“Sau khi ông xuống, Liễu Bội Mai tự nhiên sẽ nói cho ông biết!” Lăng Túc Nhiên hút thêm một hơi thuốc lá sau khi mở miệng nói lần nữa.
“Tôi có thể cho nhà họ Triệu các ông thêm một cơ hội cuối cùng, có muốn hay không do ông quyết định!”
“Ha ha, phải không đó?” Triệu Đức Văn cười lạnh một tiếng: “Nói tôi nghe thử xem!”
“Ba anh em các ông lấy cái chết để tạ lỗi, con của các người tự chặt đi một cánh tay, sau đó đến bộ phận kinh doanh giải thích tất cả những chuyện bẩn thỉu đã làm bao năm qua!”
“Nếu hai việc trên có thể làm được, những người còn lại của nhà họ Triệu, ai trước nay không có tội, tôi có thể để bọn họ sống sót rời khỏi Đông Khởi!”
“Ha ha ha… ” Triệu Đức Văn tức giận cười lớn.
Mọi người xung quanh đều nhìn chằm chằm vào hai người Lăng Túc Nhiên với vẻ mặt khó hiểu.
Có tài cán gì mà dám kiêu ngạo như vậy!
Còn dám nói ra những lời ngạo mạn không biết cao thấp.
“Thằng nhóc, sao mày không chết đi!” Triệu Anh Bác tức giận gầm lên.
Cho đến bây giờ, chưa từng có ai dám nói như vậy trước mặt ông ta.
Thật sự không biết trời cao đất rộng là gì!
“Ông chỉ có một phút để suy nghĩ về điều đó!” Lăng Túc Nhiên không để ý đến Triệu Anh Bác, tiếp tục nhìn về phía Triệu Đức Văn nói.
“Một khi hết thời gian, không chỉ có ba người các người, mà bao gồm tất cả con cái của các người, cũng sẽ cùng xuống dưới chung để tạ lỗi với nhà họ Trịnh!”
“Dù sao thì năm đó khi các người tiêu diệt nhà họ Trịnh, ngay cả người dọn dẹp các người cũng không buông tha cơ mà!”
“Thằng nhóc, trong từ điển của Triệu Đức Văn tôi không có hai từ tự tử!” Triệu Đức Văn tức giận trả lời: “Hôm nay, tôi nhất định sẽ cho cậu nếm thử mùi vị của việc sống không bằng chết, sau đó tôi sẽ đưa cậu xuống đoàn tụ với người nhà họ Trịnh!”
“Hết giờ rồi!” Lăng Túc Nhiên hút thêm một ngụm thuốc lá: “Cơ hội tôi đã cho ông rồi, là ông không biết trân trọng, vậy thì đừng trách tôi!”
“Thật sự là tự đâm đầu vào chỗ chết!” Triệu Đức Văn nói xong liền quay đầu nhìn về phía anh em nhà họ Bàng đang đứng xem náo nhiệt.
“Hai người anh em, làm phiền rồi, nhờ hai người giúp tôi giữ lại một hơi thở cho hai người bọn họ.
”
“Được rồi!” Lão nhị họ Bàng nhún vai nhìn Lăng Túc Nhiên.
“Cậu đã giúp tôi mở mang tầm mắt, tôi vào nam ra bắc nhiều năm như vậy, thật sự chưa từng gặp qua một người có khí phách như thế!”
“Nếu không phải chủ nhân nhà họ Triệu mời hai anh em chúng tôi trước, tôi rất muốn làm bạn với cậu.
”
“Ngu ngốc, ông xứng sao?” Lục Tần Nam không nói thêm lời nào đưa mắt liếc nhìn về phía bên kia.
Khắp nơi này, có lẽ không có một người nào có đủ tư cách để kết bạn với vua vùng Tây Lưu.
“Hả?” Trong mắt lão nhị nhà họ Bàng lóe lên một tia lạnh lùng, ông ta liếc nhìn Lục Tần Nam: “Thật xin lỗi khi nói cậu biết, vì lời nói của cậu, sau này đầu lưỡi của cậu sẽ là của tôi!”
Sau khi nói xong lại lần nữa nhìn về phía Lăng Túc Nhiên: “Như vậy đi, nhìn cậu có khí phách như vậy, cậu tự chặt một tay mình, tôi sẽ thay cậu cầu xin chủ nhân nhà họ Triệu tha cho cậu một con đường sống, cậu thấy thế nào?”
“Ông không phải là thành viên của nhà họ Triệu?” Lăng Túc Nhiên nhả ra một làn khói và nhàn nhạt nói: “Báo danh đi!”
“Thằng nhóc, nghe tôi nói, hai người này là khách quý của nhà họ Triệu chúng tôi, anh em nhà họ Bàng danh tiếng lẫy lừng!”
Triệu Huy Chấn mở miệng nói lớn.
“Anh em nhà họ Bàng?” Lăng Túc Nhiên quay đầu lại nhìn Lục Tần Nam: “Cậu đã nghe qua chưa?”
“Hóa ra là hai người!” Lục Tần Nam gật đầu nói tiếp.
“Mười năm trước, vì không hài lòng với sự kiểm soát của cha mẹ đối với mình, hai anh em các người đã tự tay giết họ!”
“Tám năm trước, hai anh em các người yêu một nữ tiếp viên hàng không, không chỉ cưỡng đoạt cô ấy mà còn giết chết cả gia đình cô ấy!”
“Sáu năm trước, hai anh em các người đã ở ba ngày ở một ngôi làng ở ngoại ô, có tới hai mươi đến ba mươi cô gái đã bị các người chiếm đoạt.
”
“Năm năm trước, hai người các người đang trên đường lẩn trốn trên một chiếc xe buýt nhỏ, chỉ vì một hành khách đã nói rằng hai anh em các người trông giống như hai tên tội phạm bị truy nã trên TV, các người đã giết tất cả hơn mười hành khách trên xe!”
“… “
“Những điều này, tôi nói có đúng không?” Cùng một lúc Lục Tần Nam kể ra hơn mười tội ác của hai anh em nhà họ Bàng, sau đó mở miệng nói: “Các người còn có điều gì khác muốn bổ sung không?”
“Hả?” Đồng tử của hai