Lâm Phong tìm một cái phòng trọ sạch sẽ ở một góc vắng vẻ của phía Tây Nam Vân Thành, sau đó đóng cửa phòng, đánh một cái pháp quyết cách âm rồi ngồi xuống bàn rót một chén trà.
Sau khi tâm bình khí hòa, Lâm Phong cẩn thận lấy phiến đá vừa mua được ra xem xét.
Lúc ở đấu giá hội, do hoàn cảnh đặc thù nên Lâm Phong không xem xét kỹ, giờ mới có thể tập trung quan sát phiến đá này. Đập vào mắt Lâm Phong là mấy chữ trên cùng:
Chào đồng hương!
Chính là mấy chữ này làm cho Lâm Phong hoảng sợ, đồng hương ở đây có nghĩa là cùng quê hương Trái Đất, chứ không phải cùng một đất nước với hắn. Vậy có nghĩa là từng có người Việt Nam đến tu tiên giới này, hơn nữa còn là đến trước Lâm Phong từ lâu.
Chắc bạn rất ngạc nhiên phải không? Nếu bạn là người Việt Nam thì tốt, nhưng nước khác cũng không sao, dù sao, tôi cũng không thích phân biệt chuyện vặt đó. Bởi vì đến đây rồi, thì bạn sẽ biết cảm giác gặp một người cùng quê hương Trái Đất là chuyện tình vui vẻ đến mức nào!
Lâm Phong đọc đến đây thì không hiểu sao một cỗ ấm áp dâng lên trong lòng, lời nói thật chí lý, một trong mấy chuyện vui sướng nhất trong đời người chính là tha hương gặp cố tri, mặc dù Lâm Phong chưa gặp qua người này bao giờ, cũng không cùng đất nước, tiếng nói, nhưng qua lời nói chân tình này, Lâm Phong cũng cảm thấy vô cùng thân thiết.
Nếu bạn đã đọc hiểu những dòng này tức là chúng ta cũng xem như bạn bè. Mặc kệ như thế nào, bạn bè gặp mặt thì cũng nên có chút quà, tôi có tặng bạn đồng hương một bộ công pháp đắc ý mà tôi vô tình có được, hi vọng giúp bạn sớm ngày tu luyện đại thành…
Chữ viết đến đây thì Lâm Phong nhìn thấy một khoảng trống, dường như người kia có điều suy nghĩ, đắn đo, sau đó tiếp tục viết:
Tôi hôm nay đã tu luyện tiểu thành, bỗng nhớ quê hương, trải qua trăm đắng nghìn cay cũng tìm được cách về, chỉ là gian khó nguy hiểm trùng trùng. Nếu bạn có ngày tu vi đạt tới Nguyên Anh Kỳ, hãy tới Nam Việt Thần Tông tại phía Bắc đại lục tìm chưởng môn nhân hiện tại và đưa phiến đá này thì sẽ biết phải làm gì. Chúc bạn tu luyện cho tốt, bạn đồng hương thân mến!
Chữ viết đến đây thì hết.
Lâm Phong đọc xong thì thở dài, tâm trạng có chút mất mát. Vị cao nhân ấy chắc chắn tu vi sâu không lường được, vậy mà còn nói là hành trình trở về khó khăn nguy hiểm, thì có lẽ, trong thời gian gần Lâm Phong khó mà trở về Trái Đất được. Lo nghĩ nhiều chỉ làm rối rắm mọi chuyện hơn.
Tuy nhiên, Lâm Phong đoán ít nhất tu vi của người kia đã trên Nguyên Anh Kỳ. Hơn nữa thời gian có vẻ rất lâu, không biết hiện giờ nếu người này còn sống thì đã trở thành tồn tại thế nào rồi. Lâm Phong lẩm nhẩm một mình, xem ra nếu muốn trở về thăm lại người thân một lần, thì phải cố gắng tu luyện, hết sức giữ mạng để chờ cơ hội.
Lật ra phía sau phiến đá, Lâm Phong thấy một bộ pháp quyết được viết bằng tiếng Việt Nam, là một bộ công pháp luyện thể:
Kim Thân Công Pháp
Bộ công pháp này gồm chín tầng, là công pháp luyện thể cực kỳ bá đạo, ngoài hấp thu các loại dược lực thì còn phải hấp thu các tài liệu quý, luyện da lông, cơ thịt, xương cốt chắc đến mức có thể đối kháng lại với pháp bảo bằng nhục thân, trong khi vẻ ngoài vẫn như bình thường không bị thô to xấu xí. Quả nhiên là một công pháp bá đạo.
Tuy nhiên, khi Lâm Phong đọc đến nội dung mấy tầng sau thì có cảm giác muốn thổ huyết tại chỗ, mấy tầng đầu còn dễ, dùng linh dược pha linh thủy ngâm mình rồi hấp thu, rèn luyện là có thể thành, nhưng càng về sau càng khó, thậm chí có mấy loại tài liệu chủ chốt để tu luyện mà Lâm Phong cũng mới nghe qua lần đầu.
Lâm Phong lắc lắc đầu, đến chân núi tự có đường đi, tạm thời cứ tu luyện trước mấy tầng đầu đã.
Trải qua một hồi nghiên cứu công pháp khắc trên phiến đá, Lâm Phong liền tĩnh tâm suy nghĩ chuyện về Vân Tinh Tông và vị Kha Vạn đạo hữu kia, tinh tế cân nhắc một phen.
Một bên, Lâm Phong cũng bắt đầu tập trung nghiên cứu tầng hai Hỗn Nguyên Quyết. Trải qua một thời gian bận rộn, chưa tu luyện được bao nhiêu thì bị cuốn vào nhiều chuyện làm Lâm Phong trễ nãi việc tu luyện đã rất lâu.
Hỗn Nguyên Quyết tầng hai này khác với tầng đầu, kiến thức bao la thâm hậu, ngoài các loại hít thở, vận chuyển cải tạo kinh mạch, hấp thu linh khí thì còn chứa một số pháp quyết trụ cột để sau khi tiến vào tầng ba thì sẽ có thể vận dụng linh hoạt các loại pháp quyết để đấu pháp cùng người khác.
Thời gian thấm thoát trôi qua, ba ngày liền Lâm Phong ở trong phòng đả tọa tu luyện, thỉnh thoảng ra ngoài đi dạo một chút, mua sắm vài vật dụng cần thiết, mấy bộ đồ rồi lại về đóng cửa tu luyện.
Sáng sớm ngày thứ ba, Lâm Phong mở bừng hai mắt, một luồng khí thế tỏa ra sau đó co lại ẩn giấu vào bên trong người. Trải qua mấy ngày tu luyện, mặc dù chưa đạt tới Luyện khí trung kỳ đỉnh để đột phá, nhưng Lâm Phong càng củng cố vững chắc căn cơ của mình, đồng thời khôi phục thần thức đến mức tốt nhất.
Bước ra khỏi khách điếm, Lâm Phong nhẹ nhàng đi tới Tạo Hóa Phường để hỏi thăm tình hình luyện khí.
Vừa bước vào, thanh niên giữ quầy hôm trước vừa nhìn thấy Lâm Phong thì lập tức tiến lên nghênh đón bằng thái