"Hmmm...nên bắt đầu từ đâu nhỉ~ anh có thể gợi ý cho tôi không anh Hanbin?"
Hanbin ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp - "Vậy hãy nói về cách mà cậu được sinh ra"
"Anh Hanbin hài hước ghê, rõ ràng anh đã biết tại sao tôi được sinh ra rồi mà"
Hanbin nắm chặt phần tay cầm của micro - "Hwarang! Yêu cầu cậu trả lời câu hỏi của tôi!"
Trước giọng điệu nghiêm khắc của Hanbin, Hwarang nhún vai một cái
"Tôi được sinh ra từ sự yếu đuối, từ sự khốn khổ, từ nỗi sợ, từ cơn ác mộng sâu thẳm nhất bên trong tâm trí của Song Jaewon. Tôi trả lời như vậy đã đúng ý của anh chưa anh Hanbin?"
"Hắn nói lảm nhảm gì vậy?!"- Lew cau mày
Hyeongseop ngẫm nghĩ gì đó một lúc rồi nói - "Cảm xúc của con người là một thứ gì đó rất kì diệu nhưng cũng vô cùng mong manh. Có lẽ Song Jaewon đã từng trải qua một sự việc nào đó làm cậu ta bị kích động đến mức cậu ta tự đẩy cảm xúc của mình vượt quá giới hạn dẫn đến việc Hwarang được sinh ra"
Đoạn, Hyeongseop bật cười, một nụ cười có phần chế giễu
"Đáng lẽ Hwarang phải là một chiếc khiên bảo vệ phần yếu đuối nhất bên trong Song Jaewon. Nào ngờ Hwarang lại như một thanh kiếm muốn giết chết Song Jaewon, nghe buồn cười nhỉ~"
"Điều tra viên Ahn! Nếu anh còn tiếp tục nói nhảm thì tôi buộc phải mời anh rời khỏi đây!"
"Lew à, bình tĩnh lại chút. Thật ra anh thấy Hyeongseop nói không sai đâu"
Trước ánh mắt khó hiểu của Lew, Hanbin lẳng lặng cụp mắt
Jaewon trong quá khứ có lẽ đã trải qua một cú sốc lớn đến mức bản thân không thể vượt qua được, điều đó dẫn đến việc một nhân cách khác được sinh ra. Phân nhân cách này sống chung một thể xác với Jaewon nhưng ký ức và tính cách thì lại hoàn toàn độc lập. Lợi dụng điểm này, mỗi khi Hwarang chiếm quyền điều khiển thể xác và làm chuyện gì đó xấu xa, gã sẽ cố tình để lại vết tích để khi Jaewon tỉnh lại và nhìn thấy những vết tích đó, Jaewon sẽ vô cùng sợ hãi. Đôi lúc Hwarang còn tự làm tổn thương bản thân, gã không phải là không cảm thấy đau nhưng gã vẫn cố tình làm vậy để Jaewon cũng phải chịu sự dày vò đau đớn về thể xác
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Về điểm này thì Hanbin hoàn toàn vẫn không hiểu lý do tại sao, thông thường nhân cách được sinh ra như một cách chủ thể muốn tự bảo vệ bản thân. Dù cho nhân cách đó có tính cách trái ngược chủ thể thì cũng không đến mức tự làm mình bị thương như thế, đằng này Hwarang thì hoàn toàn ngược lại, không rõ gã có từng bảo vệ Jaewon hay không nhưng việc Hwarang không ngần ngại làm tổn thương thể xác và dày vò tinh thần của Jaewon là điều Hanbin chưa lý giải được
Chẳng lẽ như lời Hyeongseop đã nói, Hwarang thật sự ghét Song Jaewon đến mức vậy?
Hwarang đối với Song Jaewon là một chiếc khiên nhưng cũng là con dao hai lưỡi
Hanbin rất muốn hỏi tại sao Hwarang lại ghét Jaewon nhưng đây không phải là lúc để hỏi những câu như vậy, vì nhiệm vụ trước mắt của bọn họ là tìm ra lời giải đáp cho vụ án giết người hàng loạt
Một cái chạm nhẹ lên vai làm Hanbin bừng tỉnh và thoát khỏi suy nghĩ của mình
"Anh Hanbin, anh còn nhớ lần trước em đã kể cho anh nghe tại sao cảnh sát bắt được Song Jaewon và cho rằng hắn là nghi phạm không?"
"Anh nhớ, đó là lúc vụ án thứ tư xảy ra nhỉ?"
Lew gật đầu - "Ừm, anh hãy hỏi Hwarang một số câu liên quan đến vụ án mạng đó. Em nghĩ rất có thể nó chính là chìa khoá giải đáp tất cả"
Hanbin cảm nhận được sự nghiêm trọng trong lời nói của Lew, Hanbin liền tập trung lắng nghe và cố gắng ghi nhớ hết những câu hỏi Lew đưa ra để lát nữa Hanbin sẽ hỏi ngược lại Hwarang
Sau khi nghe xong, Hanbin gật đầu ngỏ ý đã hiểu, cậu hướng về phía micro và bật nó lên
"Được rồi Hwarang, bây giờ chúng ta sẽ vào vấn đề chính. Cậu có biết về vụ án giết người hàng loạt gần đây không?"
