Lúc khoảng cách giữa Diệp Trần và thôn trang nhỏ không còn đến ba dặm thì một
đội "Thôn dân" có thể trạng cường tráng, trên người mặc các loại áo giáp và mang
theo một đám chó săn hung ác lao ra ngăn chặn.
Ô ô ô ô...
Những con chó săn này không phải là những con chó giữ nhà bình thường, con đầu
đàn là một con đại cẩu cường tráng hơn cả một con gấu đen, bộ lông của nó có
màu nâu nhạt. Theo tiếng gầm nhẹ của nó, một bộ răng nhọn dữ tợn lộ ra, nếu tỉ
mỉ quan sát sẽ có thể phát hiện ra con ngươi của nó có màu xanh lục, bên trong nét
cao quý đó lại lộ ra một thứ dã tính không cùng. Còn đám chó săn ở sau lưng nó thì
lại nhỏ hơn một chút, khí thế cũng không có mãnh liệt như con đại cẩu kia,
nhưng xét vào khí tức thì dĩ nhiên tất cả đều là khí tức của cao đẳng hoàng giả
thậm chí là đỉnh cấp hoàng giả, riêng con đại cẩu đầu đàn thì chính là khí tức của
một chí tôn.
"Tinh không hùng khuyển, hoàng khuyển săn bắn!"
Diệp Trần kinh ngạc lên tiếng.
Hắn vạn phần không ngờ rằng, bên trong một cái thôn trang nhỏ như vậy lại có một
con tinh không hùng khuyển cùng một đám săn bắn hoàng khuyển, loại khuyển hung
thú này chính là hung thú trong tinh không, là một trong số ít loài hung thú có
thể thuần phục được. Bình thường có thể nhìn thấy một con Thú liệp hoàng khuyển
cũng đã rất may mắn rồi, còn muốn thấy cả một đàn như vậy thì tỷ lệ thấp đến mức
có thể bằng không. Còn tinh không hùng khuyển cũng vô cùng hiếm thấy, bên trong
Nhân tộc liên minh, chỉ có tại Man tộc mới có tinh không hùng khuyển, nhưng cũng
không biết bọn họ từ đâu mà tìm được.
"Ngươi là người phương nào?"
Các thôn dân có dáng dấp cùng loại với Man tộc, bất quá cùng Man tộc vẫn có
chút khác biệt, trong mắt bọn họ có một hình thập tự, hàm răng cũng đều đặn và
sắc bén một chút, người đang nói chuyện chính là một trung niên đang cầm trong
tay một thanh tiêm thương, khí tức của hắn rất cường đại, rõ ràng là một chí
tôn, ở bên cạnh hắn chính là con tinh không hùng khuyển cao cao tại thượng kia,
hung ác vô cùng.
"Tại hạ tên là Diệp Trần, là phiêu bạt đến tận đây."
Diệp Trần đánh giá một chút dáng dấp của các thôn dân và trả lời.
"Là người của ngoại giới à?"
Một thôn dân hỏi dò.
Diệp Trần không có ẩn giấu, "Đúng vậy."
"Trưởng thôn, hắn là người ở ngoại giới, có thể cho hắn gia nhập Đại Phong
thôn chúng ta." Nghe Diệp Trần nói hắn là người của ngoại giới, ánh mắt các
thôn dân chợt sáng lên. Tại Hoang Thần Đại Lục, chỉ có hoang tộc bọn họ cùng với
hung thú, nhưng tình cờ cũng sẽ có người ở ngoại giới đi tới Hoang Thần Đại Lục,
những người ngoại giới này đều có thực lực rất cường đại, kẻ yếu nhất cũng đều
là cường đại chí tôn.
Cầm trong tay tiêm thương, trung niên gật đầu một cái, "Ngươi có bằng lòng
gia nhập Đại Phong thôn chúng ta hay không?"
Diệp Trần trầm ngâm một chút, "Ta có thể tạm thời gia nhập Đại Phong thôn,
nhưng lúc ta muốn rời đi thì các ngươi không được ngăn cản." Hiện tại hắn
đối với đại lục này hoàn toàn không biết gì, nên đến Đại Phong thôn tìm hiểu một
chút tình huống cũng tốt.
"Được, bất quá kỳ hạn thấp nhất là ba tháng đấy."
...
