Tác giả: Đinh Mặc
Thể loại: Hiện đại, ngược tâm, SE
Độ dài: 10 chương
Tình trạng: Hoàn
****************
Đời người luôn là một chuỗi những ngày phiêu lưu, sẽ có vô số những “du khách” đi lướt qua cuộc đời bạn, hoặc đồng hành cùng bạn, hoặc rẽ ngang ở một đoạn đường nào đó...
… khách đến từ nơi nào…
... rồi lại muốn đi đâu?
“Khách đến từ nơi nào” là một tác phẩm mang hơi hướm nhẹ nhàng hiếm có của Đinh Mặc. Xuyên suốt câu chuyện luôn là một tầng “sương” mờ ảo bao quanh nhân vật. Không có mở đầu, chỉ đơn giản như một lần tình cờ, ta như những hành khách, vô tình lướt qua mà chứng kiến câu chuyện của nhân vật… một câu chuyện đẹp, nhưng đau đến nhói lòng…
****************
Hàn Thác từng là một cảnh sát hình sự tài năng đầy triển vọng. Anh nhiệt huyết, giàu trách nhiệm và tận tâm với công việc, nhưng trong một lần thực hiện nhiệm vụ, chuyện không hay đã xảy ra với gia đình anh. Muốn về nhà nhưng không thể, Hàn Thác đến một thị trấn nhỏ, mở một khách điếm, đặt là “Tiệm Vong” nghĩa là “đi vào quên lãng”.
Cuộc sống của anh ngày ngày an ổn, bình lặng trôi dần theo thời gian cho đến khi gặp được Lạc Hiểu - một cô gái có vẻ ngoài nhỏ bé nhưng đầy kiên cường, trong mắt cô luôn luôn ánh lên một vẻ gì đó rất khác biệt, đượm buồn nhưng đầy cố chấp. Chính điều đó đã thu hút Hàn Thác, thôi thúc anh cho cô trọ lại Tiệm Vong. Vô tình như hữu ý, Hàn Thác luôn có một sự quan tâm đặc biệt đối với Lạc Hiểu. Nhưng dường như cô luôn trốn tránh, cách li bản thân mình với anh. Cô rất sợ, sợ rằng rằng vào một ngày nào đó “cùng với người đàn ông như anh bèo nước gặp nhau sẽ phát sinh bất cứ khúc mắt nào”.
Cho dù vậy, chuyện gì nên xảy ra thì vẫn cứ xảy ra thôi. Hàn Thác và Lạc Hiểu bên nhau, vui vẻ và hạnh phúc... Mọi chuyện tưởng chừng như đã và đang diễn ra rất bình yên nhưng thật đáng buồn, sự “yên bình” ấy lại chính là dấu hiệu cho những cơn giông bão sắp đến. Thị trấn nhỏ vốn thanh tĩnh lại xảy ra một vụ giết người. Cách thức man rợ, ý nghĩa kinh hoàng, không ai ngờ được ở một nơi hẻo lánh lại có thể xảy ra vụ trả thù nhẫn tâm đến vậy.
Từng là một cảnh sát, Hàn Thác không thể khoanh tay đứng nhìn. Nhưng, có đôi khi lí trí và tình cảm lại chẳng thể dung hòa, đỉnh điểm là lúc mọi bằng chứng mà anh đưa ra để truy bắt hung thủ lại lần lượt hướng về phía Lạc Hiểu - một vị khách vãng lai của thị trấn. Anh đau đớn, nghi ngờ, day dứt thế nhưng Hàn Thác vẫn tin vào người con gái mình yêu, anh tìm mọi cách bào chữa, chứng minh sự trong sạch cho cô nhưng đổ vỡ, Lạc Hiểu bỏ trốn! Hàn Thác đã tức giận tột cùng, đó là sự thất vọng đan xen nỗi đau khi người mà mình yêu thương lại chối bỏ, trốn chạy trước những điều lẽ ra phải đối mặt. Với bản năng của một cảnh sát giàu kinh nghiệm, anh đã nhanh chóng tìm ra Lạc Hiểu, cũng từ đây, quá khứ của cô nhanh chóng bị phơi bày…
Có người đã từng nói “Bất luận thế nào cũng đừng xem một người là cả thế giới của bạn. Bởi vì một khi người ấy rời đi rồi, bên cạnh bạn sẽ đột nhiên chẳng còn gì cả.” Nhưng biết làm sao, đối với Lạc Hiểu, Hàn Thác chính là cả thế giới. Anh đã giúp cô thoát khỏi những nỗi sợ hãi vô hình, mang cô ra khỏi quá khứ tối tăm mục nát. Anh cho cô yêu thương, sự quan tâm chân thành, chính vì thế, khi để anh đối diện với quá khứ của chính mình, Lạc Hiểu đã rất sợ hãi, cô sợ Hàn Thác sẽ hắt hủi, bỏ rơi mình, cô sợ anh sẽ xa lánh, đối xử với cô như những con người ngoài kia…
Nhưng mấy ai biết, lòng anh đau như cắt, đó là nỗi đau dằn xé giữa tình yêu và trách nhiệm. Hàn Thác yêu Lạc Hiểu, nhưng anh không thể để cô trốn chạy. Cuối cùng, anh đã lấy tư cách của một người bạn trai, cho cô ba ngày để chạy trốn, có lẽ, đó chính là giới hạn cuối cùng của Hàn Thác, sau ba ngày anh sẽ dùng danh nghĩa là một người cảnh sát để bắt cô về.
**************
Tôi nghĩ, Lạc Hiểu là một cô gái kiên cường, không chỉ là vẻ bề ngoài, mà cả sâu trong tâm hồn cũng thế. Cô đã ở lại, cùng Hàn Thác đối diện với những điều đáng ra phải đối diện từ lâu, có lẽ, sau ngần ấy năm, cô đã an tâm hơn khi biết rằng đằng sau mình sẽ luôn có người dõi theo, cô biết mình sẽ không đơn độc đối diện với sóng gió một mình như cô đã từng thêm lần nào nữa…
“Khách đến từ nơi nào” là một câu chuyện ngắn nhẹ nhàng hiếm thấy của Đinh Mặc. Ở câu chuyện, từng nhân vật được lột tả một cách rất chân thực, từ nội tâm đến cử chỉ, hành động đều có một đặc trưng riêng. Với tôi, tôi rất có ấn tượng với nhân vật Hàn Thác, anh yêu Lạc Hiểu, nhưng không vì thế mà bao che giúp cô. Anh đưa cô đi đầu thú nhưng có lẽ, bản thân anh cũng đã khép tội chính mình. Đôi khi, tình yêu và lí trí luôn dằn xé lẫn nhau, nhưng tôi nghĩ, Hàn Thác đã có một sự lựa chọn rất đúng, đúng với người mình yêu và đúng với lương tâm nghề nghiệp…
***********
“...Yêu cô ấy, cũng chính là yêu bản thân mình. Yêu một cô gái như vậy, tôi mới cảm thấy mình dần trở nên hoàn hảo.
Nên bây giờ cũng vậy, tôi sẽ không vì cô ấy mà ăn ngủ không yên, cũng sẽ không vì cô ấy mà từ bỏ cuộc sống này. Tôi chỉ vừa nhớ đến cô ấy, vừa nghĩ cô ấy vốn đã không còn gì. Sau này ra tù rồi là thôi. Nếu có ngày cô ấy ra tù, mà tôi cũng không ở đây, thì cô ấy thật sự không còn gì nữa.
Bình luận truyện