EDIT: TỬ SA
Khí thế vừa rồi của Vương Tâm Doanh đã dọa đến mụ.
Nếu cùng vị tiểu thư này đối nghịch, sợ rằng người xui xẻo chính là mình.
Vương Tâm Doanh đi tới trước mặt Nam Kỳ Nghiệp, cười dài: “Về phần ngươi có phải nhìn nhầm hay không, đều không quan hệ, dù sao sự đánh giá của ngươi tốt xấu gì, đối với ta mà nói đều không ảnh hưởng.”
Trước khi đi, Vương Tâm Doanh cố ý chọc tức Nam Kỳ Nghiệp một phen.
Nam Kỳ Nghiệp nhìn bóng lưng kiêu ngạo kia.
Lòng ham muốn chinh phục trong lòng càng mãnh liệt hơn, khiến nữ nhân thần phục không phải việc gì khó.
Nữ nhân bình thường phi thường không có cảm giác thành tựu.
Nhưng khiến cho nữ nhân thông minh kiêu ngạo thần phục, kia mới có thể khiến người ta tràn ngập khoái cảm.
Vương Tâm Doanh, hắn nhất định phải thu phục được vị nữ tử thông minh ác liệt này.
Cạnh lan can trên lầu.
Ảm Nguyệt đầy hăng hái nhìn Đông Lệnh Vũ đang xuất thần:
“Chủ tử, Vương tiểu thư kia đi rồi, người sao còn chưa đi.”
Đông Lệnh Vũ chợt phát giác bản thân cư nhiên vẫn đang nhìn xuống dưới lầu mà ngây người.
Xấu hổ phất tay áo xuống lầu.
“Chủ tử, vị tiểu thư vừa rồi kia, ta cảm thấy thật không tệ đâu, nữ tử a, đa số là nghìn bài một điệu ủy mị, tuy rằng đẹp, khiến cho người khác thương tiếc, nhưng luôn khó có thể khiến người ta thán phục, mà vị tiểu thư kia tựa như một chùm pháo bông nở rộ, sự rực rỡ của nàng khiến kẻ khác bị thu hút, không thể dời mắt.”
Đông Lệnh Vủ đột nhiên dừng lại, lạnh lùng nhìn hắn: “Ngươi