Mấy ngày nay Hứa Quân Dao rất thích chơi đùa với Mạc Khanh Khanh, nàng phát hiện tiểu Khanh Khanh rất thông minh còn lớn rất nhanh nữa mới tới vài ngày đã mập hơn rất nhiều.
Hôm nay cũng thế Hứa Quân Dao dẫn tiểu Khanh Khanh ra ngoài tắm nắng, nàng đem một quả bóng buộc vào dây đùa giỡn nó nhưng giống này quả thật rất thông minh chỉ được một lần nó đã phát hiện ra ý đồ của nàng, tiểu Khanh Khanh liếc trái bóng của nàng một cái nằm xuống cuộn người lại không thèm để ý nữa.
“ Ấy tiểu Khanh Khanh giận rồi sao, tiểu Khanh Khanh không để ý ta nữa rồi!” Hứa Quân Dao bĩu môi cười nhìn Miên Miên.
“ Vương phi, có lẽ tiểu Khanh Khanh không đói nữa rồi.” Miên Miên cố tình đem đ ĩa thức ăn tới gần tiểu Khanh Khanh rồi lại đưa ra chỗ khác.
Tiểu Khanh Khanh ngửi thấy mùi thịt liền rất biết điều chạy tới đưa chân trước tới gẩy gẩy váy nàng, cọ cái đầu mềm mại vào chân nàng.
Miệng còn kêu hai tiếng khiến Hứa Quân Dao tan chảy….
“ Nào tới ăn đi.” Tiểu Khanh Khanh thấy nàng đưa thức ăn tới rất nể mặt li3m li3m tay nàng hai cái sau đó bắt đầu ăn.
Thấy nó có thức ăn liền bỏ qua mình, Hứa Quân Dao thấp giọng mắng một tiếng.“ Vô lương tâm.”
“ Vương gia!” Hứa Quân Dao nghe thấy Miên Miên nói quay qua đã thấy Mạc Ảnh Quân đang lại gần, nàng nhe răng cười với hắn.
“ Sao giờ này chàng lại tới Sương viên?”
Từ sau việc của Xuân Linh lần đó Hứa Quân Dao cảm giác được hai người thân thiết hơn một chút, nàng cũng không còn quá xa cách hắn nữa thỉnh thoảng sẽ hỏi về công việc một ngày của hắn.
Mạc Ảnh Quân thật sự rất bận rộn có thể thấy hắn rảnh rỗi quả thật không dễ dàng nên vừa thấy nàng liền hỏi…
“ Nàng có muốn ra ngoài không ta dẫn nàng đi chơi.” Từ khi gặp thích khách tới giờ Hứa Quân Dao như chim sợ cành cong không dám ra ngoài, Mạc Ảnh Quân muốn bớt chút thời gian rảnh đưa nàng ra ngoài cho thoải mái.
“ Đi đâu vậy?” Hứa Quân Dao hỏi.
“ Tới bái phỏng thái phó của ta.” Mạc Ảnh Quân đáp sau đó liền dắt tay nàng đi.
Truyện Gia Đấu
Vốn dĩ ban đầu Hứa Quân Dao còn một chút vui vẻ nhưng sau đó nàng liền hối hận rồi, nơi mà Mạc Ảnh Quân dẫn nàng tới vậy mà là thừa tướng phủ Giang gia.
Nàng cầu trời cầu đất cầu Phật tổ luôn đừng để Giang Thư Mặc có nhà….
Mạc Ảnh Quân thấy khuôn mặt méo mó của nàng liền hỏi.
“ Sao vậy khó chịu ở đâu sao?”
“ Không có, không phải chàng nói tới thăm thái phó sao?” Hứa Quân Dao gượng cười hỏi.
“ Đúng rồi, ta quên chưa nói với nàng thái phó của ta chính là tổ phụ của Giang Thư Mặc.
Năm xưa ông ấy và ngoại tổ phụ nàng cùng là thái phó cho mấy huynh đệ của ta, hôm nay tới thăm Giang thái phó hôm khác sẽ về Thanh Chương bái phỏng ngoại tổ phụ nàng.”
