Khách bộ hành thời gian

Ngày 22 tháng 10 (Phần 1)


trước sau

Hai giờ rạng sáng giờ Ai Cập.

Diệp Giai Nam ngồi trên xe tiến vào khu sa mạc Sahara không người.

Trong xe bật máy lạnh, yên tĩnh, ngoài lái xe ra còn có hai mươi mấy người hình như cũng đang ngủ.

Trong lúc mơ màng, cô nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ, màn đêm tối đen như mực chỉ có mấy ánh sao ảm đạm, hai bên đường là sa mạc dài đằng đẵng. xuyên qua sa mạc không có đèn đường, cũng không có ánh trăng, toàn là những cảnh vật giống nhau, cho nên chả biết xe họ đã đi đến đâu rồi, cũng không biết còn xa lắm không.

Xa xa có thể thấy được đèn xe do quân đội đi phía trước mở đường.

Đó là đoàn xe phụ trách an toàn cho bọn họ trong sa mạc này.

Từ Aswan đi vào sa mạc Sahara về phía Nam hơn ba trăm cây số là biên giới giữa Ai Cập và Sudan. Khu vực biên giới vừa nhạy cảm vừa nguy hiểm không có người này do quân đội Ai Cập trực tiếp quản lý, xuất phát từ cân nhắc an toàn, quân đội không cho phép du khách tự đi vào đây, tất cả việc ra vào của người và xe đều phải xin báo cáo từ quân đội.

Mỗi ngày quân đội sẽ dựa vào tình hình sắp xếp tất cả mọi chiếc xe thành một đoàn, trang bị đầy đủ vũ khí hộ tống các du khách quốc tế xuyên qua sa mạc Sahara đến Abu Simbel (*) nổi tiếng toàn cầu.

(*) Abu Simbel là một khu khảo cổ bao gồm hai ngôi đền lớn tạc từ đá nằm tại phia Nam Ai Cập, về phia Tây hồ Nasser và khoảng 290 km phia Tây Nam của Aswan (Wiki)

Abu Simbel.

Nghĩ đến toà miếu thần đó, Diệp Giai Nam đột nhiên không còn cảm thấy buồn ngủ nữa, muốn nhắn tin cho mẹ.

Chênh lệch sáu tiếng, hiện tại có lẽ là hơn tám giờ trong nước.

Cô lấy điện thoại ra khua xung quanh, nhưng không có tín hiệu.

Trước khi lên xe ở Aswan điện thoại còn đầy sóng, còn hiện tại chả có tí tín hiệu nào.

Đúng lúc này ở hàng ghế trước có người nói chuyện.

Đó là gia đình ba người ngồi trước Diệp Giai Nam, đôi vợ chồng người da trắng mang theo một cô con gái mười tuổi, lúc đầu cả ba còn nhỏ giọng, sau đó cô bé con khóc đánh thức toàn bộ người xung quanh.

Gia đình này không biết là người Nga, Ukraine, Uzbekistan hay là Kazakhstan, tóm lại không ngừng xổ một tràng tiếng Nga. Diệp Giai Nam chỉ nghe hiểu một hai từ, cho nên cũng không rõ bọn họ cần giúp đỡ gì.

Bởi vì ít du khách nên không thể thông qua báo cáo của quân đội, cho nên người trên xe này cũng chỉ toàn là người ngày hôm qua mới tập hợp ở nội thành Aswan với nhau, trên xe đủ loại quốc tịch, cô cũng chả phải người Châu Á duy nhất, trên xe còn có hai cô gái Trung Quốc khác nữa.

Ngoài ra trên xe bọn họ còn có một trưởng đoàn và một binh sĩ cầm súng.

Lúc này, trưởng đoàn ngồi hàng ghế đầu tiên nhận được động tĩnh đi đến.

Người chồng dùng tiếng Anh trao đổi với trưởng đoàn, có lẽ là nói con gái muốn đi vệ sinh, hỏi có thể tạm thời dừng xe không.

Trưởng đoàn nhìn thoáng qua đứa bé, quay đầu trao đổi bằng tiếng Ả Rập với người binh sĩ kia.

Người binh sĩ là một thanh niên trẻ tuổi da màu lúa mạch, lắc đầu từ chối.

Vì thế, trưởng đoàn quay lại nhún vai với hai vợ chồng kia, tỏ vẻ không thể làm gì được.

Trước khi đi trưởng đoàn đã nhiều lần nhấn mạnh chuyến hành trình phải mất ít nhất ba bốn tiếng, sau khi vào sa mạc không thể đỗ xe lại. Bởi vậy Diệp Giai Nam không dám uống nước, vốn nhìn thấy nhà vệ sinh trên xe còn khẽ thở phào, nhưng ai nghĩ ra được nó lại hỏng.

Sau đó trưởng đoàn lấy một chiếc chìa khoá từ chỗ lái xe, mở cửa nhà vệ sinh ra, nói tình hình của đứa bé là khẩn cấp, những người khác thì không có ngoại lệ.

