Sâu trong cấm kị chi địa, một nam tử tuấn tú, chân đạp Giao Long, hiên ngang bay lượn trên bầu trời, ấy vậy mà đám yêu thú Độ Kiếp kỳ ở nơi đây, không con nào dám đứng ra cản đường của nam tử này.
Tử Yên nắm lấy cái sừng của Tam Long, nó hớn hở nhìn chung quanh, nói lớn:
- Oa, ca ca chỗ này thật đẹp!
Tần Vũ đưa mắt nhìn ra xung quanh, phong cảnh nơi đây quả thật hùng vĩ, núi non trùng điệp, đại thu xanh tốt, đại thế ngút ngàn, quả không hổ danh nơi cư ngụ của đỉnh cấp yêu thú.
Tần Vũ buộc miệng hỏi:
- Độ Kiếp kỳ yêu thú có mối liên hệ gì với ngoại tổ tộc hay không?
Lão Thái bà lắc đầu nói:
- Hết thảy là tự nhiên, nhưng bọn chúng, cũng không dám quấy rầy tổ địa.
Tần Vũ dĩ nhiên minh bạch điểm này, đám Độ Kiếp kỳ yêu thú này, đứng trước mặt mấy vị Bán Tiên, Địa Tiên cảnh cường giả, khác nào là con kiến hôi.
Tam Long ngạo nghễ nhìn xuống mấy con yêu thú Độ Kiếp kỳ cảnh giới đang co rúm trong ổ, nhếch mép cười một cái, đi theo Tần Vũ, nó càng ngày càng oai phong.
Lần trước Hàn Độc Tiễn đã được hắn nâng cấp qua một lần, bởi nguyên liệu chiết xuất từ Hắc Phiên và nguyên liệu quý hiếm ở tinh cầu của Nạp Lan gia tộc, bây giờ đã trở thành Thần Khí.
Tần Vũ kích hoạt [Thần Nhãn] tìm kiếm một con Giao Long Độ Kiếp sơ kỳ ở trong này, hắn muốn hỗ trợ Tam Long đột phá tu vi.
Tần Vũ nói:
- Ở bên phải, có một con mãng giao Độ Kiếp sơ kỳ!
Tam Long hưng phấn, bay nhanh về phía bên phải, nó minh bạch ý tứ của Tần Vũ.
Bay được một đoạn, Tần Vũ ra hiệu cho Tam Long dừng lại, hắn lấy thần khí Nhật Nguyệt Tinh Cung ra.
Tần Vũ nói:
- Hoa Y Tiên, muội giúp ta phong tỏa ba dặm xung quanh!
Hoa Y Tiên gật đầu ưng thuận, nàng lơ lửng trong không trung, thi pháp triển khai “Thiên Độc Địa Ngục” chiêu thức, độc từ người nàng, nhanh chóng lan ra ba dặm xung quanh, cây cối lập tức héo rũ, tiểu thú rít gào thảm thiết, chết la liệt khắp nơi.
Con Mãng Giao cảm nhận được nguy hiểm, nó ngóc đầu dậy, dùng lưỡi cảm nhận độc tố trong môi trường, nhưng nó đột ngột biến sắc, thứ độc tố này, vượt qua sức chịu đựng của cơ thể nó.
Nó gầm lên giận dữ, lao ầm ầm ra khỏi hang ổ, tìm đường thoát thân.
Tần Vũ đứng trên lưng Tam Long, dùng toàn lực kéo căng dây cung, thi triển “Trụy Nhật Tiễn” tiễn pháp, truy sát Mãng Giao.
Cường độ thân thể bây giờ của Tần Vũ đã tiếp cận đến cảnh giới Độ Kiếp kỳ, bởi vì vậy, Nhật Nguyệt Tinh Cung trong tay của Tần Vũ dường như phát huy gần như toàn bộ sức mạnh của nó.
Tần Vũ buông tay, một tia sáng chói mắt vụt sáng trên không trung, nếu người bình thường dám nhìn vào, chắc chắn sẽ bị ánh sáng này làm cho tổn thương giác mạc.
Xiu! Xiu! … Xiu!
BÀNH! BÀNH! UỲNH! UỲNH! ĐOÀNG!
Từ xa nhìn lại, một cột lửa ngút ngàn bạo phát, một vụ nổ hình nấm dữ dội bùng nổ ngay tại vị trí đỉnh đầu của con Mãng Giao Độ Kiếp sơ kỳ.
Dư uy và phong mang của cửu trùng tiễn, lan tỏa ra mười dặm xung quanh, gió thổi phần phật, trong vòng ba dặm từ tâm vụ nổ, cây cối bị thiêu trụi, đất đá bị chấn tan nát thành bụi mịn, để lại cái lỗ sâu hắm, làm cho người ta sởn tóc gáy.
Con Đại Lực Hùng Độ Kiếp trung kỳ ở gần đó, chứng kiến một chiêu này, cũng há hốc mồm mà nhìn, nó lập tức xoay người ôm theo mớ mật ong bỏ chạy điên cuồng, trong lòng vô cùng hả hê.
“Mãng Giao ngu xuẩn, đáng đời ngươi, dám tranh địa bàn với lão tử”
Con Mãng Giao Độ Kiếp kỳ kịp thời kích hoạt cương khí hộ tráo, nhưng chín tiễn vừa rồi vô cùng kỳ dị, trực tiếp xuyên thủng cương khí hộ tráo, đánh thẳng lên nhục thân của nó.
Mũi tên vô cùng sắc bén, oanh thủ một lỗ to bằng em bé trên đầu con Mãng Giao, làm nó đau đớn, gầm thét không thôi, cả người quằn quại vì bị dị hỏa thiêu đốt, máu đen tứa ra, bốc khói xì xèo bởi sức nóng của dị hỏa.
Nó cố nhịn đau, cố gắng bỏ chạy, tên nam tử trung niên này, nó còn không chắc có thể đánh lại, chưa kể đến còn có lão bà bà bên cạnh hắn.
Nàng là nỗi khiếp sợ của toàn bộ yêu thú nơi