Chương 25
Đêm hôm đó, Nghiêm Hạ Vũ tới hội sở.
Ban đầu anh không muốn tới hội sở, ăn cơm xong, ba nhìn anh rồi nói: Con ngồi ở đây làm gì?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Rõ ràng anh đang ngồi trên sô pha, không cản trở bất cứ ai trong số họ xem TV.
Ba đã nói rất rõ, chê anh ngồi ở đó chướng mắt.
Tới hội sở rồi, Tưởng Thành Duật và Phó Ngôn Châu đều ở đây.
Tần Tỉnh cũng có mặt, chỗ nào có bài poker, chỗ đó có anh ta.
“Anh Nghiêm.” Tần Tỉnh vẫy tay với anh.
Giọng nói của anh ta vừa vang lên, người vốn đang bàn tán chuyện tình yêu của Ôn Địch, lập tức im bặt.
Tưởng Thành Duật rút một lá bài rồi ném ra ngoài, liếc nhìn anh: “Cậu còn dám tới.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có người nhường chỗ cho Nghiêm Hạ Vũ, Nghiêm Hạ Vũ ngồi xuống bên cạnh, nói: “Có gì mà tôi không dám tới. Nếu tôi không đến, ai sẽ thê thảm hơn cậu, cậu tìm đâu ra cảm giác hạnh phúc.”
Phó Ngôn Châu nói: “Thứ duy nhất hai người các cậu không thiếu là tự hiểu lấy mình.”
Buổi tối ngày Nghiêm Hạ Vũ chia tay, Tưởng Thành Duật và Thẩm Đường cũng chia tay.
Khoảng thời gian gần đây, trong vòng đang bàn tán xôn xao, không ai khác chính là đôi bạn thân Ôn Địch và Thẩm Đường, đá bay hai người Nghiêm Hạ Vũ và Tưởng Thành Duật.
Thẩm Đường nhìn thấy kết cục của Ôn Địch và Nghiêm Hạ Vũ, dường như cũng nhìn thấy kết cục của mình và Tưởng Thành Duật, những người đàn ông trong cái vòng kia, sẽ không dễ dàng hứa hẹn chuyện hôn nhân với người khác.
Trong khoảng thời gian đó, Thẩm Đường tình cờ quay một bộ phim cổ trang, đối mặt với đế vương bạc tình, đối mặt với người đàn ông tàn nhẫn, nhận thức sâu sắc. Cùng chàng chinh chiến nơi sa trường, cùng chàng vào sinh ra tử, cũng sẽ không ảnh hưởng đến quyền lực của chàng trên cán cân.
Trong kịch bản, quý tộc thành Trường An, vì củng cố thế lực của gia tộc, ổn định quyền lợi được trao, chỉ kết hôn với người có thế lực, cho dù là kẻ ăn chơi trác táng không làm việc đàng hoàng, bùn nhão không thể trét tường, chuyện hôn nhân đại sự, cũng quyết không mê muội, hồ đồ.
Chứ đừng nói gì tới nhóm thế tử đầy tham vọng.
Cô gái nhà bình thường, mặc dù là con gái của thương nhân, hoàn toàn không trong phạm vi suy xét của bọn họ, suy cho cùng thứ thương nhân có, bọn họ cũng có, thứ thương nhân không có, bọn họ có.
Ngay cả khi kịch bản cuối cùng theo đuổi một kết thúc có hậu, để hai người không môn đăng hậu đối ở bên nhau, cũng phải chịu nhiều đau khổ.
Đặt ở trong thực tế, sợ là không tồn tại.
Ở trong phim, Thẩm Đường chịu đựng dằn vặt.
Ngoài bộ phim, hiện thực giống như trong kịch bản, nhất là khi cô ấy tận mắt nhìn thấy vẻ cao cao tại thượng của Điền Thanh Lộ, vòng luẩn quẩn của bọn họ, cô ấy và Ôn Địch không thể tiếp cận.
Mà Tưởng Thành Duật đã xác định tỏ ý không kết hôn, cô ấy không nhìn thấy hy vọng, bèn dứt khoát chia tay.
Nếu như không phải lời nói của Điền Thanh Lộ và Ôn Địch lúc ngả bài, bị Thẩm Đường nghe thấy, Tưởng Thành Duật và Thẩm Đường đã không đến mức chia tay, cho nên ít nhiều, trong lòng anh ta cũng oán giận Điền Thanh Lộ.
Tần Tỉnh rốt một ly trà cho Tưởng Thành Duật: “Anh Tưởng, hạ hỏa.”
