnh của anh ta ra gì sao! Ả đàn bà này chán sống rồi mà!
"Mang ả đến đây cho tôi và cả đám chị em thường ngày của ả nữa".
Thiếu chủ nói với Nam Kha lần này anh quyết tâm xử lý tất cả! Không tha cho một ai.
"Vâng".
Rất nhanh Ina đã được mang đến, lúc này ả vô cùng sợ hãi, các chị em thân thiết thường ngày với ả khi đứng trước mặt của thiếu chủ ai cũng sợ hãi cả.
Vội vàng quỳ xuống xin anh ta tha mạng.
Khi ả quyết định đụng chết con khốn kia chỉ là nhất thời mà thôi.
Khi nó được cứu thì Ina đã bỏ chạy.
Không ngờ Thiếu chủ lại cho người tìm đến ả nhanh như vậy.
"Cô xem thường lệnh tôi như thế sao".
"Nói! Các cô nói cho tôi! Là ai đã ra ý tưởng gi3t chết Thập lục ".
Anh nhìn bọn họ rồi nói.
Bộp.
Một chiếc bình trà còn nóng hổi được ném vào người cô ta.
Không ai trả lời.
Chỉ sợ hãi mà thôi.
"Thiếu chủ ".
Cô ta ngẩng đầu nhìn anh.
"Không nói đúng không! Cho người vào đây".
Anh ta nói với Thanh Phong.
Lúc sau có năm người đàn ông khoẻ mạnh bước vào.
"Thiếu chủ".
"Cho các người tận hưởng các cô ta".
Anh chỉ về phía Ina và đám cô gái kia.
"Không...không...xin anh".
Cô ta bò đến bên chân anh.
Khóc lóc thảm thương.
"Thiếu chủ! Là chị Ina đã lên kế hoạch chạy xe đụng chết Thập lục".
Một cô gái trả lời
"Đúng vậy! Thiếu chủ, Thập tam nói đúng".
"Toàn bộ là ý kiến của chị Ina ạ".
Cô gái khác cũng lên tiếng.
"Bọn em không hề làm theo cô ta".
"Bọn khốn tụi bây".
Ina xông đến tát cho Thập tam một bạt tai, ả cũng đánh lại, hiện trường oánh lộn của các cô gái đầy hăng máu.
"Cút đi! Kéo ra ngoài.
Đây là cái giá mà cô dám không nghe lời tôi.
Nếu chơi chưa đã có thể kéo đám chị em của cô ta ra mà hưởng".
Anh phất tay ra lệnh với bọn họ, mọi người làm theo lời anh, khiêng Ina và đám chị em của cô ta ra ngoài.
Anh biết đám người này vốn luôn xúi giục Ina, nhưng hôm nay anh sẽ không tha cho một ai.
Những ai có trong chuyện này! Anh sẽ đích thân xử lý tất cả.
"Rõ".
Bọn họ vui vẻ làm theo.
Các cô gái trong tổ chức này vốn không nhiều nhưng các cô vẫn còn trong trắng chưa chung đụng với bất cứ một đàn ông nào!
Giờ đây Thiếu chủ thưởng các cô gái cho đám đàn ông này, ai nấy đều vô cùng hưng phấn.
Đàn ông mà! Đều có d*c vọng cả.
Xưa nay ả luôn kiêu ngạo không xem ai ra gì? Hôm nay thiếu chủ thưởng ả cho bọn họ, ngu gì không thoả mãn.
"Buông tôi ra...".
Ina giãy giụa muốn thoát khỏi tay đám người này nhưng lại không phải đối thủ của họ.
"Anh! Chúng ta đông thế này! Ai hưởng lần đầu tiên của cô ta đây anh".
Một tên xoa xoa tay nói.
"Đúng vậy".
Tên được gọi là anh chỉ nhìn chằm chằm vào Ina, anh ta đã thèm muốn Ina đã rất lâu, mà ả luôn nói mình là người của Thiếu chủ.
Nên không xem anh ra gì! Giờ đây cô ta lọt vào tay anh, anh sẽ cho cô ta nếm mùi!
"Hay anh tận hưởng cô ta đi.
Xong rồi đến bọn em".
Một tên nói
"Được đó được đó".
Bọn họ nhanh chóng quyết định cho hắn ta tận hưởng trước.
Ina sợ hãi lùi vào trong gốc tường.
Hiện tại cô ta không có sức chống cự lại.
Cô ta vừa mới bị thương, nên cô ta không phải là đối thủ của đám người này.
"Được! Thiếu chủ đã có lệnh những cô gái bình thường hay nói xấu Thập lục cứ đem cho anh em hưởng thụ ".
Tên đó khiêng Ina lên vai mặc cho cô ta đấm đánh hắn, không chút si nhê gì, chỉ cười vui vẻ.
"Chắc chắn là thập tam và thập tứ, còn có cả thập thất và thập bát.
Các anh em mau bắt bốn cô ta lại".
Một tên nói.
Tên này biết bình thường đám chị em của cô Ina này luôn nói xấu Thập lục.
Bọn họ nhanh chóng đi tìm các cô gái kia.
Đủ bốn người đủ cho bốm người còn lại.
Mỗi người một cô.
Bốn cô gái kia thấy Ina bị khiêng lên như thế thì liền biết chuyện gì xảy ra.
Bọn họ mỗi người một hướng mà bỏ chạy.
Nhưng đều bị tóm lại.
Các cô gái đó van xin thảm thương nhưng không ai thèm quan tâm đ ến.
"Anh...anh mau buông tôi ra".
Ina bị hắn ta quăng lên giường của hắn.
Cô ta sợ hãi lùi về sau.
Ném hết đồ đạc mà ả lấy được về phía tên đó.
Hắn ta chỉ cười nhìn cô ta, cởi từng cúc áo trên người mình xuống.
Đến khi cô ta muốn bỏ chạy ra ngoài thì bị hắn tóm lấy tóc và tát lên mặt ả một bạt tai thật mạnh.
Khiến cho ả ngã lên bàn trà.
Hắn túm lấy tóc Ina, ép cô ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Hắn bóp lấy miệng cô ta.
"Cô mà không nghe lời tôi.
Tôi sẽ cho cô biết thế nào là không còn đường sống.
Bình thường cô rất hay xem thường tôi mà? Không phải sau.
Bây giờ có ngon thì chạy đi.".
Nói rồi hắn ta quăng cô lên giường.
Rầm!!!
Đau đến tận cùng.
Cô ta lăn lộn rồi cầu xin hắn ta.
"Tôi...tôi sẽ không xem thường anh nữa.
Xin anh tha cho rôi".
Cô ta quỳ trên giường mà cầu xin hắn.
Hắn lại không hề để ý đến chỉ cười khinh bỉ.
"Tha cho cô? Hôm nay cô được Thiếu chủ đích thân cho tôi? Tại sao tôi phải tha cho cô".
Nói rồi hắn ta xe rách áo cô ta.
Roẹt
"Đừng..đừng mà".
Cô ta sợ hãi che lấy phần áo bị hắn xe đi.
Cô muốn đạp hắn ta, nhưng bị hắn ta lấy dây thừng trói chân cô ta lại.
Hắn ta dùng dao rạch rách đi chiếc quần jean mà cô ta mặc.
Đôi chân trắng nõn, hắn từ từ vuốt v3 nó.
Đến khi hắn sờ lấy [email protected] lót của cô ta.
Ấn mạnh một chút vào nơi tư [email protected],