Ánh mắt của Lục Diệp Bằng như một con sói đen đầy hung dữ, sự nhẫn nhịn suốt gần hai tuần qua đã đạt đến giới hạn cực cao,anh chăm chú nhìn vào sự thay đổi trên gương mặt của cô.
Ngay sau đó anh ôm lấy cô, lần này đến lượt anh làm chủ.Anh thô bạo đè mạnh cô xuống giường,hai tay dạng chân cô ra, càng lúc càng đi sâu vào hạ thân của cô.
"Á .....! Nhẹ lại anh....!Không....Không dừng lại...Em..."Lam Lam cảm nhận được dường như hạ thân phía dưới dường như đã bị anh làm cho anh lìa ra, cô không thể nào làm chủ bản thân mình được nữa.Cơn khoái cảm nó vừa đau, nhưng nó cũng vừa khiến cô bay bổng trên chín tầng mây.
"Em làm sao.....? Anh đã nhịn như thế,em còn dám chọc ghẹo anh...Hôm nay anh nhất định sẽ dạy cho em một bài học" Nụ cười anh càng lúc càng xấu xa,hạ thân bên dưới đang không ngừng thúc vào, nhưng phía trên anh chẳng hề buông tha.
Anh áp mặt vào ngực cô,hai đỉnh hồng liên tục được anh chăm sóc chu đáo khiến xung quanh đó liền hiện những dấu hôn ửng đỏ lên.
"Uhm ...."Lam Lam hình như cũng đã dần thích ứng được cơ thể của anh, đôi mắt mơ màng mở ra nhìn người đàn ông cô yêu đang ra sức vận động kịch liệt trên người cô.
Đôi môi nóng bỏng của anh hạ xuống cướp lấy đôi môi của cô,hai tay anh đang dùng sức nắn bóp hai bên ngực của cô, phía dưới lại càng lúc càng tăng tốc.
Lúc này Lục Diệp Bằng mới nhìn cô, dằn mạnh từng chữ,trả lời câu hỏi của cô khi nãy.
"Bảo bối....! Em có biết mỗi lần anh gặp em, thì người anh em phía dưới của anh đã không thể kiềm chế nổi.Nó như muốn nói với anh là hãy chiếm hữu em ngay lập tức....!Lần đầu tiên anh nhìn thấy em ngay tại đám cưới của Hạo Thiên và Dương Tiểu Vy....Em có biết anh đã có ý nghĩ đen tối với em rồi không? Thậm chí là anh muốn em phải thuộc về anh ngay lúc đó.Khi anh biết em là bạn gái cũ của Lục Diệp Minh,anh càng phát điên lên đi được.Lúc đó,anh chỉ muốn phải nhanh chóng có được em, phải ép em lên giường cùng với anh.....Anh chỉ muốn em thuộc về một mình anh thôi....! Còn về người phụ nữ đó....".
Lục Diệp Bằng đột ngột dừng lại,ngay cả động tác cũng theo câu nói của anh mà ngưng lại trong giây lát.
Cơn hoan ái đột nhiên dừng lại, khiến tâm trạng Lam Lam có chút không được thoải mái.Cô đưa tay ôm chặt lấy anh,hai chân cũng vì thế co lại giam giữ hơi ấm bên trong cơ thể.
Ánh mắt cô vẫn nhìn ra cửa.
Lúc này cô đã thật sự chắc chắn người bên ngoài chính là Dương Tiểu Vy.
Bởi vì Dương Tiểu Vy đã xuất hiện, ánh mắt giận dữ của cô ta trực tiếp nhìn thẳng vào Lam Lam.Cô ta cũng biết Lam Lam cũng đang nhìn mình.
Lam Lam thấy vậy liền cố ý hét lớn, vừa công kích cô ta vừa hối thúc hành động của Lục Diệp Bằng.
Cô cầm lấy tay anh để lên ngực mình, chủ động rướn người hôn lên yết hầu đang lên xuống dữ dội của người đàn ông của cô, nũng nịu lên tiếng.
"Ông xã đừng dừng lại.....!Vào trong hơn đi anh".
Sau đó, cô nhếch mép cười, một nụ cười đầy nghênh ngang nhìn vào Dương Tiểu Vy.
Dương Tiểu Vy siết chặt hai tay lại, cô cũng chẳng muốn ở đây lại làm gì.Nhưng cô muốn nghe chính miệng Lục Diệp Bằng nói ra những chuyện trước đây của cô và anh.
