25/03/2021
Edit: Nhật Nhật
...
Lúc Túng Phồn về đến nhà, Phí Hành Phong đang tất bật trong bếp. Biết Túng Phồn về muộn, nên bữa tối của bọn họ cũng làm muộn hơn mọi khi, lúc chạng vạng Phí Hành Phong cũng chỉ ăn nhẹ một ít bánh quy, muốn chờ Túng Phồn về rồi hai người cùng ăn. Nếu không phải là đêm giao thừa, bọn họ có thể tự giải quyết bữa tối, nhưng mà ngày hôm nay thì không giống như vậy, kiểu gì thì kiểu cũng muốn cùng nhau ăn tối —— Có lẽ đây chính là triệu chứng ngày lễ khi có người yêu.
Trong phòng khách đang mở TV, chương trình đang phát chính là tiệc liên hoan cuối năm mà Diêu Vi Nguyệt tham gia. Buổi tiệc này được phát sóng trực tiếp nếu xem trêи nền tảng phát sóng còn có thể đọc bình luận, nói chuyện với mọi người, nhưng xem trêи TV thì chính là một mình xem chương trình. Chẳng qua giờ trong phòng khách không có ai, TV cũng chỉ đơn độc phát ra hình ảnh cùng âm thanh, không có người nào xem.
Bước nhanh vào bếp, Túng Phồn ôm chầm lấy Phí Hành Phong từ phía sau, đối phương hơi ngẩn ra một chút rồi cười nói: "Sao đã về rồi? Chương trình biểu diễn xong rồi à?"
Nếu không phải đồng hồ trong phòng bếp xác nhận hắn không có nhìn nhầm thời gian thì hắn còn tưởng mình làm cơm tối quá muộn.
"Mê giai đẹp không thiết gì nữa hết, nên không muốn ở lại với bọn họ nữa, việc còn lại để họ tự lo thôi." Túng Phồn cười nói.
Phí Hành Phong quay người lại, xoa nhẹ tóc Túng Phồn một cái, nói: "Đi tắm đi, cơm tối phải một lát nữa mới nấu xong."
Túng Phồn cười đáp lại, nhìn chỗ thức ăn mà Phí Hành Phong đã chuẩn bị, nói: "Chúng ta mở một chai rượu để uống đi." Ngày mai cả hai người họ đều được nghỉ, dậy muộn một chút cũng không sao nên không sợ uống say.
Phí Hành Phong gật đầu, "Tắm xong tự em ra chọn."
Phí Hành Phong có rất nhiều rượu, nhưng không trưng bày hết lên tủ rượu, dù sao bình thường hắn cũng ít khi uống, hầu hết mấy chai rượu trong nhà đều là được người khác tặng, mà tác dụng lớn nhất của chúng nó chính là qua tay Phí Hành Phong nên nơi nó cần đến.
Tắm xong, Túng Phồn thay một bộ quần áo ở nhà sạch sẽ, sau đó đi vào bếp phụ Phí Hành Phong. Cậu không làm gì nhiều, cùng lắm cũng chỉ giúp Phí Hành Phong bưng cái này cái kia một chút, như thế thì có gì mà phải giúp ấy hả? Trọng điểm ở đây là hai người cùng làm bạn với nhau cơ.
Bữa tối Phí Hành Phong không làm quá cầu kì, bít tết đã được cắt nhỏ để dễ ăn hơn. Bánh mì cũng là loại bánh dùng bột mì nguyên cám, quết bơ rồi nướng sơ qua, vừa thơm vừa mềm. Spaghetti là loại sốt bò băm với cà chua mà Túng Phồn thích nhất, ngoài ta còn có một phần tôm nõn chiên, tôm được nhúng trực tiếp vào bột mì rồi chiên chứ không lăn qua bột xù.
Bữa tối nhìn sơ qua thì theo phong cách phương Tây nhưng lại có kèm thêm một đĩa sủi cảo ba vị*.
