Ngoại thành kinh đô Thương quốc, lúc này lão sư Tu Nhai đang đi qua đi lại chờ mấy tên thủ hạ trở về.
Đám thủ hạ của lão, cùng lũ ma nô đã thâm nhập vào thành hơn 3 ngày, đến nay vẫn chưa có liên lạc lại.
“Khốn kiếp, lẽ nào đã bị Tần thế gia phát hiện”
Lão đi tới đi lui, trong lòng nóng như lửa đốt.
“Mẹ kiếp, lũ Tần thế gia chó chết”
Đột nhiên lão cảm thấy nguy hiểm nồng đậm, lập tức xoay người bỏ chạy, lão hét lớn:
- Chó chết! Các ngươi dám tính kế ta ?
Dứt lời, cửu trùng tiễn kinh thiên bắn thẳng về phía lão, lão sớm đã có chuẩn bị một chiêu này, liền tế lên pháp bảo bản mệnh phòng ngự, kích hoạt tầng tầng lớp lớp thủ hộ cường ngạnh chống đỡ.
Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu!
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG
Khóe miệng lão chảy máu, hai mắt căm tức nhìn về phía Tần Vũ, lão hét lớn:
- Cẩu tiểu tử, khốn kiếp, ngươi dám giết ta, Vạn Ma tông sẽ không tiếc giá nào truy sát ngươi.
Tần Vũ khục khặc cười lớn:
- Còn nếu như ta truyền ra ngoài rằng ngươi dẫn Tu Nhai đến tổ địa nhận truyền thừa thì lại như thế nào?
Mặt lão biến sắc, lão quát lớn:
- Thì lại như thế nào ? Ngươi dám giết truyền nhân của Vạn Ma tông, chính là tìm chết ?
Tần Vũ cười lớn:
- Ồ, truyền nhân của Vạn Ma tông không phải là thánh tử ma tộc đời này sao ? Chẳng lẽ, lão thái tổ cũng nhìn trúng huyết mạch của Tu Nhai như ngươi ?
Lão sư Tu Nhai tức giận quát lớn:
- Tự tìm đường chết!
Lão huy chưởng đánh tới Tần Vũ, một bàn tay hắc khí đen ngòm, cấp tốc bay về phía hắn, Tần Vũ liền đánh ra một chưởng đối chiêu với lão, đồng thời cấp tốc lùi lại.
Song chưởng va chạm, nhanh chóng nổ tung, dư uy chưởng lực của lão vẫn ầm ầm đánh tới phía Tần Vũ.
Tần Vũ lại nhanh chóng chém thêm một chiêu, kiếm khí lập tức đánh tan chưởng lực của lão.
Ngược lại.
lão vậy mà cắm đầu bỏ chạy, Tần Vũ nở một nụ cười quỷ dị.
Oành!
Một cao thủ của Tần thế gia, bất ngờ tập kích lão, chưởng lên ngực lão một chưởng làm lão hộc một ngụm máu tươi, đồng thời văng trở lại phía Tần Vũ, hai mắt lão hiện lên vẻ kinh hãi tột độ, hét lên:
- Vô Diện Tam Quỷ !
Lão Tam của Vô Diện Tam quỷ khục khặc cười lớn:
- Khặc khặc, không ngờ ngươi còn nhận biết được lão phu !
Ma tộc lão nhân cấp tốc tế lên pháp bảo hình phiên, phun lên một ngụm tiên huyết, pháp bảo cấp tốc hóa lớn, xung quanh người lão tản ra hắc vụ dày đặc, lão huy song thủ, chưởng về phía lão Tam Vô Diện Tam Quỷ, oan hồn cũng gào thét lao theo cực kỳ dữ tợn.
- Chết đi!
Bành!
Lão Tam rút kiếm chém nhanh một chiêu, kiếm khí cuồn cuộn lập tức chấn nát song chưởng của lão, rồi nhanh chóng tế lên pháp bảo hình cầu, oanh một kích cực nhanh về phía lão sư Tu Nhai, lão ta may mắn né tránh nhưng lại bị trúng chiêu Lôi Diệm Trảm Thiên của Tần Vũ.
Sau lưng lão hiện lên một đường kiếm dài, vết thương bị cháy xém, huyết nhục lẫn lộn, lão phun ra một ngụm máu, cay độc nhìn Tần Vũ.
Lão không ngờ kiếm chiêu của hắn lại có thể xuyên qua cương khí phòng ngự một cách quỷ dị như vậy.
Lão trước sau bị hai người tập kích vô cùng cấp bách, lão hung ác lao về phía Tần Vũ hòng giết chết hắn, rồi mở đường máu rút lui.
Lão Tam chắc chắn phải cứu Nguyên Anh bản mệnh của Tần Vũ, lão sẽ có thời gian để chạy trốn.
Nghĩ là làm, lão lần nữa tế lên pháp bảo hình phiên, từng tiếng gào thét rợn người vang vọng trong không trung, oan hồn cấp tốc bao trọn người lão lại, lao về phía Tần Vũ, từ bên trong lão lại tế lên pháp bảo hình kiếm nhỏ bằng hai ngón tay, cấp tốc tụ lực, chuẩn bị nhất kích tất sát Tần Vũ.
Đang đà lao lên, bỗng từ bên hông lão, một tia kiếm khí nồng đậm cực nhanh oanh tới.
Oành! Lão giơ lên pháp bảo hình khiên lên cật lực chống đỡ, hai tay lão tê dại, run rẩy từng đợt, mắt lão trợn lớn, lão hét lên kinh hãi:
- Lão Nhị, Vô Diện Tam Quỷ!
Dứt lời, lão Tam đã oanh tới, một chỉ bén nhọn, oanh tới ngang hông lão, lão chật vật né tránh, thoát được một chiêu.
Trong lòng vô cùng hoảng hốt, một người thì lão còn tự tin có thể đối phó, nhưng hai người thì lại là chuyện khác, lão cắn chặt răng, thiêu đốt tinh huyết bản mệnh, người lão biến lớn, hai mắt đỏ ngầu, sau lưng mọc ra đôi cánh, tốc độ tăng đột biến.
Lão lao nhanh đến ngay chỗ Tần Vũ, lại thấy hắn nở ra nụ cười quỷ dị, đùng một tiếng váng trời, Luyện Ngục Đại Trận khởi bạo, vây lão vào bên trong, Tần Vũ lại đạp cước lui lại phía sau, thi triển liên tiếp hai chiêu Xuy Hỏa Cầu và Lôi Đình Chi Nộ cản thế công của lão lại, thành công thoát hiểm.
Tần Vũ chia sẻ trận nhãn với hai người lão Tam và lão Nhị, bắt đầu viễn công tiêu hao lão ở bên trong.
Tần Vũ lật tay tế lên U Minh Đăng, hỏa diệm bốc cháy ngùn ngụt bên trong đại trận, liên tục tiêu hao cương khí hộ thể và pháp bảo phòng ngự của lão.
Lão sư Tu Nhai phun một ngụm tiên huyết lên pháp bảo phòng ngự, nhanh chóng bao bọc lấy thân thể lão, lại thả ra Nguyên Anh bản mệnh thần thông lao về phía Tần Vũ, lão đạp trên Vạn Hồn Hà lao tới thế không thể cản.
Tần Vũ tế lên pháp bảo phòng ngự hình mai rùa, cấp tốc hóa lớn, chặn trước mặt hắn, lại dùng phù lục Kim Chung Tráo kích hoạt tầng tầng lớp lớp chống đỡ, ngay