Chuyện tu hành của Hậu Điểu đã đi vào chính đạo, tiến cảnh một ngày đi ngàn dặm.Đương nhiên, ngày đi ngàn dặm chỉ là tự y cảm thấy thế, so sánh với chậm như rùa bò lúc trước mà thôi; trong mắt của những thiên tài tu hành chân chính thì tiến cảnh như vậy đơn giản cũng tàm tạm mà thôi, chỉ là mức độ tu hành bình thường, còn xa mới được gọi là kinh diễm.Mạch Động cảnh, vốn là một cảnh giới rất dễ thông qua, căn cứ vào nguyên tắc cảnh giới càng cao tiến cảnh càng khó khăn chật vật, tìm không ra cảnh giới nào đơn giản hơn Mạch Động, người tu hành cũng không có khả năng cả đời nuốt nước miếng liên tục không ngớt, không lẽ thành tựu cuối cùng là tiên nước bọt sao.Dựa theo thư tịch Đạo Môn thuật lại, người mới nhập đạo, thông thường sẽ dừng lại ở cảnh giới Mạch Động tối đa là 3 tháng, trong vòng 1 tháng là thiên tài, còn nếu ngoài 3 tháng là thằng ngốc, còn giống như Hậu Điểu, trễ một lần đến tận mấy năm, ngay cả thằng ngốc cũng không phải, dùng lời của Đạo Môn mà nói thì loại người này căn bản không thích hợp tu hành.Bây giờ, tất cả đã đi vào quỹ đạo.Trong ba cuốn đạo thư mà Xung Linh đạo nhân đưa cho y, y chọn "Long Hổ Hội Chinh" bắt đầu từ hạ đan điền.
Cũng không có lý do gì đặc biệt, chỉ là khi thử hết tất cả mấy cuốn công pháp, y phát hiện ra Long Hổ Hội Chinh cho ra hiệu quả cao nhất, so với Tham Đồng Dẫn Nguyên và Thái Thượng Đạo Dẫn cao hơn một chút.Dưới tình huống bình thường, nếu như bên cạnh có trưởng bối, người có kinh nghiệm hoặc Đạo Môn sư trưởng, sẽ căn cứ vào đặc điểm tư chất, tính cách, khuynh hướng linh căn của mỗi người mà tuyển chọn phương hướng dẫn khí, để đặt nền tảng cho sau này, cho nên hoàn toàn không phải càng nhanh càng tốt.Nhưng đối với y mà nói, không thể có người đến chỉ dạy, hơn nữa trên con đường tu hành, niên kỷ của y cũng đã không còn nhỏ, thời gian trễ nãi trước đây phải tranh thủ lấy lại, cho nên chỉ có thể cái nào nhanh thì tu cái đó.Xung Linh đưa cho y bản công pháp, 2 bản tu trung đan điền, 1 bản tu hạ đan điền, khuynh hướng trong đó đã rất rõ ràng rồi, chính là nói cho y biết tu trung đan điền là tốt nhất, đây cũng là quan niệm tu hành của Đạo Môn, đa số bọn họ đều bắt đầu con đường tu hành của mình từ trung đan điền.Đây cũng là phương thức bắt đầu tiêu chuẩn của phương pháp tu hành.Trung đan điền chỗ huyệt Thiên Trung ở ngực, còn gọi là Giáng Cung", khác với vị trí quả tim, đây là nơi tông khí (tông khí là khái niệm trong trung y, bao gồm cả không khí và các khí sinh ra từ thức ăn nước uống sau khi chuyển hóa thành khí) hội tụ.
Cũng được gọi là huyệt cự khuyết hay là Linh Đài.
Vị trí được xác định như sau: từ bộ phận sinh dục tính lên một đoạn có chiều dài được tính bằng chiều dài cơ thể nhân với 0.618.Trung đan điền nằm tại huyệt Thiên Trung, từ huyệt Thừa Tương xuống 12 tầng cho đến Hoàng Đình (đã chú giải ở chương trước), lấy ngưu lang đại biểu cho Âm, có gan, mật, lá lách tự mình chuyên trách các chức năng, đồng thời cùng chăm sóc Tâm Điền (ví trái tim như một mảnh ruộng), cho nên có câu nói "Nhà chúng ta chuyên cày ruộng của nhà ta, có thể trồng linh mầm sống vạn năm, tưới tiêu phải dùng nước ở suối Thượng Cốc, có một ngày hành công đầy đủ, chính là Đại La Tiên chốn Bồng Lai" (đây là bài hát cổ nói về việc tu theo Đạo giáo, khả năng của tại hạ chỉ dịch được dư rứa, không dám thêm bớt).Hạ đan điền là Nhâm Mạch, huyệt Quan Nguyên, huyệt Thần Quyết, là chỗ nằm dưới rốn 3 thốn, là nơi chứa Tinh, cơ bản là bộ phận xung quanh rốn.
Phần bụng dưới rốn là nơi âm giao hội, Khí Hải, Thạch Môn, Quan Nguyên, Thần Khuyết, Mệnh Môn các huyệt vị đều được xưng là Đan Điền.Hạ đan điền tức chính là Đan Điền, nằm ở dưới rốn, hoặc có cách gọi khác là Khí Hải, là nơi chứa Mệnh.Bình thường nói thủ đan điền thì ý chính là thủ hạ đan điền.
Bởi vì bộ phận này có mối quan hệ mật thiết với hoạt động sinh mệnh của thân thể, vị trí của nó là tại trung tâm của cơ thể, là điểm bắt đầu vận hành kinh khí của ba mạch: Nhâm Mạch, Đốc Mạch, Xung Mạch, 12 kinh mạch cũng đều trực tiếp hoặc gián tiếp thông qua đan điền mà đưa vào những kinh mạch cơ bản, sau đó lại truyền vào nội tạng.Hạ đan điền chính là khu vực nền tảng để chân khí lên xuống hoặc đóng mở, cũng là nơi chứa tinh của đàn ông và là nơi dưỡng thai của phụ nữ.
Là nơi khai sáng tính mạng, ngọn nguồn của sinh khí, là căn bản của lục phủ ngũ tạng, gốc rễ của 12 kinh mạch, là nơi âm dương giao hội, là cửa khẩu hô hấp, là khu vực giao hội của thủy, hỏa.Nếu tu theo phương pháp trung tính thì tu trung đan điền, còn nếu theo dòng tu thân thể thì chú trọng hạ đan điền.
Lấy võ nhập đạo, khả năng chiến đấu cường hãn, đơn giản dễ học, đây chính là những chỗ tốt của việc luyện hạ đan điền, nhưng trên phương diện điều khiển pháp thuật, hiểu rõ về tử phủ và những bí mật về cơ chế vận chuyển trong thân thể thì kém hơn luyện trung đan điền một chút, đây chỉ là khác biệt cũng không thể nói là bên nào tốt bên nào xấu.Hậu Điểu vì chạy đua với thời gian cũng không để ý đến mấy chuyện này, trước tiên luyện nhanh một chút, thời gian không đợi người.5 ngày sau, thuyền ô bồng rời khỏi địa phận của Thần Đô, lại 20 ngày nữa, xuyên qua Tín Nghĩa Châu, lại thêm 15 ngày đã thấy rời khỏi Đề Hồ Châu, đi tiếp chính là bên rìa Bạch Sa Châu, mà cực bắc của Bạch Sa Châu chính là tiếp giáp với Lưu Dương Thành.Từ mấy ngày trước,