Âu Thần nhìn Diễm Tô đang nằm bất tỉnh và trong lòng nhói lên tia đau lòng. Sau khi mọi người bị đuổi ra ngoài hết, anh đưa tay cởi quần áo ướt đẫm của cô kể cả áo lót, để lộ ra những đường cong quyến rũ mê người.
Phải nói rằng vóc dáng của Diễm Tô thực sự rất tốt, tuy nhìn bề ngoài cô ấy hơi gầy nhưng thực ra cô trông rất đầy đặn và có da có thịt khi cởi lớp áo bên trong ra.
Bị Âu Thần lột trần, lấy khăn nóng lau khắp cơ thể nhưng Diễm Tô không có phản ứng gì, nhắm chặt hai mắt nhíu mày, giống như vừa mơ thấy một giấc mộng kinh hoàng.
Mặc dù hiện tại trông cô rất quyến rũ nhưng Âu Thần phải kiềm chế sức nóng đang dâng trào trong người mà lau cơ thể cô thêm một lần nữa rồi mặc áo quần vào cho cô. Sau đó hắn đi giải quyết các công việc kinh doanh.
- Vào đi!
Nghe thấy giọng nói băng lãnh của thiếu gia, những người đang đợi ngoài cửa lần lượt đi vào, thoáng nhìn đã thấy Âu Thần ôm Diễm Tô lên lầu, bọn họ vội vàng đi theo, bước chân chỉnh tề để phù hợp gia phong nghiêm khắc của nhà họ Âu.
- Ngoại trừ phía sau đầu, không có vết thương nào ở những nơi khác!
Giọng nói của Âu Thần rất bình tĩnh, nhưng mọi người có thể cảm thấy rằng vị thiếu gia đang lo lắng cho cô gái này.
Một số bác sĩ và y tá không dám lơ là, họ tiến lên sát trùng và kê đơn thuốc cho cô.
Vệ Khanh từ bên cạnh thầm kêu lên: " Thiếu gia thật sự là nhìn thấu hết thân thể của cô Tô? Thiếu gia có thể để việc này cho y tá, không thì giao cho người giúp việc cũng tốt! Tại sao phải dùng thân thể ngàn vàng để làm những công việc này?"
- Đừng, đừng đi ...
Diễm Tô đột nhiên nắm lấy góc áo của bác sĩ, nữa tỉnh nữa mê lẩm bẩm.
Ánh mắt của Âu Thần rơi vào bàn tay đó, có lẽ vì ý thức được vị thiếu gia không hài lòng nhìn mình, bác sĩ Trương rùng mình, động tác bôi thuốc run rẩy mà đè càng nặng hơn, cơn đau khiến Diễm Tô phải hít sâu một hơi
- Đau quá ...
- Cút ra!
Âu Thần ném bác sĩ Trương sang một bên, đanh giọng
- Đồ lang băm! Việc nhỏ này mà không thể làm tốt được!
Nói xong chính Âu Thần đã tự tay cho Diễm Tô uống thuốc.
- Tại sao lại đối xử với tôi như vậy ... tại sao ...?
Tay Diễm Tô nắm chặt quần áo của anh, trên mặt lộ vẻ đau khổ.
Đôi mắt đen của Âu Thần tối sầm lại, có chuyện gì vậy? Cô ấy bị bắt nạt?
- Vệ Khanh , đi tìm hiểu xem đã xảy ra chuyện gì!
- Vâng!
Vệ Khanh cảm thấy có gì đó rất lạ. Từ khi nào thiếu gia lại quan tâm đến một người phụ nữ như vậy!
.
.
.
Tiếng phanh xe đột ngột vang lên khiến Diễm Tô bừng tỉnh khỏi cơn mơ khi nhìn chiếc xe màu đen sắp đâm vào mình.
Phòng ngủ sang trọng, rèm cửa cổ điển rút ra, cô còn thấy baroque thời trung cổ, phong cách cổ điển và hiện đaii hòa quyện vào nhau.
Bên cạnh cửa cô hầu gái ngay lập tức