Nghi thức cắt băng diễn ra lúc ba giờ mười phút, Trì Vãn Chiếu cùng vài người đứng phía trước công ty, cô vẫn nghiêm mặt môi mím chặt, đôi mắt sáng. không nhìn ra đang vui hay buồn, người bên cạnh đưa kéo cho cô, cô nhận lấy sau đó nghe tiếng đếm ngược rồi cắt băng.
Buổi lễ rất thành công, Trì Vãn Chiếu cũng trở thành đối tượng được chăm sóc đặc biệt, hôm nay là dịp hiếm hoi cô xuất hiện, cánh phóng viên chỉ tiếc không thể chụp ở ba trăm sáu độ.
Hơn nữa họ không thể vào bên trong, chỉ có thể canh chụp ở nghi thức cắt băng.
Lúc Khổng Hi Nhan đi tới thì họ đã cắt xong, trên mặt cô treo nụ cười khẽ, Trì Vãn Chiếu đối diện với ánh mắt của cô thì sắc mặt chợt dịu xuống vài phần, nhỏ giọng hỏi cô:
"Em có muốn về trước không?"
Cô sát vào tai Trì Vãn Chiếu, nói:
"Tùy chị."
"Vậy em đợi một chút."
"Được."
Hai người tựa vào sát bên nhau, cả hai đều là người có vóc dáng cao gầy, giá trị nhan sắc xuất chúng, đứng chung với nhau cực kỳ đẹp đôi.
Và cảnh này cũng đã được những người có mặt tại hiện trường chụp lại, sau đó trở nên hot trên các diễn đàn và Weibo.
Không ít fan ship CP vợ vợ này gào thét: Đẹp đẹp đẹp! Nữ thần nhìn sao cũng đẹp! Nhan sắc này chậc chậc chậc không còn thiên lý mà!
-Chụp sao cũng đẹp! Tiêu rồi, tôi thích hai người quá rồi.
- Nói thật thì, trước kia tôi cảm thấy tổng phải là người tai to mặt lớn, mặt bóng bẩy, aizz mặt tôi đau quá à!
- Đâu chỉ vậy, lúc trước tôi còn nghe nói tổng tài Cảnh Yên bởi vì không thể gặp người nên mới kín tiếng, tôi đau hơn nè!
- Trì tổng có nghĩ tới chuyện xuất đạo hông ta? Với nhan sắc đó thì hoàn toàn lấn át nghệ sĩ dưới trướng!
- Đúng vậy, Trì tổng xuất đạo đi, cùng Nhan Nhan chúng ta đóng phim! Cơm chó của hai người em nguyện ăn quài quài, thiên trường địa cửu luôn!
Khổng Hi Nhan vừa ngồi vừa lướt Weibo, nhìn thấy mấy bình luận hot này nhất thời mi mắt đều vẽ nên đường cong, đầy ý cười vui vẻ, cô ngẩng đầu nhìn về phía Trì Vãn Chiếu đang nói chuyện với người khác.
Quả thật, nhan sắc có vóc dáng chuẩn, nhất là khí chất thanh lãnh cao ngạo, biết bao người muốn luyện cũng không được.
Chỉ đứng im lặng cũng là sự tồn tại chói lóa.
Nghĩ đến đây, cô cười khẽ lên tiếng.
Trì Vãn Chiếu cầm ly đi tới, nhìn Khổng Hi Nhan hỏi:
"Em cười cái gì?"
Khổng Hi Nhan chớp mắt:
"Em cười chị quá xinh đẹp."
Trì Vãn Chiếu theo bộ dáng dí dỏm của vợ mình, tay nắm chặt ly, ngón tay ma sát, đôi mắt sáng trở nên sâu thẳm, giọng trầm thấp nói:
"Còn việc gì nữa không?"
Khổng Hi Nhan:
"Chị nói gì?"
Trì Vãn Chiếu bước đến gần Khổng Hi Nhan nói:
"Không còn việc gì thì chị muốn về sớm."
Khổng Hi Nhan đối diện với đôi mắt sáng kia, mặt cô chợt ửng đỏ, cô cúi đầu nói:
"Ừm."
Nhận được câu trả lời, Trì Vãn Chiếu dẫn theo Khổng Hi Nhan đi chào Vệ Thiên Trình sau đó rời đi, vừa lên xe cô đã bật vách ngăn lên sau đó trong sự ngơ ngác không kịp đề phòng mà hôn Khổng Hi Nhan.
Cánh môi mềm mại, tỏa ra hương thơm, Trì Vãn Chiếu giống như đang thưởng thức món ngon khẽ cắn lên cánh môi đó, hai tay Khổng Hi Nhan vốn đặt ở ngực,cô bị hôn đến choáng váng sau đó bất giác vòng tay lên cổ Trì Vãn Chiếu.
