Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh
Chương 312: Núi Cao Lại Có Núi Cao Hơn(3)
Bên phía bờ tây nhờ có sự “góp sức” của đệ tử hai thế lực Bà La Môn và Trùng Thuật mà trở nên “nhộn nhịp” vô cùng. Các loại pháp bảo bay tới bay lui cùng các công kích hoa lệ được thi triển khiến ngay cả đám linh thú ở bờ hồ đối diện thác nước cũng há hốc mồm quan sát. Bất quá đứng bên bờ đông này đều là những linh thú đã thành tinh, trí tuệ có thừa, cho nên thấy đám nhân loại nội đấu loạn xạ, bọn chúng cũng không hung hăng xông vào “góp vui” như tưởng tượng mà đứng ngoác miệng cười ngây ngô.
Đang trong lúc Đạo Bà La Môn và Trùng Thuật quần ẩu tới mức không phân biệt đông tay nam bắc thì chợt từ bên phía tay trái, nơi đệ tử Thánh Quang đứng bỗng chốc lén lút chui ra một con… trùng độc.
Con trùng độc có bộ dạng giống như một con sâu xanh có hai cánh trên lưng này mặc dù nhẹ nhàng bay tới phía Sinlu và gã đệ tử họ Trương đang giao đấu. Tuy nhiên làm mọi người bất ngờ là con trùng độc này vừa bén bảng tới gần lập tức cả hai tên đệ tử cầm đầu này bỗng nhiên gầm lên, đồng loạt quay sang công kích về phía đệ tử Thánh Quang. Sinlu vốn là người nóng tính, hắn vừa công kích vừa quát lớn:
- Khốn khiếp! Tưởng là ai, té ra là đám người luôn miệng đạo đức giả các ngươi. Lại dám “gài” lão tử. Xem chiêu…
Gã đệ tử họ Trương cũng lạnh lùng vung tay, hai con bạch xà nhỏ như ngón tay cái phóng vút ra. Một con trên đường bay về phía đám đệ tử Thánh Quang còn tiện mồm ngoạm luôn con trùng độc, một hơi nuốt trửng, cái lưỡi thụ thò liên tục, vẻ mặt thỏa mãn như ăn phải thiên hương mỹ vị.
Cùng với hành động đột ngột của hai tên thủ linh, đám đệ tử của hai thế lực cũng đồng loạt dừng trận đấu, quay về phía Thánh Quang mà công kích. Tới lúc này mọi người mới kinh dị phát hiện nãy giờ hai thế lực đánh nhau mù trời nhưng chẳng có tên nào bị công kích giết chết cả, hầu như đều chỉ bị thương nhẹ ngoài da, sức lực vẫn còn mười phần hùng mạnh như trước.
Đám đệ tử Thánh Quang đang vui mừng đứng xem “kịch” chợt tai bay vạ gió ập vào đầu thì đều choáng váng. Thánh nữ vốn lạnh lùng đứng phía trước cũng vội kinh hô:
- Khoan! Hai vị nên bình tĩnh…
Lời thánh nữ còn chưa dứt, công kích tứ phía đã ập tới. Nàng vội vã tế ra thánh kiếm trảm tới.
“Oanh…”
Một thanh kiếm khổng lồ tỏa ra quang mang chói lòa chặn đứng toàn bộ công kích từ phía hai thế lực. Uy áp thậm chí còn đẩy lùi hơi trăm người bật ngược trở lại khiến cả đám kinh dị không dám lỗ mãng như trước mà cẩn thận quan sát nhóm đệ tử Thánh Quang.
Đứng ở xa phía sau, mấy người trong Phật Giáo cười cười vui vẻ. Lúc trước Chấp Không cũng nếm đủ đau khổ từ thanh thánh kiếm này. Nó cũng giỗng như Bạch Liên Bảo, là bảo vật tích tụ nguyện lực. Tuy nhiên Bạch Liên Bảo là pháp bảo có nguyện lực chia đều cho các đệ tử còn đối với Thánh Quang thì tín ngưỡng lực được tích hợp toàn bộ lên thanh thánh kiếm này. Cũng chính vì hai dạng pháp bảo này mà dù hai thế lực Thánh Quang và Phật Giáo không có “lão tiền bối” nằm vùng như các thế lực khác nhưng cũng chẳng ai dám khinh thị bọn họ.
