Hạ Tinh Tinh nghĩ đến sự dịu dàng Hoắc Vân Thành dành cho Thư Tình hoàn toàn đối lập với sự lạnh lùng đối với chính mình, đau đớn, gục ngã, ghen ghét, đố kị…đủ loại cảm xúc chồng chất chiếm lấy con người cô ta.
Cô ta hung hăng trừng mắt Thư Tình, đột nhiên cô ta rút ra một con dao quân đội Thụy Sĩ, dùng hết sức đâm về phía cô.
Cô ta như điên lên, hét lớn: “Thư Tình!!! Đi chết đi!!”
Advertisement
Sự việc xảy ra quá đột ngột, không ai ngờ cô ta lại lấy đâu ra một con dao như vậy.
Đây là truyenfull.
vip, vui lòng đọc ở app truyenfull để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất
Con dao sắc bén ánh lên tia sáng lạnh hướng thẳng đến Thư Tình.
Vẻ mặt Thư Tình nghiêm lại, ngay lúc cô định duỗi chân đạp con dao nhọn đang bay tới thì đột nhiên Hoắc Vân Thành quay sang, dùng thân hình cao lớn ôm lấy Thư Tình.
“Cẩn thận!” Hoắc Vân Thành gào lên, giọng nói chứa đầy sự quan tâm và lo lắng.
Anh ôm lấy Thư Tình, một tay nắm lấy cổ tay cầm dao của Hạ Tinh Tinh.
Thư Tình không ngờ Hoắc Vân Thành lại đột ngột ngăn cô vào lúc này.
Cô còn chưa kịp dừng chân lại, một đá ngay thẳng lên đùi anh.
Cơ thể Hoắc Vân Thành lảo đảo, cùng lúc đó lưỡi dao sắc bén sượt qua, cắt ngang mu bàn tay anh.
“Xuýt…”
Đau đớn từ trên đùi và mu bàn tay đồng thời truyền đến, Hoắc Vân Thành xuýt xoa.
Vốn dĩ anh nắm chắc có thể bắt được tay Hạ Tinh Tinh nhưng không ngờ Thư Tình lại bất ngờ đá anh.
Hoắc Vân Thành ngây ngốc.
“Anh có sao không?” Nhìn khuôn mặt Hoắc Vân Thành lộ vẻ đau đớn, Thư Tình quan tâm hỏi.
Vừa rồi cô vốn là muốn dùng hết sức đá Hạ Tinh Tinh, lúc anh lao đến ngăn lại mặc dù cô đã kịp phản ứng thu chân về nhưng Hoắc Vân Thành lại di chuyển quá nhanh, lãnh trọn cú đá.
Tay phải Hoắc Vân Thành còn bị cắt một đường, máu tươi chảy ròng ròng trông thật đáng sợ.
“Tôi không