Rốt cuộc là vào năm đó anh thật là có yêu cô không?
Nghe được câu nói của Lam Lam, xương cốt trong người của Lục Diệp Bằng bất giác rung chuyển dữ dội.Đây là lần đầu tiên anh thấy được sự nhiệt tình, cùng với sự táo bạo từ cô.
Không để làm cho cô phải thất vọng,anh lập tức nâng hông cô thật cao, mạnh mẽ đâm thật mạnh vào bên trong hang động,dòng suối nóng đang thi nhau từ từ chảy ra .
Tiếng hét của Lam Lam càng lúc càng lớn.Cô cũng phối hợp nhịp nhàng theo từng động tác của anh.
"Ông xã....."Lam Lam thở dốc,hai tay bấu chặt tấm lưng rộng rãi của anh.
Nhìn vào hình ảnh này, Dương Tiểu Vy cũng đã có tế đoán được Lục Diệp Bằng đã đưa Lam Lam lên tới đỉnh.
Cũng khó trách sao Lam Lam la lớn đến như vậy.Bởi vì chẳng phải lúc trước anh cũng từng làm cho cô sung sướng như thế sao?
"Bảo bối.....! Anh thật sự chưa từng yêu ai ngoài em cả....Anh chưa từng yêu cô ta, lúc trước có lẽ là anh cảm thấy cô ta thích hợp,cho nên anh và cô ta mới cặp với nhau....!Người anh yêu ở kiếp này, mãi mãi chỉ duy nhất một mình Lam Lam của anh mà thôi!"
Khi Dương Tiểu Vy còn trong suy nghĩ, thì câu nói của Lục Diệp Bằng vang lên khiến cô ta có chút kinh hoàng.
Cô không thể tin được đây là câu trả lời mà cô muốn nghe.
Trái tim Lam Lam đập mạnh, cô hài lòng vì câu nói của anh.
"Anh nói thật không? Nhưng ở khách sạn khi đó...." Cô vẫn nhớ như in, năm đó anh gọi lầm tên cô thành tên cô ta.
Lục Diệp Bằng nhấp nháy ra vào điên cuồng nhưng vẫn chú tâm câu nói của cô.
Môi anh nhanh chóng hạ xuống,cắn mút đôi môi của cô khi cô vẫn còn chưa nói hết.
"Em có biết năm đó anh đã say mê cơ thể em như thế nào không? Trên người em mỗi một chi tiết,ngay cả hình xăm trên cổ tay của em ....Anh đều ghi nhớ trong đầu.Năm đó có lẽ anh đã động lọng với em,anh đã thích em từ ngay lúc đó.....Anh còn nhớ vào buổi sáng hôm đó,em bỏ đi khi không nói một lời nào với anh....Trái tim anh còn đau hơn là khi em ly hôn với anh, và anh bỏ hết tất cả công việc tìm kiếm em suốt 5 năm qua.Nhưng anh không hề biết tin tức của em.....!Quả thật anh không biết tên em là gì, sống ở đâu, nếu như anh biết thì em và con gái cưng của anh cũng không phải cô đơn đến tận bây giờ".
Tim Lam Lam như đập mạnh đi một nhịp.Mặc dù cơ thể đang bị anh tra tấn dữ dội nhưng tai cô vẫn có thể nghe anh nói.
Lam Lam vô thức phát ra tiếng rên đi kèm với một câu nói hạnh phúc.
"Em cũng thích anh từ đêm hôm đó....!Thích thích rất nhiều, cũng may em đã lấy anh chồng".
Lục Diệp Bằng sung sướng, nở một cười thật tươi, nét mặt ngập tràn tình yêu nhìn cô.
"Bây giờ anh có thể nói với em rằng...Anh yêu em từ trước khi em yêu anh,cho nên em đừng lo lắng.Suốt đời suốt kiếp này Lục Diệp Bằng này sẽ không vì một ai mà thay lòng.Vợ Lục Diệp Bằng chỉ có một mình Tần Lam Lam mà thôi......! Anh yêu em, bảo bối của anh!"
Dứt lời,anh khẽ rút người anh em ra.Ngay sau đó lật người cô lại,nâng mông cô cao đối diện với anh.Một lần nữa anh mạnh mẽ xuyên vào bên trong.
"Á.....Ưhmm...! Ông xã..."Lam Lam thở hỗn hển, mặt úp xuống chiếc gối, khóe miệng nhỏ chỉ phát ra những tiếng rên rỉ