"Mẹ lừa con, có phải mẹ hết yêu con rồi không, tại sao không làm cánh gà coca con thích ăn nhất?"
Mạnh Nam Kha nói xong liền nhớ đến lời quảng cáo của quảng cáo thạch nào đó, ông bà nội mà vui thì sẽ cho mình ăn.
Không sai, buổi chiều đi mua thạch ăn.
"Thằng nhóc này, thiếu đòn đúng không, đã nói không phải nhà mình làm mà.
"
Mẹ Mạnh không biết làm sao với hành vi ấu trĩ của con trai nhà mình: "Không tin thì con mở cửa sổ ra ngửi xem, là mùi bay từ bên ngoài vào đấy.
"
"Hu hu hu, vậy mẹ cũng không công bằng, chỉ yêu ba không yêu con.
"
Nhưng có một số người miệng nói không cần mà thân thể lại rất thành thực: "Món này cũng rất thơm.
"
Mạnh Nam Kha đặt mông ngồi lên ghế nhìn thịt kho tàu thèm chảy nước miếng, thật ra thịt kho tàu cũng không tồi.
Mẹ Mạnh dùng đũa gõ đầu Mạnh Nam Kha: "Con đấy, từ sáng đến tối chẳng được việc gì cả, lúc nào mới lớn đây.
"
"Hi hi"
Mạnh Nam Kha sát lại bên cạnh mẹ Mạnh lấy đôi đũa trong tay bà, gắp một miếng thịt đưa đến bên miệng mẹ Mạnh: "Mẹ, con đang dùng hành động thực tế chứng minh, con cũng có thể làm áo bông nhỏ của mẹ đúng chứ"
"Đi đi đi, khéo mồm khéo miệng, giống ba con y như đúc.
"
Mặc dù nói vậy, mẹ Mạnh vẫn ăn hết miếng thịt do chính con trai đút.
Quả thật, mọi người đều nói con gái là áo bông nhỏ tri kỉ.
Nhưng con trai nhà mình từ nhỏ đến lớn luôn biết cách dỗ người khác vui vẻ, thật không biết có phải nhầm thai không, không chỉ tính cách, diện mạo cũng vô cùng thanh tú, lúc nhỏ nếu mặc váy cho nó thì mọi người cũng đều tưởng là con gái.
Mẹ Mạnh nghĩ đến đây lại chuyển ánh mắt lên mặt Mạnh Nam Kha, cũng may bây giờ không đến mức bị nhận nhầm thành con gái, cùng lắm xem như là một cậu nhóc đẹp trai đi.
Buổi chiều ăn cơm xong, Mạnh Nam vô cùng buồn chán nằm trên giường bắt chéo chân.
"Đúng rồi, đã nói phải đi mua thạch mà.
"
Cậu nhanh chóng bật dậy khỏi giường, kéo rèm cửa ra, ánh mặt trời chói mắt lập tức chiếu vào phòng.
Mạnh Nam Kha nhìn thấy ánh mặt trời chói chang ngoài cửa sổ liền không muốn đi.
"Không được không được.
"
Cậu lao vụt đến cửa nhà xỏ dép lê rồi chạy ra ngoài.
Mẹ Mạnh ngồi trên sô pha phòng khách xem phim, chỉ nghe thấy cửa đóng "rầm" một