Anh ta lại tự mình rót cho Nghiêm Hạ Vũ một ly rượu, anh ta đâu dám tùy tiện hỏi chuyện tình yêu của Ôn Địch, làm như không có chuyện gì hỏi: “Anh Nghiêm, không phải cậu nói đêm nay ở nhà ăn cơm sao, không đến?”
Nghiêm Hạ Vũ qua quýt: “Ừ.” Anh cầm ly rượu lên nhấp mấy ngụm.
Câu trả lời này hết sức qua loa, Tần Tỉnh tỏ vẻ đã hiểu, dẫu sao thất tình. Không chỉ thất tình, nói không chừng còn bị thúc giục chọn ngày kết hôn. Nghe nói, lúc bác Nghiêm trở về, xe đã đậu ngay trước cửa nhà cũ của Điền gia.
Có thể làm bác Nghiêm xa giá, ngoại trừ chuyện hôn nhân đại sự, anh ta không thể tưởng ra cái khác.
Căn phòng vô cùng im lặng.
Nghiêm Hạ Vũ nói: “Ba mẹ tôi đã biết chuyện của tôi và Ôn Địch.”
Dừng lại, “Các cậu muốn nói chuyện gì thì nói chuyện đó, không cần kiêng dè tôi.”
Thì ra anh đã nhìn thấy tin tức trên hot search.
“Anh Nghiêm, cậu yên tâm, Kỳ Minh Triết và chị Ôn Địch không được lâu dài, đây cũng không phải chuyện tôi bịa đặt.”
Nhìn qua thì thấy Tần Tỉnh đang an ủi Nghiêm Hạ Vũ, thực ra đang đâm anh một nhát dao: “Rất nhiều cư dân mạng cũng nói như vậy, nói chắc chắn là Kỳ Minh Triết muốn dựa hơi của Ôn Địch, có lẽ chị Ôn Địch cũng coi trọng gương mặt đó của anh ta, sẽ có một ngày chán ngấy. Tôi muốn nói, chán ngấy thì lại đổi một người, có cái gì ghê gớm đâu.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phó Ngôn Châu đá cái ghế của Tần Tình, bảo anh ta ngậm miệng.
Tuổi tác của Tần Tỉnh và Nghiêm Hạ Ngôn xấp xỉ, hai người còn thích khịa nhau.
Anh ta giả vờ không hiểu ám chỉ của Phó Ngôn Châu, lời nói thấm thía: “Anh Tưởng và Anh Nghiêm là xe phía trước [1], cậu nhất định phải nhớ, kẻo ngày nào đó cậu bị vợ đá, cậu đừng đi trên con đường cũ của hai người họ.”
[1] Bài học từ quá khứ.
Phó Ngôn Châu: “.........”
Tần Tỉnh thấy được rồi thì thu tay [2], hôm nay anh ta không tham gia bài bạc, ngồi ở bên cạnh uống rượu, lướt điện thoại.
[2] Việc làm có chừng mực.
Bình thường anh ta không hứng thú với tin đồn vu vơ trong giới giải trí, bởi vì có liên quan tới Ôn Địch, anh ta nhìn thêm vài lần.
Hôm đó anh ta chạm mặt Ôn Địch trên đường, ấn tượng thật sự quá sâu sắc, lúc ấy Ôn Địch ngồi ở trên xe, sắc mặt trắng bệch, đến xe cũng không biết mở, anh ta còn tưởng rằng trái tim của cô xuất hiện vấn đề vì thức thâu đêm.
Tần Tỉnh làm mới hot search, mối tình của Ôn Địch và Kỳ Minh Triệt đứng đầu trong top tìm kiếm.
Hai người họ có mối quan hệ trên WeChat, nghe nói là nhân viên công tác tổ chương trình [ Như hình với bóng ] tiết lộ tin hot.
Anh ta chuyển sang tài khoản phụ, cho mối tình này một like trên Weibo.
Tần Tỉnh liếc nhìn Nghiêm Hạ Vũ, trong lòng thở dài một hơi, lại chuyển tài khoản, xóa bỏ lượt like ở tài khoản phụ.
Ly rượu của Nghiêm Hạ Vũ trống không, Tần Tỉnh rót đầy, cũng rót nửa ly cho bản thân.
“Anh Nghiêm, hút thuốc không?’
Nghiêm Hạ Vũ nói: “Cậu hút đi.”
Tần Tỉnh rút một điếu thuốc ra, ngậm trong miệng, cả buổi chưa châm lửa.
Anh ta ngắm nghía cái bật lửa, đột nhiên lấy điếu thuốc trong miệng ra, “Tôi nhờ người gỡ hot search? Tiền tôi trả.”
