Cậu được đưa về phòng bệnh, nhìn cậu nằm trên giường người chằng chịt dây nhợ, mặt cậu tái nhợt nhưng vết sưng đỏ trên má vẫn chói mắt chưa giảm bớt, nhìn cậu qua ô kính ai cũng xót xa không thôi. Cậu dường như không muốn tỉnh lại, chắc cậu đã quá mệt mỏi rồi nên chẳng muốn đối diện với thế giới này nữa nhưng cậu quên rằng còn rất nhiều người thương yêu cậu và đang chờ đợi từng giây từng phút ở bên ngoài nhưng cậu vẫn rất ngoan cố ngắm chật đôi mắt xinh đẹp kia lại.
Phía khoa phụ sản cô ta đã tỉnh dậy rất lâu và không còn trạng thái điên cuồng nữa vì khi cô tỉnh dậy chả thấy anh đâu mà chỉ thấy một đám người canh gác quanh phòng làm cô bực tức hét lên.
" mau! mau gọi chồng tôi tới đây, các người làm gì vậy hả? sao cứ ngay người tạo đó hả? hả?"
" Aa! Tại sao? Tại sao? Từ lúc tôi tỉnh dậy không thấy Taehyung nữa? Hả? Mau gọi anh ấy tới đây"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi la hét chán rồi thì cuối cùng cũng nghe bước chân gấp gáp bước tới cửa phòng nhưng người đến lại ngoài mong đợi của cô mà còn làm cho cô hoảng loạn hơn nữa.
" Ara! Em ổn chứ, em thế nào rồi" Joo vừa bước vào đã nhanh tay ôm cô vào lòng nói.
" Anh.. Anh sao lại ở đây, anh bị điên à" cô hoảng sợ đẩy anh ra.
" Anh nghe tin em bị sảy thai nên liền đến thăm em" Joo vướt ve tóc cô nói.
" Tôi không sao hết, anh mau cút ra khỏi đây đi, để người ta thấy thì không hay đâu" cô gạt tay Joo ra.
" Không! Anh lo cho em mà, đứa nhỏ cũng là con của anh mà"
" Anh im ngay cho tôi! Tôi đã đưa tiền cho anh để anh cút đi và câm cái miệng chó của anh lại mà" cô tức giận hét to lên.
" Ara em bình tĩnh đi, em còn yếu mà, số tiền đó có là gì với số tiền em lấy được từ Kim Taehyung, anh thực sự cảm thấy quá thiệt thòi, anh giúp em có đứa bé em lại đối xử với anh rẻ tiền như vậy sao" Joo mỉa mai nói.
" Con mẹ nó! Tao bảo mày cút! Mày đừng đến đây phá hoại hay moi thêm đồng nào của tao nữa, đứa nhỏ chết rồi, chính tay tao giết nó, bây giờ không có gì khiến tao lo sợ nữa, nên là mày cút đi, để tao yên" cô điên cuồng nói.
" Vậy thì anh phải gặp chồng em nói chuyện rồi"
" Mày tưởng anh ấy sẽ tin mày sao! Đứa nhỏ cũng chết rồi, chẳng có bằng chứng gì cả, anh ấy yêu tao, anh ấy tin tưởng tao, bây giờ anh ấy con đang hành hạ thằng chó JungKook thay tao kìa" cô cười sung sướng nói.
" Sao em phải làm thế để độ tội cho cậu ấy? Em nói nó yêu em? Vậy sao em lại làm ra trò này?" Joo cảm thấy đang được đà nên cố ý hỏi thêm.
" Trên đời này tao ghét nhất là con chó Jeon JungKook! Tại sao lúc nào nó cũng hơn tao? Từ khi con đi học tao đã luôn là nhất trong mắt tụi con trai nhưng khi nó xuất hiện, một thằng công tử bột khiến bao người suy mê bỏ quên tao, nó có tất cả còn tao phải tự giành