Hứa Quân Dao bất đắc dĩ cười cười không tình nguyện theo hắn vào trong, Giang Thừa tướng cùng đệ đệ Giang Đề Đốc liền ra tiếp đón…
“ Thần tham kiến vương gia, vương phi vạn an! Gia phụ thân thể không tiện không thể ra tiếp đón vẫn mong vương gia không trách tội.”
“ Không sao hôm nay là bản vương cùng vương phi tới đường đột!”
Mạc Ảnh Quân trên mặt không có quá nhiều cảm xúc dẫn nàng theo hắn vào viện của Thái Phó, sau khi chào hỏi xong hắn cùng Thái phó với hai vị đại nhân kia ngồi nói chuyện còn nàng được cháu dâu của Thái phó dẫn ra ngoài.
Bây giờ Hứa Quân Dao mới biết vị phu nhân hôm nọ nàng gặp không phải Thừa tướng phu nhân, Giang Thư Mặc cũng không phải là con thừa tướng mà là con trai của Giang đề đốc người nàng gặp cũng là phu nhân của ông ấy.
“ Vương phi có đặc biệt thích ăn cái gì không, thần phụ kêu người đi chuẩn bị.” Trước mặt là con dâu trưởng của thừa tướng, Đường Yến Ly.
“ Tẩu tử không cần phiền như vậy đâu, tẩu tử thấy tiện thế nào thì làm thế đi.”
Phu quân Đường Yến Ly là Giang Thư Viễn đường huynh của Giang Thư Mặc, có mối quan hệ rất tốt với Mạc Ảnh Quân có thể coi là người bạn hiếm hoi thời thiếu niên nên Hứa Quân Dao đối với Đường Yến Ly rất khách sáo, rất thân thiết gọi nàng một tiếng tẩu tử.
Đường Yến Ly khoảng chừng 20 tuổi mang nét đẹp của người con gái Giang Nam nhẹ nhàng nhưng lại quyến rũ động lòng người, nàng xuất thân từ học viện Ly Sơn nên mọi cử chỉ hành động đều bậc nhất quy củ.
Tuy Hứa Quân Dao thân thiện với Đường Yến Ly nhưng Đường Yến Ly không hề vượt quá, cùng nàng uống trà thưởng hoa thì thoảng nói đôi câu.
Được một lát thì ma ma của Đường Yến Ly đem con trai nàng tới nói là đại công tử khóc lóc đòi mẫu thân….
“ Để vương phi chê cười rồi.” Đường Yến Ly ôm con ái ngại nói.
“ Không sao đây là con trai của tẩu tử sao? Bé gọi là gì vậy?” Hứa Quân Dao rất thích trẻ con nên vừa nhìn thấy liền nhìn không chớp mắt.
“ Hồi vương phi là trưởng tử của thần phụ, gọi là Giang Tu Kiệt, nhũ danh là Lâm nhi!”
Giang Tu Kiệt chưa đầy một tuổi rất bụ bẫm trêu chọc một chút liền cười khanh khách, Hứa Quân Dao lòng mềm thành một bãi nước hận không thể cắn vào má bé một cái.
“ Tẩu tử ta có thể bế một chút không?”
“ Hả…Được!” Đường Yến Ly định từ chối nhưng nhìn ánh mắt đầy chờ mong của nàng liền không từ chối nữa.
Nhẹ nhàng đem bé đặt vào tay nàng, Hứa Quân Dao cẩn thận từng tý nhẹ nhàng đung đưa bé trong tay trên miệng ý cười không dứt….
“ Vương phi của huynh có vẻ rất thích trẻ con đấy.” Bên hành lang hai nam nhân sóng vai nhau đi tới là Giang Thư Viễn với Mạc Ảnh Quân.
Thấy cảnh này Giang Thư Viễn liền quay sang hắn ý vị xâu xa nói…
Mạc Ảnh Quân nhìn