Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Lương Thi Hàm cũng bị khuôn mặt của cô gái kia làm rung động, không ngờ còn có người xinh đẹp hơn Diệp Y Y, chẳng qua là không dám biểu hiện ra ngoài mặt.
Cô gái chậm rãi đi vào trong đám người, đi qua chỗ nào, chỗ đó liền có tiếng kinh hô thán phục.
Nhưng mà lúc mọi người còn đang hiếu kì về thân phận của người này, lại thấy cô gái ấy đi tới gần Diệp Thiệu Đình, ánh mắt đẹp đẽ hút hồn của cô ấy lướt qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên người Phương Tú Mẫn.
Đôi môi đỏ mọng hơi hơi mở ra, một âm thanh êm tai vang lên: "Mợ nói thật phải!"
Mợ?
Phương Tú Mẫn hơi nghi hoặc, đang êm đang đẹp sao mĩ nữ này lại gọi bà ta là mợ?
Không chỉ Phương Tú Mẫn và Lương Gia Hào, những người khác đều khó hiểu y như vậy.
"Cô là..." Phương Tú Mẫn chần chừ, hỏi.
Cô gái cười nhẹ, khóe môi tạo nên một đường cong mê người, cô chậm rãi nói: "Chỉ mấy ngày không gặp mà mợ đã quên con rồi sao? Con là Diệp Oản Oản."
Diệp Oản Oản!!!
Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người đều bị lời của cô gái làm cho kinh ngạc.
Đùa gì thế!
Mĩ nhan thịnh thế này lại là gái xấu nổi danh của Diệp gia - Diệp Oản Oản!
Những người đã từng thấy Diệp Oản Oản cũng bị choáng váng.
Ngày trước Diệp Oản Oản trang điểm xấu xí tới mức khiến người người đều căm ghét, không ai nghĩ tới sau khi tẩy lớp trang điểm đó đi, Diệp Oản Oản lại xinh đẹp động lòng người như thế.
Hiệu quả này đủ khiến mọi người ở đây ngơ ngác.
"Tiền bối, lúc nãy không phải anh nói Diệp Oản Oản rất xấu xí à?"
Một tiểu thịt tươi của giải trí Hoàng Thiên phục hồi tinh thần từ trận kinh diễm nhìn về phía người bên cạnh.
"Chuyện này..."
Thanh niên nhìn chằm chằm Diệp Oản