"Có"
"Cậu có liên quan đến vụ án đó không?"
Hwarang thoáng im lặng, gã ngẫm nghĩ một hồi thì nhún vai - "Không biết"
"Hwarang! Trả lời có hoặc không!"
Hwarang khẽ cười - "Nếu tôi nói có thì sao?"
"Vậy những nạn nhân kia...đều là do cậu giết sao?"
Giọng Hanbin có chút run rẩy, từng đầu ngón tay lạnh toát và tê rần. Hanbin cảm thấy Jaewon đáng thương nhưng chỉ cần nhớ đến những nạn nhân xấu số đã chết thì lòng thương cảm ấy như bóp nghẹn lấy trái tim Hanbin
Dù cho Jaewon không cố ý nhưng nếu sự thật là chính Hwarang là hung thủ thì Jaewon cũng không tránh khỏi việc phải chịu trách nhiệm trước pháp luật
"Mau trả lời đi Hwarang! Những nạn nhân trong vụ án giết người hàng loạt là do cậu giết đúng không?!"
"Không phải"
"S-Sao cơ?"
Hanbin tròn mắt, đây vốn dĩ là câu trả lời cậu không nghĩ đến. Hanbin còn nghĩ Hwarang sẽ thừa nhận rồi nói đủ thứ lý do tại sao gã lại làm vậy, nhưng đằng này Hwarang lại bảo là gã không phải là hung thủ
Rốt cuộc chuyện này là sao?
Thấy mọi chuyện có vẻ không như dự tính, Lew định can thiệp thì Thanh tra Woo đột nhiên đứng lên, ông từng bước tiến lại chỗ Hanbin và vỗ nhẹ lên vai cậu
"Được rồi Bác sĩ Oh, cậu đã làm tốt nhiệm vụ rồi, những chuyện tiếp theo hãy để cảnh sát chúng tôi lo liệu"
"Thanh tra Woo, tôi..."
Nhìn ánh mắt nghiêm nghị của đối phương, Hanbin biết lần này mình không thể can thiệp thêm được nữa. Với lại Thanh tra Woo không giống với Lew, với thái độ này thì cho dù Hanbin có nói như thế nào thì ông nhất định sẽ không đồng ý để cậu tiếp tục nói chuyện với Hwarang. Hanbin liếc mắt sang Lew thì cũng nhận được một cái lắc đầu của cậu em
"Tôi hiểu rồi"
Hanbin lùi về đứng đằng sau lưng ghế mà Lew đang ngồi, hai tay Hanbin siết chặt lấy lưng ghế, cậu căng mắt nhìn Hwarang đằng sau tấm kính
"Cậu Song Jaewon! Cậu nói cậu không phải là hung thủ nhưng ở vụ án thứ tư, người của chúng tôi phát hiện cậu lúc đó cũng ở gần hiện trường, hơn nữa trên tay cậu còn cầm súng. Chúng tôi cũng đã mang khẩu súng đó đi xét nghiệm, trên đó hoàn toàn chỉ có dấu vân tay của một mình cậu. Cậu giải thích sao về chuyện này, Song Jaewon?"
Thanh tra Woo không khách khí mà gọi tên Song Jaewon. Hwarang đã giữ khư khư gương mặt lạnh nhạt kể từ khi một người nào đó không phải là Hanbin lên tiếng, gã càng không vui khi nghe đối phương gọi mình bằng cái tên đó
"Tôi nói rồi, nếu không phải là anh Hanbin thì tôi sẽ không trả lời bất kì câu hỏi gì của các người"
"Song Jaewon! Cậu đừng tưởng cậu im lặng thì tôi sẽ không làm được gì"
"Thế các người tính làm gì? Đánh đập tôi à? Cứ việc, tôi chỉ cần lôi Song Jaewon làm bia đỡ đạn cho mình là được"
Hwarang nở một nụ cười ghê rợn, ánh mắt nhìn thẳng vào tấm kính như muốn thách thức những kẻ có ý định dùng hình với gã. Lời nói của Hwarang khiến Hanbin vô cùng phẫn nộ, gã cố tình khiêu khích cảnh sát để rồi khi cảnh sát thật sự phải dùng đến hình phạt tra khảo, sau đó Hwarang sẽ đẩy Jaewon ra hứng chịu nỗi đau đó thay mình. Đây là một việc làm không thể chấp nhận được, nếu như có thể, Hanbin thật sự muốn đấm Hwarang thật mạnh để xả nỗi uất hận thay cho Jaewon
"Không vấn đề gì. Dù sao cậu cũng tồn tại chung một thân xác, cậu không thể trốn mãi được. Để có thể lôi đầu cậu ra và ép cậu khai ra hết mọi chuyện thì tôi sẽ không tiếc tay! Xẻo một miếng thịt hay móc một bên mắt đối với tôi không phải chuyện lớn gì cả"
Hanbin nghe xong thì liền xanh cả mặt, cậu