Nghiêm Hạ Vũ cũng không thích làm chuyện dối mình dối người, “Không cần.”
Điện thoại của anh có tin nhắn mới, tiện tay click vào.
Là trợ lý Khang gửi báo cáo công việc.
Tần Tỉnh không muốn nhìn trộm điện thoại của anh, vô ý lướt qua, ghi chú phía trên cùng WeChat là “Vợ”.
Nếu không có suy nghĩ kết hôn, với tính cách của Nghiêm Hạ Vũ, sẽ không tùy tiện ghi chú “Vợ” cho ai.
Hôm nay bác Nghiêm trở về, chắc hẳn là bàn bạc việc cưới xin của Nghiêm Hạ Vũ và Điền Thanh Lộ
Bảo sao không cần xóa hot search của Ôn Địch.
“Từ khi nào chị Thanh Lộ thay đổi ảnh đại diện vậy, em không để ý. Anh, hai người sắp định kết hôn? Hay là trộm đi đăng ký, không nói cho bọn em biết.”
Nghiêm Hạ Vũ và Điền Thanh Lộ xóa bỏ hôn ước, tạm thời không công khai ra bên ngoài, anh đồng ý với Điền Thanh Lộ, đầu tháng tám sẽ giải thích với bên ngoài.
Bây giờ chỉ có gia đình hai người họ biết, kể cả đám bạn của anh cũng không biết tình hình. Hôm nay ba đến Điền gia, chẳng qua cũng chỉ là ngỏ lời xin lỗi.
“Không phải cô ta.”
Tần Tỉnh nghe không hiểu: “Hả?”
“WeChat đó không phải của Thanh Lộ.”
Tần Tỉnh rất chắc chắn, cũng không phải Ôn Địch, bởi vì tình cảm của Ôn Địch và Kỳ Minh Triệt rất đặc biệt, cũng không phải ảnh đại diện trong điện thoại của Nghiêm Hạ Vũ.
Anh ta hơi ngổn ngang.
Chẳng lẽ anh Nghiêm vừa tìm một người phụ nữ khác?
Tần Tỉnh đâu dám nói lung tung, “Không phải chị Thanh Lộ thì là ai?”
“Ôn Địch.”
“......”
Tần Tỉnh châm thuốc, hít vài hơi, anh ta giật mình. Ôn Địch đã xóa Nghiêm Hạ Vũ ra khỏi list bạn tốt, cho nên điện thoại của anh Nghiêm vẫn là ảnh đại diện hồi trước Ôn Địch dùng.
Vừa nãy anh Nghiêm nhận được tin nhắn, lại xếp dưới hộp thoại của Ôn Địch, cũng chính là nói, anh Nghiêm chỉ có một mình Ôn Địch.
Tần Tỉnh phà ra khói, dập tắt điếu thuốc lá, “Trên hot search………Cậu nhìn thấy hết rồi?”
Nghiêm Hạ Vũ trực tiếp hỏi: “Hot search chuyện tình yêu?”
“... Ừ.”
“Có thấy.”
Trong chớp mắt, Tần Tỉnh không biết nên đáp lời thế nào.
Nghiêm Hạ Vũ cũng không lên tiếng, ghi chú trong điện thoại của anh là Ôn Địch tự sửa.
Lúc trước trong điện thoại của anh có nhiều người liên hệ và đủ loại nhóm, có mấy chục nhóm. Có lần cô gửi tin nhắn cho anh, bị những tin nhắn khác đè xuống, anh không kịp nhìn.
Cô nói: Sao anh để nhiều Sticky Post [3] vậy.
[3] Là một thuật ngữ trên Internet, được ghim ở trên cùng.
Sau đó, anh xóa tất cả các bài ghim khác, chỉ để lại một mình cô.
Sau khi cô biết, cực kỳ vui vẻ, tặng anh một chiếc đồng hồ, đó là chiếc đồng hồ thứ mười một cô đưa cho anh.
Kết quả là, sau một thời gian dài, cô quên mất chiếc đồng hồ kia là mình tặng.
Mỗi lần cô nhìn anh đeo chiếc đồng hồ đó, đều có vẻ dò xét, nhất là lần cô nhốt anh ở ngoài cửa, đổi mật khẩu, nhìn thấy chiếc đồng hồ trên cổ tay anh, hận không thể nhìn ra lỗ hổng trên mặt đồng hồ.
Cô tưởng rằng anh nhận quà của người phụ nữ khác.
Vì vậy về sau, anh bảo cô vào phòng thay quần áo, nhìn quà cô tặng anh cho thật kỹ.
Nhưng đến lúc chia tay, cô cũng ngó ngàng tới.
