Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh
Chương 311: Núi Cao Lại Có Núi Cao Hơn(2)
đọc truyện mới nhất tại .
Đệ tử Bà La Môn trước giờ đều tu luyện một loại công pháp có phần tương tự đạo Shiva ở Thánh Địa Mỹ Sơn của Đại Việt. Loại công pháp này chính là hấp thu những tinh hoa, những sức mạnh từ các tinh tú trên bầu trời để cường hóa thân thể và nâng cao tinh thần cho trí não. Cho nên nơi thích hợp cho bọn họ tu luyện nhất không phải là nơi có linh khí đậm đặc trên trái đất mà là nơi có thời gian ban đêm dài nhất và bầu trời quang đãng nhất. Tuy nhiên trên trái đất có nhiều dòng tu luyện giả, chiếm lĩnh các địa bàn khác nhau, cho nên bọn họ cũng không phải muốn ngồi chỗ nào cũng được. Bởi vậy Đàn Tế Tinh ra đời….
Đàn Tế Tinh chính là một loại trận pháp có công năng kỳ diệu. Nó dường như rút ngắn khoảng cách và tăng sự liên hệ giữa người ngồi trên đàn và các vì sao trên bầu trời. Do vậy đệ tử ngồi trên Đàn Tế Tinh sẽ có tốc độ tu luyện vượt xa bình thường, là mơ ước mà tất cả các đệ tử Bà La Môn cùng Shiva đều hướng tới. Và đương nhiên nó cũng là nguyên nhân dẫn tới cuộc chiến giữa hai dòng tu luyện này, dẫn tới một bên là đạo Shiva do các vị tiền bối đều phiêu du trong vũ trụ tìm nguồn sức mạnh mới chưa trở lại, ở nhà chỉ còn lại toàn đệ tử nhỏ yếu cùng các lão tiền bối tu luyện không đến đâu mới bị đẩy bật ra khỏi Ấn Độ, phiêu bạt nơi xứ người đến mức xém chút bị diệt môn…
Cũng giống như việc các môn phái tu chân đấu đá nhau, dù hai đạo Bà La Môn và Shiva đánh tới long trời lở đất, còn mượn các lực lượng các vì sao mà đánh khiến trái đất rung chuyển nhiều lần nhưng vẫn chẳng ai thèm can thiệp. Dù sao “nguyên liệu” hai môn phái này sử dụng cũng không phải là linh khí, lại không ảnh hưởng gì tới dòng tu luyện khác, chỉ cần không hủy đi trái đất thì ai cũng chẳng buồn nhúng tay vào.
Tuy nhiên tính từ lúc đoạt được Đàn Tế Tinh từ tay đạo Shiva, đạo Bà La Môn phát triển một cách nhanh chóng, vượt qua sức tưởng tượng của nhiều người. Công pháp của bọn họ mặc dù kém đạo Shiva một chút nhưng được Đàn Tế Tinh bù lại, thêm nữa công pháp của bọn họ đều khiến tốc độ lên những cấp ban đầu đều nhanh vô cùng, thậm chí còn có phần nhanh hơn thuật pháp của Đại Việt. Chỉ khi đạt tới cấp độ tương đương với cấp chín cấp mười tu thuật giả, tốc độ của bọn họ mới chậm lại. Khuyết điểm công pháp của cả hai đạo là đạt tới cấp độ không gian giả nếu bọn họ không tìm được nguồn sức mạnh từ các ngôi sao mới thì cấp độ của bọn họ sẽ dậm chân tại chỗ. Đây cũng là nguyên nhân mà các vị tiền bối đạo Shiva phải phiêu lãng khắp nơi trong không gian ngũ hành để tìm ra một giải pháp mới, thoát khỏi cái khuyết điểm như bức tường thành vững chắc chắn ngang con đường tu luyện của bọn họ.
Mặc dù vậy, với tốc độ chín cấp đầu tăng nhanh vùn vụt như vậy, đạo Bà La Môn những năm gần đây đều có vô số những đệ tử tinh anh, tu vi cao cường chẳng kém gì các vị tiền bối trong các dòng tu luyện khác. Uy thế của bọn đang dần áp đảo chín thế lực cường đại còn lại, khiến các phương lo lắng bất an.
Lần này các bên tham gia Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả nếu nói đệ tử phương nào có sức mạnh riêng lẻ từng cá nhân mạnh nhất thì không nghi ngờ gì chính là bọn họ. “Đội quân” mà tu thuật giả Đại Việt xuất ra tu vi cao nhất là Văn Lục đã đạt tới cấp tám viên mãn, còn lại đều từ cấp bảy trở lên. Tu vi như vậy đủ khiến đệ tử các phương còn lại cả kinh, nhưng nếu đem so với đệ tử Bà La Môn với cấp độ trung bình là cấp tám thì vẫn còn thua một bậc. Lần trước tranh đoạt Hoàng Lệnh thứ nhất, Văn Lục cũng điều tra ra người đệ tử cầm đầu của bọn họ đã vượt qua cấp chín sơ cấp, đạt tới cấp chín trung cấp cũng khiến hắn giật mình một hồi. Thảo nào gần đây mặt đệ tử nào của đạo Bà La Môn cũng hếch cả lên trời, không coi ai ra gì. Hiện tại một tên bỗng nhiên như người bị hút khô, héo rũ xuống thì cả đám lập tức nổi giận, mắt trừng to nhìn bốn phía.
Kiểm tra cái xác một hồi, một đệ tử bước lên nói:
- Thiếu chủ! Là do bọn họ bị trùng độc giết chết.
“Xoát…”
Năm mươi chín tên đệ tử Bà La Môn còn lại đều nhất tề quay lại nhìn về phía đệ tử Trùng Thuật ở bên cạnh. Trùng thuật xưa nay vốn là một dòng tu luyện giả vô cùng và đáng sợ. Bọn họ thiện nghệ về sử dụng các loại chất độc và linh thú dạng côn trùng. Bởi vậy gây ra cái chết vô thanh vô tức như vậy mọi nghi ngờ lập tức đổ lên đầu bọn họ.
Đệ tử cầm đầu đạo Bà La Môn là một thanh niên cơ bắp lực lưỡng tên là Sinlu, mặt đùng đùng giận dữ nhìn về phía tên đệ tử họ Trương của Trùng Thuật gằn từng tiếng:
- Ta cần một lời giải thích…
Tên đệ tử họ Trương cũng là một người xưa nay ít lời, luôn luôn ẩn núp sau lớp áo choàng màu xanh độc hại, nào có thiện về mặt giao tiếp. Chỉ thấy hắn lạnh lùng thốt ra một câu khiến cả đám tặc lưỡi:
- Không phải chúng ta làm.
- Hử? Chứng cớ rõ dàng như vậy, đệ tử là do bị trùng độc giết hại, không phải các ngươi thì là ai. Nếu không đưa cho chúng ta một lời giải thích, đừng trách chúng ta hạ thủ vô tình…
Tiếng “hạ thủ” vừa ra khỏi miệng, từ tứ phía xung quanh Sinlu, sát khí chốc lát đã tràn ngập, uy áp tạo ra khiến các đệ tử của thế lực khác gần đó phải lùi xa lại mấy bước, ngay cả mấy “lão tiền bối” của bọn họ cũng phải cả kinh, giật mình nhìn tên cơ bắp cuồn cuộn trước mắt. Bất quá