Từ hôm ở Lâm gia về, Tử Đằng cứ ru rú trong phòng không ra ngoài.
Bữa ăn của cô được người giúp việc đưa tới phòng sau đó cũng chính người giúp việc đến dọn dẹp.
Cô giống như một người ở ẩn vậy, không lộ diện trước bàn dân thiên hạ.
Bạch Lệ Thu thấy con gái liền xót xa, tuy nhiên Hoa Quân Tử vẫn giữ quan điểm cứng rắn với Tử Đằng vì ông cho rằng là tại cô mới khiến cho tập đoàn Hoa thị khốn đốn như vậy.
Thật ra sự việc xảy ra cũng không ảnh hưởng gì đến việc kinh doanh của Hoa thị, chỉ là ảnh hưởng trực tiếp đến danh dự của Tử Đằng và lòng tin của Hoa Quân Tử với cô mà thôi.
Trong lúc này, Hoa Quân Tử vẫn luôn đảm nhiệm chức vụ chủ tịch của Hoa Thị thay thế con gái mình.
Hằng ngày ông bận rộn đến mới tối mới về ngày làm cho những vết nhăn trên trán càng nhiều hơn.
Ông không sợ cực khổ, chỉ sự tương lai mù mịt của đứa con gái lớn mà thôi.
Vốn dĩ ông đã tin tưởng đến cô như vậy nhưng bây giờ trong nội bộ công ty không biết đã nghe theo lời của ai mà đa số mọi người đều bày tỏ không muốn Tử Đằng làm sếp của họ nữa.
Điều này làm Hoa Quân Tử rất đau đầu.
Hôm nay như thường lệ, Hoa Quân Tử Đằng bắt đầu một cuộc họp với các cổ đông thì bỗng dưng trợ lý Thanh Tuyền chạy vào thông báo: "Thưa chủ tịch, có chuyện lớn rồi"
"Chuyện gì?"
Hoa Quân Tử vẫn giữ vẻ điềm đạm của ông.
Trợ lý Thanh Tuyên mới bình tĩnh kể lại: "Không biết vì lí do gì mà có một vị khách hàng đến đây khiếu nại, bà ta nói đá quý và trang sức của chúng ta là đồ giả"
"Cái gì? Hoa thị chúng ta lâu nay làm ăn chân chính, lấy đâu ra đồ giả?"
Hoa Quân Tử ngạc nhiên.
Tuy là nói vậy nhưng tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau một cách khó hiểu.
Hoa Quân Tử sau đó cũng theo chân Thanh Tuyền đi ra ngoài phòng tiếp khách.
Vừa đến nơi ông đã nghe một giọng quát tháo: "Tôi không ngờ tập đoàn Hoa thị uy tín bấy lâu nay lại