*Sủi cao ba vị là loại bánh bao được cắt nhỏ và trộn với nhiều loại nguyên liệu để làm nhân. Có thể dùng ba loại rau hoặc ba loại thịt để làm nhân, hương vị khác nhau tùy theo nguyên liệu và phong tục.
Sủi cảo vẫn còn đang đun trêи bếp, mới vừa rã đông xong nên phải nấu lâu hơn một chút.
Sủi cảo này là trong nhà Phí Hành Phong gói, làm đông lạnh xong thì đưa sang bên này. Nhà họ Phí cũng giống như rất nhiều những gia đình khác, ngoại trừ một số món ăn đặc biệt trong ngày lễ thì cứ đến dịp lễ là sẽ ăn sủi cảo. Biết hai người họ không biết làm cho nên trong nhà gói xong xuôi thì mới mang sang cho. Phí Hành Phong cũng không nấu nhiều, chỉ nấu tượng trưng mấy cái, còn lại vẫn để trêи ngăn đá tủ lạnh, lúc nào muốn lại lấy ra đun lại cũng bớt việc.
Trong lúc chờ sủi cảo chín, Túng Phồn dựa vào kệ bếp, nói với Phí Hành Phong: "Em tính tự mình mở phòng làm việc, anh thấy sao?"
Lần trước Phí Hành Phong có đề cập chuyện này với Túng Phồn, nhưng khi đó cậu thấy trình độ của mình còn chưa đủ, mở studio quá lãng phí tiền. Nhưng lần này lúc làm lễ phục đặt riêng cho Diêu Vi Nguyệt, cậu mới phát hiện không có một phòng làm việc độc lập đủ rộng rãi thì khi làm những bộ lễ phục phức tạp thế nào đúng là rất bất tiện.
Bởi vì phải đảm bảo hoa sẽ nở rộ nhất vào lúc chiều tối để Diêu Vi Nguyệt mặc đi thảm đỏ, cho nên lúc đính hoa lên trêи váy cần thêm mấy người thợ phụ cùng làm một lúc, hơn nữa để đề phòng sự cố phát sinh, còn phải làm thêm một tầng váy dự bị khác. Cái này đòi hỏi cần có một phòng làm việc lớn, sáng sủa, có đủ chỗ cho khoảng mười người cùng làm một lúc.
Túng Phồn không có nơi nào đáp ứng được yêu cầu, diện tích tiệm Chân Mỹ Lệ cũng không đủ lớn, lần này là mượn dùng chỗ bên Diêu Vi Nguyệt mới có thể thuận lợi hoàn thành công việc. Nếu cậu vẫn muốn thực hiện những bộ trang phục thiết kế đầy thách thức hoặc là vừa táo bạo lại vừa phức tạp như vậy, thì chắc chắn sẽ cần rất nhiều thợ phụ hỗ trợ, để thợ mang về nhà làm, lỡ có chỗ nào kỹ thuật không đúng, lại không thể kịp thời sửa chữa, đến lúc nhận hàng mới sửa thì quá lãng phí thời gian. Nhưng nếu cậu có phòng làm việc riêng của mình, thì có thể gọi thợ đến làm trực tiếp, khi đó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Hơn nữa giai đoạn đầu cậu có thể không cần tuyển nhân viên cố định, chỉ khi nào gấp mới tuyển thợ làm thời vụ, như vậy chi phí phải bỏ ra sẽ giảm đi đáng kể. Huống hồ hiện giờ cậu có cách liên hệ khi cần người phụ hoặc là khi cần gia công số lượng lớn rồi, tạm thời vấn đề nhân sự cũng không có gì đáng lo.
Suy đi tính lại, tự mình mở studio đối với Túng Phồn mà nói là một hướng phát triển vô cùng có triển vọng, hơn nữa thông qua lần nhận thiết kế lễ phục cho Diêu Vi Nguyệt vừa rồi, cậu phát hiện ra việc nhận làm đồ thiết kế riêng có thể kiếm được không ít, chỉ cần cậu không tiêu xài hoang phí, thì cho dù một năm chỉ nhận thiết kế khoảng bốn năm bộ lễ phục thôi là đã kiếm đủ tiền sinh hoạt phí cho bản thân cả một năm rồi.