- Hừ…
Gã đệ tử họ Trương bị đánh bật ngược, ngực bị đè nén mạnh liền phun ra một ngụm máu. Bất quá hai tay hắn vẫn không ngừng vũ động, hai con bạch xà như hai làn khói không ngờ nhẹ nhàng lách qua luồng quang mang của thánh kiếm lọt về phía sau tập kích.
“Choang…”
Trong lúc thánh nữ còn đang vũ động thanh thánh kiếm, hai con bạch xà đã nhảy tới trước mặt nàng khiến nàng biến sắc vội vã lùi lại, quang mang thánh kiếm đang phun ra cũng vội thu vào, chắn trước mặt.
Làm mọi người kinh dị là hai con bạch xà va chạm với thánh kiếm lại như những thanh kim loại va chạm với nhau, đối với thánh kiếm mạnh mẽ, uy lực hai cú lao của hai con bạch xà cũng không thua kém chút nào, đẩy văng thánh nữ về phía sau.
Đám đệ tử Thánh Quang lúc mới vào Địa Cầu Đại Hội Giới bị Văn Lục dùng Thảo Thực Thú công kích khiến tổn thất quá nửa, hiện tại đứng ở đây còn được chưa đầy ba chục người, thấy thánh nữ gặp nguy hiểm, cả đám mặc áo giáp bạc chùm kín đầu đồng loạt hống lên một tiếng, lao tới. Kiếm quang sáng ngời, cùng lúc chém về phía hai con bạch xà.
Càng thần kỳ là hai con bạch xà vừa bị phản trấn bởi va chạm với thanh thánh kiếm chợt uốn lượn thân hình bay tới tập kích thánh nữ lần nữa. Những kiếm quang của đám đệ tử bay đến, hai chúng nó chẳng coi vào đầu, uốn thân hình một hồi… liền xen kẽ kiếm quang mà chui qua khiến cả đám đệ tử Thánh Quang biến sắc.
Tuy nhiên đám đệ tử Thánh Quang cũng đều là tinh anh, phản ứng không chút nào chậm, giơ tấm khiên… cũng màu bạc ở tay trái lên chắn phía trước.
Nhưng mà làm tất cả mọi người đang quan sát đều kinh ngạc, hai con bạch xà không hề trốn tránh mà lao vút tới:
- “Phụp”
Hai lỗ tròn nhỏ như ngón tay hiện lên trên hai tấm khiên, phía sau một gã đệ tử thánh quang sững sờ nhìn cái lỗ thủng ở giữa bụng, còn gã kia toát mồ hôi nhìn một bên hông bị gọt ra một đường thẳng tắp ra phía sau. Toàn bộ giáp bạc lẫn khiên chắn đều không có chút ngăn cản nào đối với hai con bạch xà, người xem đều lạnh người nhìn về phía gã đệ tử họ Trương.
Tuy nhiên thánh nữ bị đẩy ngược về phía sau cũng không đơn giản chút nào. Chỉ thấy toàn thân nàng bất ngờ sáng bừng lên, hai tay nâng cây thánh kiếm, khuôn mặt tràn ngập thành kính. Nhẹ nhàng bước ra, trên tay nàng, kiếm chiêu chỉ về phía trước tạo thành hai tàn ảnh:
“Đinh… đinh”
Hai bạch xà màu trắng bị mũi kiếm điểm lên đầu, sức mạnh kinh khủng đẩy bật cả hai con bạch xả ngược trở về, kèm theo hai dòng máu trắng lả tả rơi xuống đất. Gã đệ tử họ Trương vội vã vươn tay đón hai con bạch xà vào, đau lòng