Hứa Nhược Mộng nghe được câu này, lúc đầu sắc mặt trắng bệch như rơi vào hầm băng, lại như không có sức sống.
Cô ta đã quên, coi như cô ta tự xưng là vợ chưa cưới của Lệ Đình Nam, trước đó còn chưa chính thức gả cho Lệ Đình Nam, cô ta chính là người điều hương của tập đoàn Hứa thị!
Chỉ một câu nói của Lệ Đình Nam đã đâm thủng thân phận của cô ta, đưa cô ta vào vị trí đối thủ cạnh tranh của tập đoàn Lệ Thị.
Thân hình Hứa Nhược Mộng lảo đảo muốn ngã, như lá rụng trong gió thu, chỉ cần nhẹ nhàng đụng một cái thôi sẽ ngã xuống đất.
Không riêng gì Hứa Nhược Mộng, trong lòng Hứa Nhược Phi và Lý An cũng đều là chấn động.
Xem ra quan hệ giữa Lệ Đình Nam và Hứa Nhược Mộng so với tưởng tượng của mình còn bết bát hơn, Hứa Nhược Phi thu hồi ánh mắt dừng trên người Hứa Nhược Mộng.
“Tổng giám đốc Lệ, nếu cô Hứa đã nói xin lỗi, nơi này hẳn không còn chuyện gì của tôi.
Vậy tôi đi làm việc của mình, chờ tổng giám đốc.
Lệ cần gì phân phó, tôi lại đến”
Hứa Nhược Mộng xin lỗi, sơ bộ kế hoạch của mình đã đạt thành vì để trả thù Hứa Nhược Vốn cho rằng quan hệ hai người thân mật, Mộng, cô muốn ra tay từ quan hệ của hai người Nhưng bây giờ xem ra, quan hệ hai người vốn là không hòa hợp!
Hôn nhân giữa những nhà giàu đa số vì hợp tác thương nghiệp, Lệ Đình Nam lại nói đến mức này, rõ ràng không xem Hứa Nhược Mộng như người một nhà.
“Dừng lại” Lệ Đình Nam lạnh lùng lên tiếng: “Ai cho cô đi rồi?”
Cố ý chọn thời gian anh về biệt thự gửi thư đến, để anh nhìn thấy nội dung trong thư, bây giờ đã đạt được mục đích, liền muốn chạy?
Bước chân chuẩn bị rời đi của Hứa Nhược Phi dừng lại, cô xoay người, trên mặt vẫn duy trì mỉm cười.
“Tổng giám đốc Lệ, anh muốn dặn dò gì thêm?”
Lệ Đình Nam không lập tức mở miệng, mà lặp lại lời nói vừa rồi: “Lý An, gọi người đưa cô Hứa trở về.”
“Được rồi, tổng giám đốc Lệ” Lý An áy náy cười với Hứa Nhược Mộng một tiếng: “Cô Hứa, đừng để tôi khó xử”
Hứa Nhược Mộng trước mặt mọi người vẫn luôn duy trì hình tượng dịu dàng hiền lành của cô chủ nhà họ Hứa.
Lý An đã nói đến mức này, sao cô ta có thể chơi xấu tiếp tục ở nơi này!
Khi Hứa Nhược Mộng đi qua Hứa Nhược Phi, đột nhiên ngửi được một mùi hương nhàn nhạt thơm ngát có chút quen thuộc…
“Cô…” Hứa Nhược Mộng dừng bước lại, ánh mắt dò xét dừng trên người Hứa Nhược Phi.
“Cô Hứa còn có chuyện gì sao?” Hứa Nhược Phi nở một nụ cười tươi sáng: “Nếu cô Hứa còn muốn tìm tôi điều hương, chỉ cần nói rõ yêu cầu, trả tôi khoản tiền còn nợ, tôi rất hoan nghênh”
“Hừ!” Hứa Nhược Mộng hừ lạnh, nếu cô ta lại tìm Anna giúp mình điều hương, thì cô ta chính là đồ đần!
Mấy ngàn vạn trôi theo dòng nước, còn khiến Lệ Đình Nam thêm phản cảm với mình, mất cả chì lẫn chài!
Sau khi Hứa Nhược Mộng rời đi, Hứa Nhược Phi ở lại trong văn phòng của Lệ Đình Nam, hai người nhìn nhau một lúc, Hứa Nhược Phi mở miệng trước.
“Tổng giám đốc Lệ, khó trách anh lại bảo tôi ở lại” Cô nhẹ nhàng nghiêng người, dựa vào trên bàn, phất tay lên như một người phụ nữ xấu xa muốn quyến rũ cấp trên của mình: “Quan hệ giữa anh và cô Hứa không hòa hợp như ngoại giới truyền sao? Nhưng loại phụ nữ có ngoại hình giống tôi như vậy, phần lớn đàn ông sẽ đều giữ bên người”
Lệ Đình Nam lảng lặng nhìn Hứa Nhược Phi tự biên tự diễn.
Trầm mặc một hai phút, anh chậm rãi mở miệng, lại tránh đi vấn đề của Hứa Nhược Phi.
“Cố ý gửi thư lúc tôi trở về biệt thự, bởi vì cô biết Hứa Nhược Mộng sẽ không dễ dàng xin lỗi cô.”
Giọng nói của Lệ Đình Nam lạnh lẽo, trôi chảy như nước, lướt qua trái tim Hứa Nhược Phi.
Cô không thể không thừa nhận, ngoại trừ vẻ bề ngoài xuất chúng của Lệ Đình Nam, giọng nói của anh cũng có thể tuỳ tiện trêu chọc biết bao trái tim phụ nữ.
“Tổng giám đốc Lệ, anh đang nói cái gì vậy? Tôi nghe không hiểu.”
Hứa Nhược Phi nháy hai lần đôi mắt to trong suốt của mình, gương mặt vô cùng vô tội.
Thân hình nóng bỏng và cách trang điểm quyến rũ, lại vô cùng phù hợp với gương mặt trong sáng không tì vết.
Người phụ nữ này có biết đối với đàn ông, vẻ mặt như thế này có thể lấy mạng người khác hay không.
Đôi mắt thâm thúy của Lệ Đình Nam trở nên âm u, anh nhếch miệng, lười biếng