Nghiêm Hạ Vũ kiểm tra báo cáo, liếc mắt nhìn Tần tỉnh: “Còn tò mò chuyện gì?”
Tần Tỉnh lắc đầu, lại châm điếu thuốc.
Ôn Địch người ta đã đổi ảnh đại diện, là một đôi với Kỳ Minh Triệt, mà Nghiêm Hạ Vũ vẫn giữ hộp thoại lúc trước của Ôn Địch, ghi chú vẫn là vợ.
Anh ta lại thở dài thêm lần nữa.
–
Ba ngày sau, độ hot của chuyện tình giữa Ôn Địch và Kỳ Minh Triệt mới dần hạ nhiệt.
Vốn dĩ sẽ không nằm trên hot search ba ngày liên tục, tổ chương trình không muốn từ bỏ cơ hội tốt này, bèn mượn đủ loại sức, mười mấy người có liên quan đến từ tình yêu.
Chuyện này xuống, người khác lên.
Mỗi một chuyện đều được lường trước.
Lúc cư dân mạng chưa thấy thỏa mãn, tổ chương trình quyết định rời sân, dừng mọi hoạt động marketing.
Ôn Trường Vận gọi điện thoại cho con gái, từ lâu ông đã biết con gái yêu đương, nhưng vẫn giống như trước, ông chưa bao giờ hỏi nhiều.
Chỉ có lần này là khác, lên hot search.
Là con gái công khai thừa nhận.
“Lần này tiếng tăm lớn.”
Cha dùng từ này để hình dung.
Ôn Địch cười nói: “Đâu còn cách nào, ai bảo bạn trai của con quá hot.”
“Ba không hiểu gì về Tiểu Kỳ.” Ôn Trường Vận ăn ngay nói thật: “Cảm giác không phải kiểu người con thích.”
“Bây giờ thích.”
“Chắc chứ?”
Ôn Địch hiểu ý của ba, lo sợ cô bất chấp tất cả, “Ba, không đến mức đó đâu. Con chỉ muốn yêu thương theo cách khác thôi, không giống với mối quan hệ trước kia.”
Cô chia sẻ tâm trạng, “Cảm giác cũng không tệ lắm.”
“Con cảm thấy vui là được.”
Ôn Địch gõ dấu chấm câu cuối cùng trên bàn phím..
Ôn Trường Vận nghe thấy tiếng bàn phím, hỏi: “Đang viết kịch bản?”
“Vâng, ngày hôm nay viết xong nội dung.” Ôn Địch lưu lại, thoát khỏi văn bản.
Ôn Trường Vận nghe vậy, trong lòng thả lỏng hơn không ít, “Tâm trạng không tệ.”
“Tạm được, tìm được một câu chuyện muốn viết, có thể đầu tư vốn.”
“Kịch bản định chế của Minh Kiến Quân, con viết xong chưa?”
“Không, cứ để đó mấy tháng. Không tìm được trạng thái, không thể miễn cưỡng viết.”
Cô ngả người ra sau ghế, trò chuyện với ba, “Lần này con theo đuổi phong cách chưa từng viết trước đây.”
Ôn Trường Vận hỏi: “Tên là gì?”
Ôn Địch nói: “ [ Bừng tỉnh sau cơn mơ dài ].”
Cô tắt máy tính, đứng dậy đi ra phòng khách.
Ba nói đùa: “Tên kịch bản có thể giành được giải thưởng.”
Ôn Địch cười, “Ôi chao, mượn lời hay của ba, đến lúc đoạt giải con sẽ tặng cúp cho ba.”
Hai ba con tán gẫu hơn nửa tiếng.
Nói chuyện điện thoại với ba xong, Ôn Địch thay quần áo rồi đi ra ngoài.
Từ nhóm chat của công ty, cô biết được cơ thể của Cù Bồi không khỏe, cô muốn qua đó nhìn xem.
Chỗ Cù Bối sống cách không xa chung cư của cô, lái xe hết hai mươi phút.
Đạo diễn Nguyễn không có nhà, Cù Bồi đang dựa vào ghế sô pha xem TV.
Dì mở cửa cho cô, nhận lấy bó hoa tươi trong tay cô.
“Đứa bé này, mua hoa làm gì.” Cù Bối ngồi dậy.
“Nhìn hoa tươi tâm trạng sẽ tốt lên.” Ôn Địch đặt túi xuống, ngồi xuống xuống bên cạnh cô ấy. Bây giờ cô rất thích loay hoay với hoa tươi, cô thường xuyên thay nước cho mấy bình hoa trong nhà.
Trên mặt Cù Bồi không còn chút máu, Ôn Địch lo lắng: