Công ty con của Hâm Huy ở trung tâm thành phố B, khu vực sầm uất, tấc đất tấc vàng.
Nghe nói Vệ Thiên Trình đặc biệt mời thầy phong thủy đến xem, là một vị trí tốt.
Khổng Hi Nhan cùng Trì Vãn Chiếu lên xe sau đó hỏi:
"Ngụy Diễm đã kết thúc hợp đồng với Cảnh Yên sao?"
Trì Vãn Chiếu gật đầu:
"Hâm Huy thay hắn bồi thường."
Khổng Hi Nhan rũ mắt xuống.
"Có liên quan đến Quan Hiểu Dĩnh?"
Trì Vãn Chiếu im lặng một lúc mới trả lời:
"Chắc là vậy."
Cô nói với Khổng Hi Nhan những tin tức trước đó Sài Nhân gửi cho cô sau đó nói:
"Xem ý của Ngụy Diễm: muốn ra tay với Trường Ninh."
"Trường Ninh?"
Khổng Hi Nhan nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Trì Vãn Chiếu:
"Hắn ta muốn làm gì?"
Trì Vãn Chiếu khẽ lắc đầu:
"Chị vẫn chưa biết, bất quá chị đã để Giang Viễn chú ý phía Trường Ninh, em đừng lo lắng, chị sẽ không để Trường Ninh xảy ra chuyện không may."
Trường Ninh nơi đó đa phần đều là người già và trẻ em, rốt cuộc Ngụy Diễm muốn làm gì?
Sắc mặt Khổng Hi Nhan trầm xuống:
"Trước đó điều tra Hẹn ước thứ sáu kết quả thế nào?"
Trì Vãn Chiếu nhìn về phía Chu Sinh, Chu Sinh liền ngầm hiểu:
"Phu nhân, chỉ tra được hướng chuyển tiền, nhưng không có chứng cứ xác thực chính là Quan Hiểu Dĩnh."
Dù sao cũng không phải tài khoản của Quan Hiểu Dĩnh gửi đi, hơn nữa ngoài mặt cứ như không có bất liên quan gì đến cô ta.
Nếu như bọn họ tùy tiện bắt người quay lại điều tra, chỉ sợ sẽ đánh rắn động cỏ, cho nên tạm thời chỉ có thể xuống tay từ nơi khác.
Trì Vãn Chiếu nhìn chằm chằm sắc mặt Khổng Hi Nhan, trấn an:
"Em đừng quá lo lắng."
Khổng Hi Nhan ngẩng đầu lên:
"Em lo lắng Trường Ninh..."
Ai biết Ngụy Diễm chó cùng rứt giậu sẽ làm những chuyện điên khùng gì nữa.
Trì Vãn Chiếu ôm lấy vai Khổng Hi Nhan:
"Đừng lo lắng, nếu hắn rảnh thì chúng ta tìm vài chuyện cho hắn làm."
Khổng Hi Nhan đối diện với đôi mắt sáng của Trì Vãn Chiếu:
"Đúng vậy."
Chẳng bao lâu họ đã đến công ty con của Hâm Huy, hôm nay có không ít đối tác của Vệ Thiên Trình, có nhân viên chính khách, có người trong giới giải trí, những hợp tác này tuy không tuyên bố nhưng họ đều hiểu rõ.
Khổng Hi Nhan và Trì Vãn Chiếu xuống xe liền trở thành mục tiêu chú ý của mọi người, ánh đèn flash lập tức hướng về phía bên này.
Trì Vãn Chiếu hiếm khi tham dự yến hội, càng chưa từng tham gia phỏng vấn gì, luôn kín tiếng trong giới giải trí, cũng rất thần bí, tất cả mọi người dù rất hiếu kỳ về cô nhưng không dám đến gần, hôm nay đến tham gia nghi thức cắt băng khánh thành công ty con của Hâm Huy, có thể nói là cho mặt mũi.
Điều này cũng hoàn toàn đập tan tin đồn về mối quan hệ không tốt giữa hai tập đoàn.
Trong giới giải trí này, không hề có bí mật.
Cho nên có không ít người biết chuyện Vệ Hạo Nhiễm.
Bọn họ cho rằng qua chuyện đó Cảnh Yên và Hâm Huy sẽ không vừa mắt nhau, không nghĩ tới không chỉ không có như vậy, Trì tổng luôn kín tiếng lại tham gia hoạt động của Hâm Huy, điều này làm cho mọi người không khỏi tò mò.
Mà Vệ Hạo Nhiễm bởi vì chuyện mặc đồ nữ đã khá lâu không lộ diện, cũng chính là hôm nay mới được thả ra, hắn lắc lư ly rượu vang đỏ mặt thì trầm xuống, đôi mắt dò xét tất cả mọi người bước vào, bất ngờ ngửa đầu uống cạn rượu vang đỏ trong ly.
Chẳng bao lâu, một cô gái đứng bên cạnh hắn.
Cô gái này đoạt lấy ly rượu trên tay hắn, đổi cho hắn một ly mới, lông mày nhiễm ý cười:
"Vệ đạo, rượu vang không phải thưởng thức như vậy."
Vệ Hạo Nhiễm nhìn Sài Nhân:
"Sài tiểu thư."
Sài Nhân cười cười:
"Gọi tôi Nhân Nhân là được."
Vệ Hạo Nhiễm giơ ly lên nhìn về phía Sài Nhân, hai người chạm ly.
Ánh mắt hắn đầy lưu luyến trên dáng người Sài Nhân, dáng người Sài Nhân cân xứng, chân dài eo thon, da trắng xinh đẹp, có thể xem là người đẹp mười phân vẹn mười, khi Sài Nhân được Quan Hiểu Dĩnh mời từ nước ngoài trở về thì hắn đã có tâm tư xấu, nhưng suy cho cùng thì Sài Nhân cũng không phải là diễn viên mà hắn từng tiếp xúc trước kia, để tùy hắn vò nắn.
Cô là mỹ thực nhưng hắn chỉ có thể nhìn chứ không thể ăn, làm cho hắn chảy nước dãi ba thước lại không có cách nào xuống tay.
Bây giờ Sài Nhân chủ động lấy lòng làm cho hắn nhìn ra tia hi vọng, hi vọng có thể đưa vào miệng.
Sài Nhân nhấp môi, bỏ qua thâm ý trong mắt Vệ Hạo Nhiễm, cô tò mò hỏi:
"Vệ đạo, đó là Hà Vi và Ngụy Diễm phải không?"
Ngón tay cô giơ ra chỉ thẳng về một hướng.
Vệ Hạo Nhiễm nhìn qua, đúng là Ngụy Diễm và Hà Vi.
Anh gật đầu:
"Đúng vậy."
Trong đáy mắt có chút xem thường.
Sài Nhân nhíu mày:
"Tôi nghe nói là Vệ đạo dẫn hai người họ vào công ty. Vệ Đạo, hai người bọn họ đừng nói là kiếm tiền, bản thân đang nợ nần chồng chất, tôi rất tò mò, vì sao anh lại ký hợp đồng với bọn họ?"
Vệ Hạo Nhiễm cười nhạo:
"Tôi ký?"
"Còn không phải chị dâu tôi..."
Anh dừng lại một nửa thì dừng lại, mỉm cười:
"Không có gì, hai người bọn họ có thứ đồng giá để trao đổi."
Sài Nhân mím môi cười cười, Vệ Hạo Nhiễm chuyển đề tài, hai người tán gẫu vài câu trên trời dưới đất sau đó Sài Nhân bị người gọi đi.
Trước khi rời đi, cô nhìn về phía Ngụy Diễm và Hà Vi, ánh mắt sâu xa.
Hai người bọn họ có thứ đồng giá để trao đổi.
Chẳng lẽ chính là thứ mà họ đề cập trong quán cafe ngày đó.
Thật đáng tiếc, cô không tận mắt chứng kiến.
Tầng một của công ty có kha khá người, bàn ở giữa, thảm đỏ rãi hoa hồng Champagne, xung quanh có những món tráng miệng khiến người ta no căng bụng.
Khổng Hi Nhan và Trì Vãn Chiếu đứng cạnh nhau, trong lúc đó người tới chào hỏi liên tục, đều là người làm ăn, Khổng Hi Nhan phụ trách mỉm cười là được, một lát sau, Vệ Thiên Trình dẫn theo Quan Hiểu Dĩnh cũng tới.
Quan Hiểu Dĩnh mặc váy đỏ qua gối, mái tóc dài vén lên lộ ra cổ thon dài, trang điểm đậm diễm lệ, đôi môi đỏ tươi tắn, cô ta gật đầu với Khổng Hi Nhan và Trì Vãn Chiếu, nói:
"Trì tổng."
"Hi Nhan, đã lâu không gặp."
Thái độ tự nhiên như thể họ vẫn là bạn bè.
Khổng Hi Nhan cũng cười cười:
"Đã lâu không gặp."
Ánh mắt hai người khẽ chạm liền tách ra, Khổng Hi Nhan thoáng nhìn thấy hàn ý trong mắt cô ta, Trì Vãn Chiếu đang cùng Vệ Thiên Trình trò chuyện, Quan Hiểu Dĩnh thuận miệng nói:
"Mình nghe Sài Nhân nói về chuyện mọi người ở thành phố H, mọi người không sao thật sự vô cùng may mắn."
Khổng Hi Nhan cười nói:
"Cảm ơn đã quan tâm."
Quan Hiểu Dĩnh cũng không nói gì thêm với Khổng Hi Nhan, vì thấy thái độ của Khổng Hi Nhan như vậy chỉ gật đầu cười khẽ sau đó đi qua chỗ khác, Khổng Hi Nhan thấy Trì Vãn Chiếu còn đang bận bịu cô tiến tới nói:
"Em đi qua bên kia."
Trì Vãn Chiếu nghiêng đầu:
"Ừm."
Khổng Hi Nhan một mình đi tới chỗ đặt điểm tâm, bưng một ly cocktail, chưa kịp uống đã nghe thấy tiếng của một gã đàn ông ở bên cạnh vang lên:
"Trì phu nhân."
Khổng Hi Nhan quay đầu nhìn, là Vệ Hạo Nhiễm.
Cô rũ mắt:
"Vệ đạo."
Vệ Hạo Nhiễm nhìn thấy Khổng Hi Nhan liền nắm chặt tay, lần trước cô ta hại mình mất quảng cáo của HG, về đến nhà còn bị Vệ Thiên Trình đón đầu chửi mắng, hắn từ nhỏ đến lớn đều muốn gì được đó, ngày đó chịu nỗi nhục từ anh