Nhìn Quách Giản Nhi máu lửa một trận chiến, Trương Hàn bất giác liên có chút sợ hãi.
Mụ mụ dạy hắn tránh xa nữ nhân là trên hết, còn phụ thân thì kể nữ nhân như thế nào kinh khủng.
Vốn dĩ hắn có chút không tin, nhưng mà nhìn Quách Giản Nhi cái kia bé nhỏ thân hình vác một thanh Đại Đao liền máu lửa đánh nhau với Hỏa Vân Sư, thì trong lòng hắn tràn ngập emma....
Nũ nhân là loài động vật kinh khủng nhất từng được biết đến! Bọn họ hỉ nộ vô thường, mà một khi giận thì không ai có thể cản lại!
Trương Hàn không khỏi nhớ tới câu nói phụ thân hắn thường hay treo bên miệng.
"Quả nhiên lời của người đi trước không bao giờ là sai!" Trương Hàn gật gù tán đồng.
Bất quá dạy đời thì hay thế thôi, nhưng mỗi khi nói như vậy thì đêm hôm đó cả gia đình liền gà chó không yên...Có một số người vì miệng của mình mà phải trả giá a!
Quay trở lại, Quách Giản Nhi đao đao chí mạng, tốc độ lại kinh người mà chém về phía Hỏa Vân Sư.
Đao Pháp của nàng có chút kì dị, đao khí bên trong ẩn ẩn lại có quỷ thét thanh âm làm người khó chịu, nhưng tốc độ ra đao lại mau cực kỳ, cùng lúc liền có thể trảm liền 3 đao.
Đao khí tán loạn khắp nơi ngăn cản lại đường lui của Hỏa Vân Sư, nhưng làm một cái Nhất Giai Cấp 5 Yêu Thú nó cũng không ăn chay.
"Rống!!"
Hỏa Vân Sư rống lên giận dữ, cả người liền bị ngọn lửa bao vây, đao khí vừa bay đến Hỏa Vân Sư thì đã bị ngọn lửa bao vây nó thôn phệ mất.
Thấy Hỏa Vân Sư bình yên vô sự, Quách Giản Nhi hai tay cầm đại đao liền nhào tới:"Quỷ Trọng Đao!"
"Xùy xùy!" Âm phong theo Đại Đao hạ xuống liền sinh ra.
Âm phong bên trong Âm Khí liền giảm bớt đi cương liệt ngọn lửa trên người Hỏa Vân Sư.
"Phốc!" Đại Đao chém vào phần chân trước của Hỏa Vân Sư, máu tươi đi theo điên cuồng chảy ra.
"Rông!!" Hỏa Vân Sư sắc mặt dữ tợn hét lên thống khổ, sau đó dùng móng vuốt của mình mà đánh về phía Quách Giản Nhi.
Quách Giản Nhi nhìn hạ xuống to bự móng vuốt thì không khỏi biến sắc, nàng nhanh chóng dùng Đại Đao chặn ngay trước mặt mình.
Nhưng trong tưởng tượng đau đớn không thấy, mở mắt nhìn trước mặt cảnh tượng, Quách Giản Nhi trợn tròn mắt.
Trương Hàn đứng ở trước mặt nàng, hai tay hắn nắm chặt Trường Kiếm chống đỡ Sư trảo.
Trường Kiếm nhìn qua đỏ rực như có máu tươi nhuộm ở bên trên, chung quanh thì có từng sợi như là tơ máu lơ lửng bao quanh Trương Hàn.
"Nói thật, lúc đầu thấy người lao lên đánh với nó ta thật sự là có chút bất ngờ, nhưng tiếp theo hành động ta lại không biết nên nói gì..." Trương Hàn lạnh nhạt ngữ khí nói.
Quách Giản Nhi sắc mặt đỏ bừng phản bác:"Ta...Ta nhưng không có làm gì sai a?"
"Cái sai lớn nhất ở đây chính là cơn giận." Trương Hàn hai tay một đảo, sư trảo liền mất đi thế mà trượt sang một bên, tiếp đó hắn liền thêm một nhát kiếm đánh bay Hỏa Vân Sư.
"Rông!" Hỏa Vân Sư bay trên không đau đớn rống giận.
"Ầm!" Thân hình khổng lồ của nó bị đập xuống đất, phát ra một tiếng to trầm âm thanh, cát bụi bay tứ tung.
"Thấy không? Đáng lẽ ra ngươi không nên trực tiếp đối oanh nó như ta, thay vào đó sẽ lựa chọn điểm yếu mà vùa đánh vừa lui để kéo dài cho Hỏa Vân Sư mệt mỏi." Trương Hàn như hóa thân thành đạo sư chỉ dạy chuyên nghiệp mà giải thích.
Quách Giản Nhi há to mồm, hai người đều là Luyện Thể Tứ Trọng Thiên nhưng cũng không nên khoảng cách to như vậy a!
"Đối oanh trực tiếp chỉ khi ngươi thực lực đủ mạnh so với đối thủ mới có thể sử dụng, còn bằng không thì tốt nhất nên đánh kiểu du kích thì tốt hơn."
Trương Hàn nhục thân so với cùng cảnh giới người mạnh hơn nhiều, nhục thân hắn qua những lân hấp thu khí huyết để tu luyện thì đã thuế biến từ lâu rồi.
Nếu không thì hắn cũng không tự tin mà đi tìm Hỏa Vân Sư báo thù, Trương Hàn tích cách khá cẩn thận, hắn không muốn vì một ít tự tin thái quá mà vẫn lạc.
Chưa đợi Quách Giản Nhi phản ứng thì Hỏa Vân Sư lại quay trở lại báo thù.
Trước ngực nó có một cái dữ tợn vết kiếm, phía trên vết thương máu tươi không ngừng chảy ra, nhìn qua dữ tợn dọa người.
Trương Hàn cười lạnh giơ lên Trường Kiếm chỉ về Hỏa Vân Sư:"Ta cái này Kiếm Kĩ vừa lúc đang sắp tiến giai, vậy ngươi liền là tế phẩm cho nó, cảm thấy vinh dự đi mèo con!"
"Rống!" Hỏa Vân Sư rống giận phun ra một ngọn lửa về phía Trương Hàn.
Trương Hàn cầm lên Quách Giản Nhi, sắc mặt hận sắc không thành thép nói:"Ngươi ngay cả hai chân cách dùng cũng không biết sao?"
Ném Quách Giản Nhi sang nơi khác không tiếp