Trải qua việc nhỏ này trong xe lại yên tĩnh.

Ai biết không bao lâu sau, xe lại xảy ra vấn đề.

Xe của họ lắc hai cái, sau đó dừng lại hẳn.

Lái xe xuống dưới kiểm tra một lúc, cằn nhằn báo cáo với trưởng đoàn và binh sĩ bằng tiếng Ả Rập.

Trưởng đoàn trấn an hành khách nói không có việc gì, chỉ là săm xe thủng thôi, đổi chiếc xe khác là được. Lúc này người binh sĩ kia cầm bộ đàm trong tay xin chỉ thị từ cấp trên.

Tất cả mọi người chờ đợi trong chiếc xe chết máy.

Lại có một chàng trai trẻ tuổi nhân cơ hội đó muốn xin xuống xe đi vệ sinh, nhưng cũng bị người binh sĩ kia từ chối.

Diệp Giai Nam nhìn thấy có ánh đèn phía sau dần tiếp cận bọn họ, là một chiếc xe buýt luôn đi đằng sau, tốc độ không hề giảm lại, cứ thế vượt qua bọn họ.

Tiếp đó là chiếc thứ hai, thứ ba, thứ tư…

Đợi trưởng đoàn liên lạc xong với bên kia, lúc đưa hành khách xuống xe thì đã có hơn nửa số xe buýt vượt qua bọn họ.

Diệp Giai Nam đeo ba lô, trùm áo choàng lên đầu, đứng trong Sahara dần chuyển về rạng sáng, lặng lẽ nhìn từng đèn xe lướt qua.

Tháng mười trong sa mạc, gió đêm hơi lạnh.

Cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua trời đêm, hoá ra tối nay có ánh trăng, chỉ có điều vừa rồi cô nhìn qua ô cửa sổ kia không thấy được mà thôi, chỉ là nó không hề sáng và đẹp như trong sách mô tả.

Tiếng đoàn xe lướt qua sa mạc, bầu trời đêm cũng không hề yên tĩnh.

Lúc này, hai cô gái Trung Quốc chủ động ra bắt chuyện với cô.

Hai cô gái từ Jordan đến bán đảo Sinai (**), sau đó sẽ ngược dòng sông Nile đi lên, dạo chơi phía trên Ai Cập, cô gái tóc ngắn nói: “Ngày mai là Tết mặt trời, mọi người đều chen chúc đông lắm, nghe nói toàn bộ xe buýt có thể đi được từ Aswan đều bị trưng dụng, có lẽ sẽ không có xe trống đâu, đoàn này của chúng ta sẽ phải tách ra.”

(**)Bán đảo Sinai hay Sinai là một bán đảo hình tam giác ở Ai Cập. Nó nằm giữa Địa Trung Hải ở phía bắc và Hồng Hải ở phía nam, tạo thành một cầu đất từ châu Phi sang Tây Á, rộng khoảng 60.000 km². Người Ai Cập gọi nó là Vùng đất của Fayrouz. (Wiki)

Đúng vậy tất cả mọi người đều chờ đến hôm nay là để được ngắm nhìn thần tích mặt trời lưu lại ba nghìn năm trước.

Quả nhiên thấy ngay trưởng đoàn đã quay lại sau khi đàm phán với bên quân đội, ngăn lại cho bọn họ một chiếc xe đằng sau, chả còn trống mấy chỗ, nhưng cố gắng tận dụng cho đoàn bọn họ ngồi.

Diệp Giai Nam đi một mình, không đi chung với ai hết, nhưng có lẽ trưởng đoàn cho rằng cô đi chung với hai cô gái người Trung kia cho nên để ba người họ cùng ngồi vào một xe.

Đó là một chiếc xe khách màu lam mới tinh, trên xe có một hướng dẫn viên du lịch người Trung hơi béo đi xuống, bởi vì trước đó đã liên hệ, nên hướng dẫn viên ánh mắt sáng ngời nhìn ba đồng bào, vội vàng mời các cô lên xe.

Xem ra đây là một đoàn toàn du khách Trung Quốc, còn ngồi rất đầy đấy. Vừa lên xe, ba cô gái nhìn thấy ngay một đồng bào tóc đen mắt đen nói tiếng Trung, trong lòng cảm thấy thân thiết.

Hướng dẫn viên cười tủm tỉm chỉ vào cuối xe: “Các người đẹp, phía sau còn chỗ trống, ngồi thoải mái nhé.”

Ba cô dựa theo hướng dẫn của đối phương xuyên qua lối đi nhỏ về phía cuối xe.

Hai cô gái đi trước Diệp Giai Nam, tới hàng thứ hai đếm ngược từ dưới lên đúng lúc còn hai chỗ ngồi, hai người không hề do dự ngồi xuống.

Đến khi Diệp Giai Nam đến nơi thì phát hiện hàng cuối có một người đàn

ông trung niên đã nằm xuống chiếm hết cả hàng ghế.

