Phó Văn Thanh không trả lời vấn đề ấu trĩ của cô bé, anh nói: "Không cần biết tôi là ai, cứ coi tôi như Đậu Đậu là được.
Cô tên gì?"
Hạ Thuần thành thành thật thật trả lời: "Hạ Thuần"
Phó Văn Thanh: "Thuần trong thuần túy"
Hạ Thuần: "Phải"
Tim cô đập càng ngày càng nhanh, idol thế nhưng biết tên cô.
Phó Văn Thanh không lui tới mấy vòng phía trước giữ mình trong sạch, cũng không lợi dụng thân phận thần tượng cùng fán tiếp xúc, cô hẳn là fan đầu tiên được hắn nhớ kỹ tên.
Lại một trận trầm mặc.
Hai người suy nghĩ thông một chút về việc xuyên qua búp bê, khả năng này không có kết quả.
Hạ Thuần không có chỗ nào đặc biệt, Phó Văn Thanh xuyên qua không thể hiểu được, cũng không có dấu vết để tìm.
"Tiểu bằng hữu, nghe giọng hình như cô vẫn là học sinh?"
"Đúng vậy, tôi học lớp 12"
"Lớp 12?"
"Sao..
sao vậy? Có gì không tốt sao?"
Hạ Thuần nhấp khóe miệng, chẳng lẽ Phó Văn Thanh không thích cùng nữ sinh vị thành niên giao lưu?
"Không có gì, tôi cho rằng cô là học sinh tiểu học"
"..."
Hạ Thuần chính mình cãi lại một câu: "Nghỉ hè sang năm tôi sẽ thành niên a"
Phó Văn Thanh cười khẽ nói: "Nga, thành niên, không nhỏ"
Hạ Thuần: "Đúng, chính là vậy"
Cô không nhỏ.
Thanh âm Phó Văn Thanh bỗng nhiên phai nhạt, anh hỏi Hạ Thuần: "Là học sinh cấp ba, nói đến cô chú của cô, việc học này không lo lắng sao? Nhà này không phải là của cô sao?"
Anh nhập vào thân thể búp bê tiếp cận cô được một tháng, về tâm sự của Hạ Thuần chỉ rải rác nghe một ít, cũng không biết toàn bộ.
Hạ Thuần tay nắm chặt nệm chăn, chậm chạp không nói gì, nước mắt nóng đảo quanh hốc mắt.
Người bình thường đều không thích oán phụ như vậy đi.
Cũng sẽ không thích bạch nhãn lang là cô.
Xong rồi, Phó Văn Thanh cái gì cũng đều đã biết.
Cô là fan đầu tiên được hắn nhớ kỹ tên, khẳng định cũng là fan đầu tiên không chán ghét anh.
Phó Văn Thanh hình như ý thức được chính mình nói sai.
"Tiểu bằng hữu, cô làm sao vậy?"
Hạ Thuần kìm nén khóc hỏi: "A..
anh..
anh chừng nào thì đi khỏi cơ thể búp bê Tây Dương?"
Phó Văn Thanh vẫn nghe ra tiếng khóc nức nở, nghĩ đến chính mình đối mặt với cô bé vị thành niên chênh lệch tuổi tác khá nhiều, lại là fan trước đó thích anh, thanh âm không khỏi ôn hòa mấy phần: "Ba ngày mà thôi"
Hạ Thuần nhẹ nhàng thở ra, may mắn chỉ có ba ngày.
Cô nhớ lại mấy ngày qua nói nhiều lời với búp bê, còn tốt, hẳn là..
cũng không phải thật sự chán