"Em không cảm thấy công việc quá bận rộn nữa à?" Đợt trước khi hắn đề nghị ra làm riêng với Túng Phồn, lý do cậu lấy ra để từ chối chính là tự làm ông chủ quá bận.
"Sẽ rất bận, nhưng mà đối với việc làm thiết kế của em sẽ thuận tiện hơn." Nếu như cậu tự mở studio, vậy cũng coi như một người mới bắt đầu khởi nghiệp, nhất định là thời gian về nhà sẽ không thể cố định như bây giờ được, Túng Phồn cười nói, "Xét thấy chuyện tình cảm của chúng ta đã bước vào giai đoạn ổn định, em nghĩ mình có hơi bận một tí thì anh cũng sẽ không ghét bỏ đâu nhỉ."
Nếu lần này bộ váy của Diêu Vi Nguyệt lên hotsearch lại nhận được phản ứng tích cực của mọi người thì coi như là một bước tạo dựng tên tuổi cho Túng Phồn. Thêm trang phục thảm đỏ lần trước Phí Hành Phong mặc nữa, cậu cũng tính là nhà thiết kế đã có tác phẩm tiêu biểu rồi, tuy là không nhiều những vẫn có thể nói là xuất sắc.
Lời cần nói thì Túng Phồn đã chiếm hết cả rồi, Phí Hành Phong còn biết nói gì hơn nữa? Chỉ có thể hết lòng ủng hộ thôi!
"Vậy thì mở một studio đi. Địa điểm, diện tích to nhỏ thế nào, em đã có dự định gì chưa?"
Túng Phồn cũng mới chỉ nghĩ đến việc mở studio riêng, nào đã tính đến những chi tiết khác đâu, cậu đơn giản nói: "Địa điểm chỉ cần dễ tìm, giao thông thuận tiện, giả cả thì phải rẻ một chút, quan trọng nhất là... Phải thông thoáng, sáng sủa."
Studio thời trang nghe thì nghĩ là bản phác thảo thiết kế mới quan trọng, nhưng thực tế việc may vá mới chiếm phần lớn. Một bản thiết kế chỉ khi được hoàn thành ở trêи địa bàn của mình mới có thể đảm bảo bảo mật tối đa. Mặc dù sẽ có thợ phụ, nhưng bản thiết kế đưa cho họ cũng chỉ là một phần nhỏ trong bản thiết kế tổng thể cho nên sẽ không có ảnh hưởng gì nhiều. Như vậy, một nơi có thể lấy ánh sáng tự nhiên chính là môi trường làm việc lý tưởng nhất, không phải không thể dựa vào đèn điện để chiếu sáng, nhưng trong hoàn cảnh có nhiều ánh sáng tự nhiên sẽ khiến trạng thái làm việc của người ta thoải mái hơn, may vá lại là công việc đòi hỏi sự tập trung và cả lòng kiên nhẫn, cho nên hoàn cảnh làm việc là rất quan trọng.
Phí Hành Phong nghĩ một chút rồi nói: "Anh nhờ người để ý giúp em, nếu có nơi nào thích hợp thì sẽ dẫn em tới xem thử."
Xét về các mối quan hệ thì Phí Hành Phong chắc chắn là có nhiều hơn so với Túng Phồn, nếu có nơi nào thích hợp thì cho dù kinh phí của Túng Phồn không đủ, hắn cũng có thể thuê giúp cậu hoặc là dứt khoát mua luôn cũng được. Để bạn trai nhà mình có thể thoải mái công tác cũng là chuyện hắn nên làm.
Trước đây Túng Phồn thích phòng làm việc ở trêи cao, để có thể đứng từ đó nhìn được ra xa, nhưng bây giờ, quan