Chiếc xe nhanh chóng rời khỏi công ty con của Hâm Huy, bởi vì bật vách ngăn nên trong xe rất tối, Khổng Hi Nhan bị hôn đến thở hổn hển, tay chống lên hai vai Trì Vãn Chiếu, hỏi:
"Chị sao vậy?"
Giọng mềm mại, làm cho người ta nghe xong cảm thấy ngứa ngáy.
Trì Vãn Chiếu không nói gì, chỉ khẽ hôn hôn lên cánh môi kia.
Trong xe yên tĩnh không tiếng động, chỉ có tiếng tim đập thình thịch của hai người.
Khổng Hi Nhan không được tự nhiên nhích người về phía Trì Vãn Chiếu, cô ngẩng đầu hỏi:
"Có phải chị ghen không? Em thấy Lăng Vũ là người tốt, không có... ưm!"
Trì Vãn Chiếu ngăn chặn lời chưa kịp nói xong của Khổng Hi Nhan.
Mãi cho đến khi gần đến khu nhà hai người mới hạ vách ngăn xuống, Chu Sinh và Lục Hàn đang ngồi phía trước nói chuyện phiếm như không có chuyện gì xảy ra, mắt nhìn thẳng về phía trước.
Trì Vãn Chiếu im lặng cúi đầu, bàn tay nắm lấy bàn tay Khổng Hi Nhan, ngón tay ma sát móng tay Khổng Hi Nhan, nụ hôn vừa rồi khiến mặt hai người đều ửng đỏ.
Không lâu sau, chiếc xe đã đến nhà.
Chu Sinh vốn định quay đầu báo cáo tình hình nhưng suy nghĩ một chút anh vẫn nhìn thẳng về phía trước, Khổng Hi Nhan nhìn thấy bộ dạng không được tự nhiên của anh không khỏi bật cười, cô xuống xe trước.
Trì Vãn Chiếu cũng nhanh chóng bước xuống.
Chu Sinh đi theo phía sau cô nói:
"Trì tổng, phía Hâm Huy tạm thời buông sao?"
Đôi lông mày của Trì Vãn Chiếu toát lên cảm giác lạnh lẽo:
"Hôm nay con cáo già Vệ Thiên Trình không bàn chuyện hợp tác với tôi."
"Có lẽ hắn muốn đối phó Cảnh Yên, sợ hợp tác liên lụy đến hắn."
Chu Sinh cười khẽ:
"Như vậy cũng tốt, chúng ta không cần tìm lý do từ chối."
Trì Vãn Chiếu nghiêng đầu nhìn anh:
"Sắp tới anh để ý Hâm Huy nhiều hơn."
Chu Sinh:
"Dạ, Trì tổng. Không nghĩ tới vị Vệ phu nhân kia rất có năng lực, lại để Vệ tổng từ bỏ hợp tác với ngài."
Trì Vãn Chiếu nhếch miệng:
"Vệ phu nhân? Vệ Thiên Trình sẽ không vì cô ta mà từ bỏ con cá lớn như Cảnh Yên, nguyên nhân chính là bởi vì Vệ Hạo Nhiễm."
Hôm nay biểu hiện của Vệ Hạo Nhiễm rất bình thường.
Nhưng chính bởi vì bình thường, vừa hay trở thành không bình thường.
Trước đó hắn bị vũ nhục rất lớn, theo lý đối với cô hắn nên ôm hận trong lòng nhưng trong ánh mắt của hắn vào hôm nay chỉ có chút hả hê, không hề có chút căm hận.
Chắn chắn Vệ Thiên Trình đã hứa hẹn gì đó với hắn, mới để cho hắn như vậy.
Đôi mắt Trì Vãn Chiếu lộ ra tia lạnh lẽo.
Từng đợt gió ấm thổi tới, mang theo hương hoa.
Sau khi Chu Sinh rời đi, Trì Vãn Chiếu vẫn đứng ở bên ngoài hồi lâu, sau khi vào nhà Khổng Hi Nhan liền thay lễ phục ôm Yên Yên ngồi trên sofa, Trì Vãn Chiếu đi qua ngồi xuống bên cạnh cô, đưa tay ôm lấy cô.
Khổng Hi Nhan đẩy Trì Vãn Chiếu:
"Chị đi tắm trước đi."
Nhưng Trì Vãn Chiếu vẫn không nhúc nhích.
Yên Yên ở trong lòng hai người tìm một khe hở chạy trốn, Khổng Hi Nhan chọt chọt vai Trì Vãn Chiếu:
"Đi tắm trước đi!"
Trì Vãn Chiếu khẽ gật đầu, đứng dậy sau đó bất ngờ ôm lấy Khổng Hi Nhan,