Tiểu Vũ khóc thật sự thương tâm, Diệp Tuệ chưa từng thấy con bé khóc như vậy, xem ra là chịu phải ấm ức rất lớn.
Cô đi qua đóng cửa lại, sợ mình đi lên lâu quá chưa đi xuống thì dì Lưu sẽ đi lên, miễn cho bà nhìn thấy lại lo lắng.
Diệp Tuệ an ủi nửa ngày, Tiểu Vũ mới rốt cuộc ngừng tiếng khóc, chậm rãi nói ủy khuất của mình ra, thì ra là bạn học cười nhạo con bé, nhục nhã con bé.
Đối với đứa nhỏ đang kỳ thanh xuân phát dục, cái trưởng thành mang đến cũng không hoàn toàn là vui sướng, cũng có phiền não.
Ví như là sự nổi bật của đặc điểm giới tính, sẽ khiến cho bạn cùng lứa tuổi cười nhạo và nghị luận, Tiểu Vũ đã gặp cái đó.
Tiểu Vũ phát dục khá nhanh, cô nàng không chỉ có vóc dáng nhổ giò nhanh, mà các đặc điểm sinh dục phụ cũng nổi bật hơn so với các nữ sinh cùng tuổi, hiển lộ rõ nhất chính là phát dục bộ ngực, so với bạn cùng lứa thì phải đầy đặn hơn không ít, cái này mang đến phiền não rất lớn cho cô nàng, mỗi ngày đều chỉ có thể co ngực cong lưng mà đi, cứ như vậy, còn phải bị nam sinh nữ sinh cùng lớp chỉ trỏ ở sau lưng, nói các loại lời khó nghe.
Hôm nay tới tiết thể dục đi chạy bộ, Tiểu Vũ tới dì cả, liền xin phép với thầy không chạy bộ, ngồi bên sân thể dục nghỉ ngơi.
Trong lúc này thầy thể dục vừa phân phối đến có tán gẫu vài câu với Tiểu Vũ, thầy thể dục tuổi trẻ soái khí, rất được nữ sinh hoan nghênh, Tiểu Vũ liền bị mấy nữ sinh của lớp đối địch, nói cô ý định vờ yếu ớt trước mặt thầy, ỷ vào mình ngực lớn câu dẫn thầy giáo, có nam sinh lấy lòng mấy đứa kia còn ác ý cười nhạo Tiểu Vũ là heo mẹ.
Đây quả thực chính là vô cùng nhục nhã, Tiểu Vũ từ nhỏ đều là đối tượng được người ta hâm mộ ngưỡng mộ, nào đã từng chịu loại vũ nhục này, tực giận đến quả thật muốn giết người, cô nàng cũng không am hiểu cãi nhau, loại chuyện này cũng không thể gọi người hỗ trợ ra mặt, chỉ có thể trở về vụng trộm khóc, tự ti đến không xong.
Diệp Tuệ từng làm giáo viên, biết loại bạo lực học đường này là ùn ùn không dứt, cấm nhiều lần không được, mặc kệ là tiểu học hay là trung học thì đều là như thế, có mấy đứa trẻ căn bản là không hiểu được cái gì gọi là tôn trọng.
Tiểu Vũ sẽ gặp phải loại chuyện này Diệp Tuệ vẫn là tương đối ngoài ý muốn, bởi vì con bé đi học ở Nam Cao, tố chất của học sinh phổ biến là đều khá cao, có điều cũng có đứa đi cửa sau vào, hơn nữa tố chất cùng thành tích cũng không thể hoàn toàn vẽ dấu bằng.
Diệp Tuệ nghe Tiểu Vũ nói xong, không khỏi cười: “Chỉ việc này à, em không cần sợ mấy đứa nó, em cảm thấy là người nào sẽ cười nhạo em đây? Đương nhiên là đứa ngực nhỏ nha, mấy đứa nó không có ngực, nhìn ngực người khác thì tự nhiên ghen tị đến hỏng.
Về phần nam sinh vì sao sẽ miệng ra lời ác? Chỉ là vì che giấu cái tâm tư ác tha của mấy đứa nó, đây đều là đồ quỷ ngây thơ, không cần thiết để ý tới, dùng lỗ mũi mà nhìn chúng nó là được rồi.”
Tiểu Vũ khó có thể tin mà nhìn Diệp Tuệ: “Mấy cậu ấy ghen tị em? Cái này có gì hay mà ghen tị, em ước gì không có.”
Diệp Tuệ nói: “Là con gái thì đều sẽ có ngực nha, đây là đặc thù sinh lý của chúng ta, chỉ là lớn nhỏ khác nhau, cho nên mặc kệ lớn nhỏ, đều là bình thường.
Cậu nam sinh kia nói chuyện khó nghe như vậy, chả lẽ thằng nhóc đó không uống sữa của mẹ nó mà lớn? Thế thì cái cậu kia uống cũng là sữa heo mẹ, chính cậu kia không phải là con heo con? Em xem, kẻ ngu dốt mắng người khác thường mắng luôn cả chính mình, kẻ có trí lực thấp như vậy có gì hay mà so đo.”
Tiểu Vũ nghe tới đó, nhịn không được nín khóc mỉm cười, hình như là chuyện như vậy nha.
Diệp Tuệ biết, tình huống này của Tiểu Vũ nếu mà không khai đạo cho tốt, thì loại tổn thương tinh thần này sẽ trở thành bóng ma tâm lý cả đời con bé, thậm chí còn có khả năng ảnh hưởng sức chuyên chú cùng việc học của con bé, đây chính là vấn đề lớn, cô khuyên Tiểu Vũ học trung học, nhưng không hy vọng về sau con bé ngay cả đi học cũng không đi, cần phải tốt hơn lúc trước, đây mới là ý nghĩa mà mình khuyên con bé học trung học nha.
Bên ngoài có người gõ cửa, tiếng Doãn Văn vang lên: “Chị, Tiểu Vũ, sao hai người còn chưa đi xuống, cơm đều nguội rồi!”
Diệp Tuệ ở trong phòng đáp: “Bọn chị còn có việc, tối nay lại ăn.”
“Tiểu Vũ không sao đó chứ?” Doãn Văn hỏi.
“Không sao, em xuống trước đi, bọn chị lập tức xuống dưới.” Diệp Tuệ đáp, quay đầu nói với Tiểu Vũ, “Tiểu Vũ, chuyện thân thể phát dục này, mỗi người đều sẽ trải qua, đây không phải là lỗi của em, không cần phải tự ti.
Người khác dùng cái này để công kích em, đó là tố chất của bọn hắn thấp kém, tâm lý không khỏe mạnh, nếu như em vì vậy mà bị ảnh hưởng, vậy là để bọn chúng đạt được mục đích, cái này sẽ lưu lại vết thương vĩnh cữu dưới đáy lòng em, tính cách trở nên mẫn cảm tự ti, thậm chí là ảnh hưởng học tập, ngay cả đại học cũng không thi lên được.
Nhưng mà mấy đứa nó thì sao, sẽ nhận phải bất kỳ trừng phạt gì sao? Sẽ không.
Rất nhiều năm về sau nhắc lại, cô ta có thể đều đã quên mất, cũng có khả năng là nhiều lắm sẽ chỉ nhẹ bay bay nói một câu khi đó tuổi nhỏ, không hiểu chuyện, thậm chí ngay cả xin lỗi cũng sẽ không nói.”
Tiểu Vũ trợn to mắt nhìn Diệp Tuệ, vành mắt không nhịn được lại đỏ.
Diệp Tuệ giơ tay sờ sờ đầu cô nàng: “Cho nên không cần để ý lời lẽ của mấy người kia, ngẫm lại những bạn bè thân cận bên cạnh em kia, đúng rồi, đòn đánh trả hữu lực nhất đối với những kẻ này là gì? Đương nhiên là thành tích ưu tú, chờ em đập phiếu điểm trên mặt chúng nó, mấy đứa nó sẽ tự động câm miệng.
Trên cái thế giới này kẻ xấu chỉ biết bắt nạt nhỏ yếu, sợ hãi kẻ mạnh.
Chờ em cũng đủ ưu tú rồi, không cần chính em đi đánh trả đối phương, sẽ có người chủ động nói chuyện giúp em.”
Tiểu Vũ nhớ tới thái độ của bạn học chung quanh thời sơ trung đối với cô nàng, không khỏi gật gật đầu: “Em biết, chị Tuệ.”
“Được rồi, đứng lên đi, chúng ta đi xuống ăn cơm, đừng để mẹ lo lắng.” Diệp Tuệ nói.
Tiểu Vũ nhớ tới hai mắt của mình: “Nhưng mà mẹ sẽ nhìn thấy đi.”
“Vậy chị múc cơm lên cho em vậy.” Diệp Tuệ sảng khoái nói.
Diệp Tuệ đi xuống múc cơm cho Tiểu Vũ, Lưu Hiền Anh tất nhiên phải hỏi một câu Tiểu Vũ làm sao vậy, Diệp Tuệ an ủi nói không sao cả, chút phiền não của tiểu cô nương, cô đã hỗ trợ thư giải.
Diệp Tuệ bưng cơm của mình lên lầu, cùng nhau ăn cơm tán gẫu với Tiểu Vũ, nói về những thầy cô quen thuộc