- Được rồi, mọi lý do ta đều đã nói cho ngươi, ta hỏi ngươi lần cuối, có muốn đi theo ta để lập nghiệp không?
Trần Hạo Minh đưa ra thông điệp cuối cùng, nếu Khổ Trường không muốn thì hắn cũng chẳng ép, người như hắn không thích cưỡng ép người khác làm điều mình không thích.
Khổ Trường đã hiểu mọi chuyện thì cũng chẳng có gì phải do dự nữa. Người ta đã hạ mình gọi hắn là bạn, hơn nữa cũng rất tốt với hắn, đây cũng là cơ hội duy nhất mà hắn có được từ lúc mới sinh ra, hắn không muốn, cũng không thể bỏ qua cơ hội này. Nghe Trần Hạo Minh hỏi, hắn liền quỳ sụp xuống:
- Khổ Trường biết mình không có giá trị gì lớn, chỉ có cái mạng này, nếu lục công tử cần thì tiểu nhân tình nguyện dâng ra, một lòng một dạ đi theo công tử…
Trần Hạo Minh chẳng thèm nghe nữa mà cho hắn một cước vào cái mông đang chổng lên trời, làm cho Khổ Trường cạp tới mấy lạng cỏ non vào miệng, ứ ứ nửa ngày chẳng rên nổi một tiếng “Ui da”.
Khổ Trường ủy khuất đứng dậy nhổ cỏ trong miệng ra, ánh mắt đang thương nhìn Trần Hạo Minh ý nói: “ta đang tuyên thệ trung thành với ngươi mà…”
Trần Hạo Minh lại cười hắc hắc rất tự nhiên nói:
- Ta trước đây với ngươi là bạn, bây giờ tuy ngươi đi theo ta nhưng cũng không cần quá câu nệ trong giao tiếp như thế, lúc nào cần làm việc thì ta sẽ nghiêm túc, còn nói chuyện bình thường thì cứ như lúc trước thôi.
Trần Hạo Minh cũng là nói thế mà thôi chứ hắn không có chút chắc chắn nào về việc trong lòng Khổ Trường có câu nệ hay không. Người xưa có câu nói làm bạn với vua như làm bạn với hổ, tuy hắn tự nhận mình không giống thế nhưng sự mạnh mẽ của hắn thì một ông vua đã thua xa từ lâu rồi, ai mà biết được làm bạn với hắn có phải là làm bạn với hổ tinh không?
Khổ Trường thực sự cũng câu nệ rất nhiều, ai mà biết Trần Hạo Minh có phải là thử hắn hay không? Nhưng hắn vẫn tin tưởng người kia là quý nhân của mình, đã gặp được quý nhân thì chắc mình không thể dễ chết thế được. Hắn dè dặt nói:
- Được rồi, vậy lúc bình thường ta sẽ gọi người là lão đại. Lão đại, vậy người muốn ta làm gì?
- Tốt lắm, nên nhớ bây giờ ngươi đóng vai sư phụ ta nên khi trước mặt người ngoài ngươi phải gọi ta là Hạo Minh hoặc Tiểu Minh, cái này là cực kỳ quan trọng, nếu không thì ta lại phải ra tay giết người diệt khẩu là lỗi của “tiểu sư phụ” ngươi a. Còn về việc ta muốn ngươi làm thì chính là việc mà ngươi đã được học