Hôn Ước - Vkook

Chương 21


trước sau


Cậu được đến vùng ngoại ô hẻo lánh, trên xe cậu đưa mắt nhìn cửa sổ, bên đường dường như chỉ toàn là cây cối và tối đen không có ánh đèn nào khác ngoài đèn của chiếc xe đang chạy. Cậu được đưa đến một ngôi nhà nằm trên đồi, ngôi nhà không âm ưu như không khí xung quanh nhưng lạnh lẽo vì lâu không có người ở. Cậu bị những tên bắt đi đẩy vào một căn phòng ở tầng hai.

" cậu hãy ở đây và đợi sự sắp xếp của ông chủ" tên áo đen lạnh lùng nhìn cậu nói và rời đi.

Căn phòng lạnh lẽo làm cậu run lên, cậu thu mình lại ngồi ôm lấy thân mình trên giường rồi nhìn ra cửa sổ. Mắt cậu cay xoè rồi nước mắt lã chã rơi, cậu không biết tại sao cậu lại yêu người đàn ông kia nhiều đến vậy, mặc kệ anh có cùng cô gái khác đối xử với cậu rất tệ rồi hết lần này đến lần khác bị anh hiểu lầm nhưng cậu vẫn không thể không yêu anh, hôm nay nhìn anh đau khổ vì mất đi đứa nhỏ cậu lại thấy thương anh nhưng chắc anh chưa bao giờ yêu thương cậu và hiểu cho lòng cậu cả, lần này nữa thôi coi như đầy là lần cuối cùng cậu chịu đựng tất cả vậy, cậu sẽ buông bỏ thôi, đau đớn sẽ qua cậu sẽ bước tiếp và ngừng yêu anh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chìm trong nỗi đau và lạnh lẽo cậu không biết sao lại thiếp đi rồi bỗng giật mình vì tiếng đạp cửa, chưa khỏi giật mình đầu cậu lại đau vì bị ai nắm rồi kéo khỏi giường và giọng nói quen thuộc cất lên.

"Jeon Jungkook mày hay lắm, mày dám ra tay với con của tao, tao lúc trước còn nghĩ tao có lỗi với mày vì hiểu lầm thân phận của mày, nhưng tao sai rồi, tao không nên thấy có lỗi vì chắc chắn tao không hiểu lầm bản tính dơ bẩn tàn ác của mày đối với cô gái của tao" anh gằn giọng nói từng chữ rồi đập mạnh đầu cậu vào tường khiến cậu không chịu được và hét lên đau đớn.

" tao sẽ khiến mày trả giá cho những gì mày đã làm với vợ con tao" anh buông tay cậu ngã xuống mặt đất rồi lại dùng chân đạp mạnh lên người cậu.

"Taehyng đau quá xin anh" cậu chịu không nổi bởi những cú đạp của anh mà rên rỉ cầu xin.

" đau sao, đau đớn gì chứ, mày đau bằng Ara của tao không, mày có thấy cô ấy đau đớn ôm bụng nằm trong lòng tao không, sao mày biết được đúng không, bao nhiêu đây đã đủ gì hả" anh lại ngồi xuống nắm tóc cậu rồi nói. Cậu đau sắp ngất đi nhưng vẫn thấy được ánh mắt đỏ ngầu đáng sợ của anh, anh thật sự phát điên và muốn giết cậu.


" tụi bây vào đây, đem

xuống hầm trói lại treo lên cho tao"

Nói xong anh đi xuống hầm, tụi đàn em vác cậu theo sau rồi treo cậu lên cao lơ lửng trước mặt anh. Anh ngồi trên sofa nhìn cậu, đầu cậu chảy máu chảy dài xuống mặt, cậu dường như sắp ngất rồi.

" tụi mày chuẩn bị một thùng nước đá to ngâm nó vào đi, tao thấy nó không còn tỉnh táo nữa" anh rít điếu thuốc trong tay rồi nói.

Một cái thùng lớn chứa đầy nước đá được đẩy tới dưới chân cậu, sau đó sợi dây trói cậu trên cao từ từ được hạ xuống, cơn lạnh buốt từ chân kéo đến rồi cả người bị nhấn chìm bởi làn nước lạnh, đầu cậu đau nhức tê dại khiến cậu khỏi giãy giụa, cậu cảm nhận như mình sắp chết vậy, người cậu đau đớn tê liệt bởi sự lạnh lẽo.

" kéo lên" anh ra lệnh

Khi kéo cậu lên khỏi thùng nước mặt cậu đã không còn tí huyết sắc nào, cậu run rẩy và mắt nhắm chặt lại, cậu ngất liệm đi rồi. Nhưng đau đớn chưa dừng lại, cậu lại cảm nhận thêm một chặng đau khi anh bảo mấy tên đàn em dùng roi quất mạnh vào lưng cậu. Đau đớn khiến cậu tỉnh dậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

" hạ dây xuống" anh ra hiệu bảo tụi đàn em khi thấy mắt cậu hé mở, lưng cậu đã chằng chịt vết thương và máu. Anh đi đến trước mặt cậu bóp lấy hai má cậu cho cậu đối diện với mình. Cậu không còn chút sức lực nào nữa, mắt cậu mê mang nhìn anh.

" Jungkook, tao từng nghĩ tao đã có tình cảm với mày nên đối xử tốt với mày nhưng mà tao sai rồi tao không nên đối xử tốt với mày để mày có cơ hội làm hại con tao, tao thật sự muốn giết chết mày để trả thù cho con tao và nổi đau mà cô gái của tao đã chịu, nhưng như vậy tao sợ dơ tay mình và con tao cũng không muốn nhìn mày" anh vừa nói vừa tát vào mặt cậu, tát rất mạnh, mỗi cái tát đều kêu rất to, anh cảm giác được tay anh đau và lòng anh cũng vậy, không biết vì sao anh lại vừa cười vừa nói nhưng mắt anh không biết từ khi nào đã đầy nước. Hai má cậu từ không có huyết sắc cũng chuyển sang đỏ rồi, miệng cậu cũng bị tát đến nổi chạy máu.


" Thằng điên kia mày đừng tay cho mẹ"
3



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện