Tô Thiến Ảnh tới rất nhanh, sau khi nhận được điện thoại của Triệu Hương Lăng, liền chạy nhanh đến nhà Triệu Hương Lăng.
Đối với Tô Thiến Ảnh mà nói, giờ đây Hô Diên gia chính là gốc rễ của cô, bất luận là có việc gì đều phải bỏ hết.
Cũng giống như cách ăn mặc công phu, nhìn cô hiện rõ vẻ thanh xuân kiều diễm.
Áo khoác ngắn tay màu trắng, áo gile màu trắng, quần tây màu trắng, giày cao gót cũng màu trắng, ví cầm tay màu trắng, chiếc khăn lụa màu trắng, toàn thân cô là trang phục màu trắng, Tô Thiến Ảnh vừa vào cửa đã khiến cho ánh mắt của Diệp Trạch Đào sáng rực lên, Tô Thiến Ảnh vốn đã rất xinh đẹp, cô ấy ăn mặc như vậy có lẽ còn vượt qua cả nhan sắc của Trịnh Tiểu Nhu.
Lại nhìn đến nước da của cô, đúng là trắng mịn đến mê đắm lòng người.
Nhìn thấy hình ảnh Tô Thiến Ảnh, chút cảm giác không thoải mái trong lòng Diệp Trạch Đào như đã bay mất. Trong lòng hắn lại thầm nghĩ, thảo nào Lưu Vũ Giang nhận cô gái này làm con nuôi, còn hy vọng liên hôn với cô ấy, mắt nhìn của Lưu Vũ Giang kia quả thực rất khá.
- Mẹ nuôi, có chuyện gì vậy ạ?
Tô Thiến Ảnh vừa bước vào vội hỏi.
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào ngồi đó, ánh mắt cô liền sáng lên:
- Anh Diệp cũng ở đây sao?
Diệp Trạch Đào có chút xấu hổ, chỉ cười cười.
Triệu Hương Lăng lại vô cùng vui vẻ cười nói:
- Anh Diệp con cũng tới đây rồi, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi.
Tô Thiến Ảnh liền cao hứng nói:
- Mẹ nuôi, để con giúp mẹ làm đồ ăn.
Triệu Hương Lăng cười nói:
- Không cần đâu, có người làm rồi, con nhìn kìa, vì chuyện của con mà anh Diệp con bận rộn đến nổi không có thời gian nghĩ ngơi, mau ngồi xuống nói chuyện với anh Diệp đi con.
Tô Thiến Ảnh ưu nhã ngồi xuống cạnh Diệp Trạch Đào, nhìn hắn nói:
- Anh Diệp, thực là làm phiền anh quá!
- Không có gì đâu, anh giúp được thì giúp thôi mà!
Ngửi thấy mùi hương thơm thoang thoảng từ trên người Tô Thiến Ảnh, Diệp Trạch Đào bắt đầu có chút mất tự nhiên.
Triệu Hương Lăng cũng ngồi xuống, nhìn hai người một hồi rồi mỉm cười nói:
- Thiến Ảnh, anh Diệp của con đã giúp con mở một công ty điện ảnh. Sau này con đừng đi quay phim nữa, chuyên tâm làm tốt công việc ở công ty điện ảnh là được rồi, con xem chuyện làn này đó, thiếu chút nữa là xảy ra chuyện lớn rồi!
Thiến Ảnh có chút giật mình:
- Anh Diệp, là thật sao?
Khi hỏi câu này, cô lại cảm thấy câu hỏi ấy không hợp lý vội nói:
- Em rất tin tưởng năng lực của anh Diệp!
Triệu Hương Lăng nói:
- Con biết công ty điện ảnh Hoa Nghệ chứ?
Cô từng nghe Diệp Trạch Đào nói về công ty này của Tôn Khôn, lúc này cô mới hỏi một câu, Triệu Hương Lăng cũng không hiểu rõ ràng chuyện công ty điện ảnh.
Nghe được là công ty này, Tô Thiến Ảnh cả kinh:
- Đây là một công ty lớn, người trong nghề đều biết đến. Nghe nói sau lưng bọn họ có thế lực lớn, rất nhiều minh tinh điện ảnh đều đến đây ký hợp đồng!
Diệp Trạch Đào cũng rất sửng sốt, hắn cũng không ngờ đây lại là một công ty rất có danh tiếng:
- Rất nổi tiếng sao?
- Không chỉ rất nổi tiếng mà còn rất có thực lực nữa!
Một công ty như vậy có tiếng tăm cũng phải, sau lưng Tôn Khôn còn có Tôn gia hậu thuẫn, lần này xem ra Tôn gia rất có thành ý!
Triệu Hương Lăng cũng có chút giật mình nói với Diệp Trạch Đào:
- Hẳn là không phải chỉ đáng một triệu thôi chứ!
Tô Thiến Ảnh cười:
- Mẹ nuôi, mẹ không biết giá thị trường rồi, công ty này thế nào cũng phải đáng giá trên một trăm triệu!
Triệu Hương Lăng liền giật mình nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào lắc đầu nói:
- Nếu rút vốn ra thì có lẽ không nhiều đến vậy. Tuy nhiên cũng coi như là một món nhân tình lớn!
Diệp Trạch Đào biết rằng, Tôn gia vì không muốn Tôn Lôi bị mình trừng trị, nên thực sự lần này đã tốn biết bao tiền của.
Diệp Trạch Đào ước đoán lúc ấy Tôn Lôi đăng ký vốn cũng không nhiều lắm, chỉ là trong quá trình phát triển, mới lợi dụng tài nguyên của Tôn gia để gây dựng công ty thêm lớn mạnh.
Đây hoàn toàn là một công ty dưới ảnh hưởng của quyền lực!
Tô Thiến Ảnh còn nói:
- Công ty này vì liên tục sản xuất những tác phẩm lớn, nên trong giới giải trí danh tiếng càng lẫy lừng hơn.
Triệu Hương Lăng lúc này cũng bình tĩnh lại nói:
- Ông chủ sau lưng công ty này là Tôn Khôn!
Tô Thiến Ảnh giật mình nói:
- Thật không ngờ, mọi người đều nói sau lưng công ty này là một nhân vật lớn, hóa ra đó là Tôn Khôn!
Nghĩ đến Tôn Khôn có thế lực lớn như vậy, Tô Thiến Ảnh có chút lo lắng. Nếu chẳng may Tôn Khôn kia muốn gây chuyện trong giới giải trí, thì cho dù cô có Hô Diên gia ủng hộ, thì cũng không dễ gì qua được.
Tô Thiến Ảnh lúc này lén nhìn Diệp Trạch Đào, trong lòng thầm nghĩ, cha mẹ nuôi dù có quyền nhưng cũng không phải là kế lâu dài!
Nghĩ tới việc mẹ nuôi Lưu Vũ Giang, Tô Thiến Ảnh vẫn cảm thấy có chút bất lực, cho tới nay cô vẫn chưa có được một sự hậu thuẫn thực sự.
Diệp Trạch Đào cũng không nhìn ánh mắt Tô Thiến Ảnh, nói:
- Thiến Ảnh, anh đã nói với Tôn Khôn rồi, sau này công ty này sẽ chuyển thành do em đứng tên, đến lúc đó em hãy chuyên tâm quản lý tốt chuyện công ty. Mặt khác anh cũng đã sắp xếp, việc phụ trách cụ thể công việc này sẽ giao cho Trương Phong, có sự giúp đỡ anh ta tin tưởng công ty sẽ phát triển hơn.
Hả?
Cái miệng nhỏ nhắn của Tô Thiến Ảnh há hốc, cô hoàn toàn không ngờ Diệp Trạch Đào đã sắp xếp việc này đâu ra đấy rồi.
Lúc đầu, Triệu Hương Lăng nói giao cho Diệp Trạch Đào xử lý chuyện này, Tô Thiến Ảnh đã không quá để ý, mà cho rằng việc này không thể ngày một ngày hai hoàn thành được, thật không ngờ Diệp Trạch Đào đã âm thầm làm xong tất cả mọi chuyện.
Điều khiến Tô Thiến Ảnh thấy kinh ngạc nhất đó là Tôn Khôn kia không ngờ lại nỡ giao ra một công ty lớn như vậy, có thể nhận thấy thực lực của Diệp Trạch Đào đúng là quá to lớn!
Tuy không biết Diệp Trạch Đào đã làm thế nào, nhưng Tô Thiến Ảnh cũng không phải người bình thường, cô đương nhiên cũng hiểu được, nếu muốn Tôn Khôn chịu nhả ra lợi ích lớn như vậy, nếu không có thực lực hùng mạnh để áp chế thì e rằng không thể làm được.