Đại Phong thôn có hơn trăm gia đình, hơn ba trăm thanh niên, phòng ốc bên trong
thôn trang cũng không giống với phong cách ở ngoại giới, mà là một loại phòng ốc
có kết cấu vô cùng nguyên thủy, nhìn qua tựa như hình tròn nhưng lại không phải
hình tròn, bên trong thôn trang, trên mặt đất đầy những khối đá lớn màu xanh,
Diệp Trần thoáng dùng sức giẫm một cái, liền phát hiện ra mức độ cứng rắn của hòn
đá vô cùng lớn, phỏng chừng ngay cả đỉnh cấp hoàng giả cũng đều không thể làm
nó hư hỏng được.
Vừa tiến vào trong thôn, không ít thôn dân hiếu kỳ tới xem, còn có rất nhiều trẻ
nhỏ, nói là trẻ nhỏ nhưng tu vi của chúng quả thực khiến người ta không thể nào
hiểu được, thấp nhất cũng là tinh cực cảnh, lẽ nào những tiểu hài tử này ngay từ
trong bụng mẹ đã bắt đầu tu luyện? Diệp Trần mang theo nghi hoặc và đi tới bên
trong triều đình tại trung ương thôn trang.
"Tại Hoang Thần Đại Lục, để gia nhập làng thì nhất định phải lập tuyên thệ,
hiện tại ngươi hãy đến chỗ Hoang thần thủy tinh để nói lời thề của mình, nội
dung có thể là..." vị thôn trưởng của thôn Đại Phong đối với Diệp Trần
nói.
Diệp Trần suy nghĩ một chút, cảm thấy không có gì quá mức, liền đi đến Hoang thần
thủy tinh được cung phụng bên trong triều đình, lớn tiếng nói: "Ta Diệp Trần,
bắt đầu từ bây giờ sẽ gia nhập Đại Phong thôn, kỳ hạn thấp nhất là ba tháng,
trong lúc này bên trong..."
"Hoan nghênh Diệp Trần huynh đệ gia nhập Đại Phong thôn, ta được gọi là
Phong Liệt, là trưởng thôn Đại Phong thôn." Chờ sau khi Diệp Trần tuyên thệ
xong, Phong Liệt tùng hạ một hơi, mỉm cười nói.
...
Sinh sống tại Đại Phong thôn ba ngày, Diệp Trần đã triệt để biết được nơi đây
là đại lục gì.
Đại lục có tên gọi là Hoang Thần Đại Lục, dựa vào ghi chép sử sách thì nó là một
mảnh đại lục do Hoang thần sáng tạo ra, bao phủ đại lục không phải là thiên đạo
pháp tắc bình thường, mà là Hoang thần pháp tắc. Nói cách khác, từ chân thần trở
xuống thì bất luận người nào cũng đều không thể vi phạm Hoang thần pháp tắc,
sinh hoạt ở trên Hoang Thần Đại Lục chính là Hoang tộc cùng muôn loài hung thú.
Người của Hoang tộc mang trong mình Hoang thần huyết mạch, vì vậy người của Hoang
tộc vừa được sinh ra đời thì đã có tu vi tinh cực cảnh, theo tuổi tác tăng lên,
tu vi sẽ nhanh chóng tăng
thêm. Bình thường, lúc đến độ tuổi thành niên thì họ
tự động trở thành Sinh Tử Cảnh vương giả, sau đó phải nhờ vào sự chăm chú tu
luyện của bản thân. Đây cũng là nguyên nhân vì sao các đứa trẻ trong Đại Phong
thôn đều có tu vi thấp nhất là tinh cực cảnh.
Tại Hoang Thần Đại Lục có phân bố đến hàng mấy chục ngàn thôn xóm, các thôn nhỏ
thường chỉ có mấy chục gia đình, còn thôn xóm lớn thì có gần nghìn hộ dân, thậm
chí vượt quá ngàn hộ, như vậy liền có thể trở thành một bộ lạc. Một ngàn hộ đến
hai ngàn hộ dân thì được xem như là bộ lạc cấp một, hai ngàn hộ đến năm ngàn
hộ sẽ là bộ lạc cấp hai, năm ngàn hộ đến 10 ngàn hộ là bộ lạc cấp ba, 10 ngàn
hộ đến 20 ngàn hộ là bộ lạc cấp bốn, cứ thế mà suy ra.
Hoang Thần Đại Lục có một dạng pháp tắc hết sức kỳ quái, bất kể là ai cũng đều
phải ăn thịt, bằng không thì sức mạnh sẽ suy yếu rất nhiều, mà ở ngoại giới thì
cơ bản không cần phải ăn cơm, sở dĩ ăn cơm thì vẻn vẹn chỉ là hưởng thụ mỹ thực
mà thôi, có cũng được mà không có cũng được.
Cho nên, các thôn xóm sẽ thường thường đại chiến với nhau để chinh phục đối
phương, dù sao nếu số nhân khẩu nhiều hơn thì mới có thể săn bắt được càng nhiều
thịt để ăn, nếu nhân khẩu thiếu thì có đôi khi phải chịu đói.
Tại Hoang Thần Đại Lục, người của ngoại giới rất được
hoan nghênh, dù cho đã trở thành người của bộ lạc thì họ vẫn được đãi ngộ rất
tốt, chủ yếu là vì những người ngoại giới có thể đi tới Hoang Thần Đại Lục trên
căn bản đều là những cường đại chí tôn, thậm chí là siêu cấp chí tôn, hơn nữa
võ học của bọn hắn đặc biệt lợi hại. Đối với những cường giả, dù là ở nơi đâu thì
họ đều được hoan nghênh, đây cũng là sự tình mà Hoang thần pháp tắc đều tán
thành.
Là một thành viên mới của Đại Phong thôn, Diệp Trần được đưa đến một gian phòng
để ở, căn phòng này đã từ lâu không được sử dụng nên bên trong dày đặc tro bụi,
cũng may là chỉ ở đây ba tháng nên Diệp Trần cũng không cần đi xây dựng một căn
phòng mới bởi xây phòng mới ở chỗ này sẽ cần phải tiêu hao tinh lực rất lớn, vì
đất đá trên Hoang Thần Đại Lục cực kỳ cứng rắn.
Nằm trên chiếc ghế ở ngoài căn phòng, Diệp Trần ngẩng đầu nhìn mặt trời, đã lâu
lắm rồi không có nhàn nhã ngắm phong cảnh như thế, Diệp Trần cảm thấy tâm tình
của mình bình lặng hơn rất nhiều.
Nghiêng đầu, Diệp Trần nhìn thấy tại khúc quanh của căn phòng có một cô bé đang
nhìn chằm chằm về phía hắn.
Diệp Trần hướng đối phương ngoắt ngoắt tay.
Cô bé cẩn thận từng li từng tí một đi tới, "Nghe bọn họ nói, ngươi là người
ở ngoại giới sao?"
"Đúng vậy, còn ngươi tên là gì?"
"Ta tên là Phong Na."
Người trong Đại Phong thôn, toàn bộ đều mang họ Phong.
"Phong Na, tên rất dễ nghe." Diệp Trần cười cười, từ trong Ngũ hành
không gian lấy ra hai con Tam Tâm Ác Ngư, "Có muốn ăn thịt nướng không?
Ta mời ngươi ăn."
Phong Na nuốt nuốt nước bọt, Đại Phong thôn có lượng nhân khẩu hơn ba trăm, có
lực chiến đấu thực sự chỉ có mấy chục người mà thôi, một bộ phận thì đồn trú
tại bên trong Đại Phong thôn, một bộ phận khác thì có thể ra ngoài săn thú,
nhưng bình thường, sau mỗi đợt săn thú trở về, mỗi gia đình chỉ có thể được phân
chia một ít mà thôi, chỉ có những ai xuất lực nhiều thì mới có thể chiếm phần
nhiều, đối với việc ăn thịt thì bất luận người nào cũng đều không thể từ chối.
Hương vị thịt nướng tỏa ra, Phong Na ăn lấy ăn để như hùm như sói vậy, Diệp Trần
cũng ăn một chút. Tại Hoang Thần Đại Lục, hắn cảm thấy đói bụng, một cảm giác
mà từ lâu rồi hắn không cảm nhận được.
Một con Tam Tâm Ác Ngư ẩn chứa rất nhiều lực lượng, Phong Na chỉ mới ăn một phần
trăm thì đã no, dù sao tu vi của nàng vẻn vẹn chỉ là Linh Hải Cảnh sơ kỳ, không
thể nào như Diệp Trần được, tùy tiện ăn một chút thì đã hơn một nửa con cá rồi.
"Số còn sót lại, ta có thể mang đi được không?"
Phong Na chỉ vào phần ăn Tam Tâm Ác Ngư còn sót lại của mình.
"Được chứ."
Diệp Trần gật đầu một cái.
"Cảm tạ về khoản đãi." Phong Na hoan hỉ mang theo phần Tam Tâm Ác Ngư
còn lại trở về.