Cậu được đến vùng ngoại ô hẻo lánh, trên xe cậu đưa mắt nhìn cửa sổ, bên đường dường như chỉ toàn là cây cối và tối đen không có ánh đèn nào khác ngoài đèn của chiếc xe đang chạy. Cậu được đưa đến một ngôi nhà nằm trên đồi, ngôi nhà không âm ưu như không khí xung quanh nhưng lạnh lẽo vì lâu không có người ở. Cậu bị những tên bắt đi đẩy vào một căn phòng ở tầng hai.
" cậu hãy ở đây và đợi sự sắp xếp của ông chủ" tên áo đen lạnh lùng nhìn cậu nói và rời đi.
Căn phòng lạnh lẽo làm cậu run lên, cậu thu mình lại ngồi ôm lấy thân mình trên giường rồi nhìn ra cửa sổ. Mắt cậu cay xoè rồi nước mắt lã chã rơi, cậu không biết tại sao cậu lại yêu người đàn ông kia nhiều đến vậy, mặc kệ anh có cùng cô gái khác đối xử với cậu rất tệ rồi hết lần này đến lần khác bị anh hiểu lầm nhưng cậu vẫn không thể không yêu anh, hôm nay nhìn anh đau khổ vì mất đi đứa nhỏ cậu lại thấy thương anh nhưng chắc anh chưa bao giờ yêu thương cậu và hiểu cho lòng cậu cả, lần này nữa thôi coi như đầy là lần cuối cùng cậu chịu đựng tất cả vậy, cậu sẽ buông bỏ thôi, đau đớn sẽ qua cậu sẽ bước tiếp và ngừng yêu anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chìm trong nỗi đau và lạnh lẽo cậu không biết sao lại thiếp đi rồi bỗng giật mình vì tiếng đạp cửa, chưa khỏi giật mình đầu cậu lại đau vì bị ai nắm rồi kéo khỏi giường và giọng nói quen thuộc cất lên.
"Jeon Jungkook mày hay lắm, mày dám ra tay với con của tao, tao lúc trước còn nghĩ tao có lỗi với mày vì hiểu lầm thân phận của mày, nhưng tao sai rồi, tao không nên thấy có lỗi vì chắc chắn tao không hiểu lầm bản tính dơ bẩn tàn ác của mày đối với cô gái của tao" anh gằn giọng nói từng chữ rồi đập mạnh đầu cậu vào tường khiến cậu không chịu được và hét lên đau đớn.
" tao sẽ khiến mày trả giá cho những gì mày đã làm với vợ con tao" anh buông tay cậu ngã xuống mặt đất rồi lại dùng chân đạp mạnh lên người cậu.
"Taehyng đau quá xin anh" cậu chịu không nổi bởi những cú đạp của anh mà rên rỉ cầu xin.
" đau sao, đau đớn gì chứ, mày đau bằng Ara của tao không, mày có thấy cô ấy đau đớn ôm bụng nằm trong lòng tao không, sao mày biết được đúng không, bao nhiêu đây đã đủ gì hả" anh lại ngồi xuống nắm tóc cậu rồi nói. Cậu đau sắp ngất đi nhưng vẫn thấy được ánh mắt đỏ ngầu đáng sợ của anh, anh thật sự phát điên và muốn giết cậu.
" tụi bây vào đây, đem