Chỗ còn lại dành cho cô chỉ là chỗ ngồi bên tay phải của hàng ghế thứ hai đếm ngược từ dưới lên, chỉ là bên cửa sổ đã có một người ngồi rồi.

Diệp Giai Nam cũng chả cách còn cách nào, đành phải ngồi xuống.

Sau khi hai cô gái kia ngồi xuống không ngừng nhìn về phía cô, Diệp Giai Nam không biết trên người mình có chỗ nào không ổn hay không, nghi ngờ, nên cũng nhìn theo tầm mắt của bọn họ.

Hoá ra bọn họ đang nhìn anh chàng ngồi bên cạnh cô.

Sau đó cô mới chú ý người đàn ông bên cạnh anh tuấn đến bất ngờ.

Anh ta khoanh tay trước ngực, tựa lưng vào ghế, trên đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đen, mặt hơi ngẩng lên, bởi vì đội mũ nên chỉ có thể nhìn thấy môi và cằm từ mũi trở xuống.

Môi anh ta vô cùng đẹp, không dày không mỏng, nhất là trên bờ môi có một nốt ruồi nhạt, khiến cho chiếc môi hơi quyến rũ.

Lần đầu tiên Diệp Giai Nam phát hiện ra hoá ra nốt ruồi mọc trên môi đàn ông còn gợi cảm hơn phụ nữ, cộng thêm chiếc cằm cương nghị nam tính, càng tăng thêm sức hấp dẫn cho giới tính.

Xe lại khởi hành, không bao lâu sau gặp được chiếc xe dẫn đường, nên có thể nhìn rõ hết khuôn mặt của người đàn ông, hơn nữa anh ta còn che khuất mắt, nên người khác càng không ngại ngần gì nhìn vào.

Vì thế người này tuy chỉ lộ ra chút khuôn mặt nhưng cũng đủ để làm cho hai cô gái kia mê đến thần hồn điên đảo.

Diệp Giai Nam cụp mắt, cúi thấp đầu, cảm thấy ánh mắt của hai cô gái như tia X quang xuyên qua cơ thể cô quét thẳng về phía người đàn ông ngồi bên cạnh cửa sổ.

Đột nhiên, cô gái tóc uốn xoăn màu nâu xuyên qua lối đi nhỏ, thò tay chạm vào cánh tay cô.

Diệp Giai Nam quay sang.

Cô gái chỉ vào mình, rồi chỉ vào Diệp Giai Nam, hỏi: “Chúng ta có thể đổi chỗ không?”

Lúc này, cô gái tóc ngắn kia cũng không nhịn được nhô đầu sang: “Đừng đổi cho cô ấy, đổi cho tôi đi. Cậu ta đúng là thấy sắc quên bạn.” Nửa câu sau là nói với cô gái tóc uốn xoăn.

Giọng của cô gái tóc ngắn hơi to, phía trước có một người đàn ông đang chuẩn bị ngủ, không vui quay đầu lại lườm ba người.

Diệp Giai Nam hơi cau mày, mặc kệ các cô ấy, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Một lát sau, đợi khi cô đã sắp chìm vào giấc ngủ, cô gái tóc xoăn lại gọi cô khiến cơn buồn ngủ của cô bay sạch, đã thế còn đòi đổi chỗ.

Diệp Giai Nam bị cắt đứt giấc ngủ không thể nhịn được nữa, chỗ ngồi là do bọn họ chọn trước, luc này lại lật lọng đòi đổi, vì thế nói thẳng: “Tôi không muốn đổi.”

Cô gái tóc xoăn có lẽ không ngờ Diệp Giai Nam từ chối thẳng như vậy, điếng người, hừ lạnh một tiếng, càu nhàu với cô bạn: “Có gì hơn người chứ.”

Diệp Giai Nam cũng chả muốn tranh cãi với bọn họ, thay đổi tư thế chuẩn bị tiếp tục ngủ, nhưng ai ngờ người đàn ông bên cạnh đột nhiên cử động, sau đó bỏ chiếc mũ xuống.

Mỗi người đều yêu cái đẹp, đều có bản tính háo sắc, Diệp Giai Nam đương nhiên là cũng vô cùng hứng thú với khuôn mặt hoàn chỉnh của anh ta.

Cô làm người vốn thẳng thắn, cho nên ngước mắt lên nhìn không hề che giấu chút nào.

Vì thế ánh mắt cô chạm vào đôi mắt màu đen nhánh, đúng lúc hai đôi mắt nhìn thẳng vào nhau thì đèn trong xe tắt ngóm.

Toàn bộ xe rơi vào bóng tối.

Sa mạc ngoài cửa sổ xe không trăng không sao, bóng tối vô cùng dày đặc, cho nên sau khi đèn trong xe tắt, bốn phía gần như tối mịt, giơ tay ra cũng chả thấy ngón nào.

Đối với việc đột ngột rơi vào bóng tối, hai người dường như cũng bất ngờ.

Trước mắt Diệp Giai Nam toàn là bóng tối, bên cạnh là đôi mắt kia, sau đó không cam lòng nhắm mắt lại.

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện