Chuyện Tôn Tình bị thương tạm thời không nhắc đến, Ngôn Tuấn Hàn vẫn phải chuẩn bị để lên đường, để tránh người khác nghi ngờ Tôn Tình mặc dù bị thương nhưng hằng ngày vẫn gắng gượng mà đi theo bên cạnh Ngôn Tuấn Hàn, tránh ngưởi của Ngôn Đình Anh nghi ngờ
“Không cần quá sức, ngươi trở về nghỉ ngơi đi”
Tôn Tình liền lắc đầu
“Không được nếu không thấy thuộc hạ theo bên người, nhị hoàng tử sẽ nghi ngơ”
“Ngươi lần sau cẩn thận một chút”
Tôn Tình gật đầu, chỉ là nàng tò mò người trị thương cho mình nhưng Ngôn Tuấn Hàn vẫn không nói là ai cho nên nàng cũng không dám hỏi nhiều
“Tôn Tình lần trước ngươi điều tra được gì”
“Bẩm điện hạ, thuộc hạ điều tra được người dâng tấu lên hoàng thượng chỉ đích danh người đến phía nam di tuần là Phùng thượng thư”
Ngôn Tuấn Hàn nhíu mày, đời trước Phùng thượng thư làm việc cho phụ hoàng, từ khi nào lại đổi sang phía nhị hoàng huynh y, hay là kiếp trước y vẫn có gì đó không biết rõ hay sao
“Ngươi chắc chứ”
“Thuộc hạ chắc chắn, chính thuộc hạ nghe được cuộc trò chuyện giữa tiểu thư Phùng Kiều Ngọc cùng với nhị hoàng tử”
“Là Phùng Kiều Ngọc, nàng ta làm gì ở trong cung, từ khi nào một tiểu thơ phủ thượng thư lại được vào cung vậy, ta không biết đấy”
“Thuộc hạ cũng không rõ nhưng thuộc hạ không nhìn nhằm, là Phùng tiểu thơ, nàng ta với nhị hoàng tử dường như có giao tình”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu, xem ra có một số chuyện cần phải điều tra rõ ràng, mối quan hệ giữa Phùng Kiều Ngọc và Ngôn Đình Anh là như thế nào và thật sự kiếp trước Phùng Kiều Ngọc có chết hay không
“Hoa An ngươi và Trình Nam chuẩn bị đến đâu rồi”
“Bẩm điện hạ mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi, lần này người thay hoàng thượng di tuần phía nam mang theo không ít người thuộc hạ theo lệnh người tất cả đều điều tra qua, còn có Tứ vương gia cũng đưa đến một số người”
“Được rồi ngươi và Trình Nam cứ sắp xếp mọi thứ ổn thoã, có gì không hiểu thì hỏi Tôn Tình là được”
Ngôn Tuấn Hàn muốn ra ngoài cung một chuyến nhưng Tôn Tình đang bị thương không thể đi cùng được, Hoa An và Trình Nam hai người cũng đã được hắn sắp xếp đi làm việc khác, chỉ còn lại Tại Chính Hiên, nhưng y vốn muốn cách xa Tại Chính Hiên ra, nhưng một mình ra ngoài cung có hơi nguy hiểm
“Tại thị vệ ngươi đến đây”
Tại Chính Hiên vừa trở về liền thấy Ngôn Tuấn Hàn, vốn cho rằng y sẽ không nói chuyện với mình nên định trở về vị trí tiếp tục canh giữ, thì Ngôn Tuấn Hàn lại lên tiếng
“Điện hạ cho gọi thần”
“Cùng ta ra bên ngoài cung”
Tại Chính Hiên bất ngờ nhìn Ngôn Tuấn Hàn, nhưng rồi cũng vâng lệnh mà đi, đây là lần thứ hai Ngôn Tuấn Hàn chủ động kếu hắn đi bên cạnh, lần thứ nhất là do hắn không kiểm soát được lửa giận làm chuyện tổn thương y, nhưng lần này tuyệt đối không tái phạm như vậy nữa, khó khăn lắm mới có thể cùng Ngôn Tuấn Hàn đi chung, hắn quyết định sẽ ôn nhu đối với Ngôn Tuấn Hàn
Nhưng tất cả mọi suy nghĩ của hắn đều sụp đổ khi Ngôn Tuấn Hàn dẫn theo hắn đến câu lang viện, Tại Chính Hiên lửa giận dâng cao nhưng ở đây là bên ngoài không thể tuỳ tiện hành động đành cố gắng kiềm chế theo Ngôn Tuấn Hàn bước vào trong
“Khách quan lại tới nữa sao, Chu công tử hôm nay cũng có ở đây”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu, y đã sớm đoán được Chu Đình chắc chắn sẽ đến đây, nhận được thư của y đương nhiên Chu Đình làm sao ở yên được còn không nhanh chân chạy đến kinh thành sao
Ngôn Tuấn Hàn không cần dẫn đường tự mình bước đến căn phòng chỗ Chu Đình đang uông rượu, Tại Chính Hiên phía sau mặt mài đáng sợ khiến mọi người xung quanh muốn cách xa, hắn làm người khác cảm giác áp bức
Ngôn Tuấn Hàn cũng không để tâ m đến liền đạp cửa
Chu Đình tay đang ôm mỹ