Edit: Dandelion
Mặc Thiên Trần vốn là uống rượu tới đầu óc choáng váng, lúc này bị Cúc Như Khanh tức giận ném một cái, làm sao cô ở trên giường tìm được phương hướng?
"Ngô..." cô chu chu môi, cô thế nào có cảm giác cả người mình đang chấn động!
Cúc Như Khanh nhìn cô như con rùa đen nhỏ tứ chi bò sát đất, làn váy vất phơ hất hất , lộ ra đôi chân nhỏ trắng tinh như ngọc, mỗi một cái động tác của cô trúc trắc không có một chút ý dụ hoặc, lại có thể làm cho tim của anh hơi rung động.
"Khanh... Van anh... Khanh... Hãy cho em vào..." Chu Tiểu Kiều chưa từ bỏ ý định, còn ở bên ngoài gõ cửa.
Cúc Như Khanh nghe tiếng gõ cửa này, tâm thoáng cái thấy chán, đều do Mặc Thiên Trần để cho cô ấy ở lại , hiện tại mới có thể làm cho anh tâm phiền ý loạn.
Anh tiến lên hai bước, đi tới bên giường, một phen đem chân của cô bắt lại, cởi bỏ