Ôn Tĩnh nghe mà trán nổi đầy gân xanh, trước khi Giang Thanh Ba nói câu tiếp theo thì đã kịp thời chặn lại: "Cơ thể con không tốt hay là về nghỉ ngơi đi.
Nhà lão Nhị biết cũng sẽ không trách con.""Có thật không ạ? Sợ là Nhị tẩu sẽ không tin lời người nói." Giang Thanh Ba mong ngóng nhìn về phía Nhị phòng, trong lòng bắt đầu rục rịch: "Hay là con vẫn nên đi nhìn một chút nhỉ?""...!Không cần, bây giờ con lập tức, lập tức trở về ngủ."Kẻ gây chuyện thì tối khuya nên đi nghỉ ngơi.Bà ấy chẳng dám nghĩ đến cảnh Giang Thanh Ba đến Phong Thanh Uyển,, sợ một khi thành sự thật, e là tối nay sẽ không được ngủ mất."Không cần thật sao?" Giang Thanh Ba không muốn buông tha dễ dàng như thế."...!Thật sự không cần." Ôn Tĩnh cắn răng nghiến lợi, hai tay rục rịch."Được rồi." Giang Thanh Ba là một người thức thời: "Con rất lo lắng cho Nhị tẩu, mẫu thân nhất định phải gửi lời quan tâm của con đến tỷ ấy đấy.""...!Được."Không phải bà ấy sợ nàng vừa nói xong, tối nay có thể lập tức sẽ không ngủ cả đêm mất.Giang Thanh Ba vẫn vẫy tay một cái, bất đắc dĩ trở về phòng ngủ, suy nghĩ một lát lại gọi Lục Y đến."Tối nay các ngươi cẩn thận một chút, nhỡ đâu Nhị phòng lại đến nữa thì để cho bà ta ngồi bên ngoài chờ