Ngay cả Hề Mạn, người nãy giờ luôn cúi đầu xuống cũng không thể kìm lòng được mà nhìn về phía Dụ Học Danh.
Loại dự án lớn này có lẽ sẽ do chính giám đốc Dụ phụ trách, không chỉ có thể nhận được tiền thưởng mà còn có thể học hỏi được rất nhiều điều từ anh ấy.
Hơn nữa nếu ra ngoài công tác rồi thì xác suất gặp phải Giản Chước Bạch trong công ty sẽ nhỏ hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ở nhà, cô cũng không cần phải cư xử thân mật với Giản Chước Bạch trước mặt dì Trương.
Quả là một hòn đá giết được cả bốn con chim!
Hề Mạn thầm hạ quyết tâm trong lòng rằng cô nhất định phải nhận được dự án này.
-
Vào buổi trưa, Dụ Học Danh đến gõ và mở cửa văn phòng tổng giám đốc.
Giản Chước Bạch đang ngồi trước máy tính, anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi màu đen, không cài nút trên cùng, dáng vẻ của anh có chút lưu manh và lạnh lùng, góc nghiêng khuôn mặt vô cùng tuấn tú cùng với đôi lông mày sắc nét.
Dụ Học Danh tưởng rằng anh đang bận công việc nên không đi ăn nhưng khi tiến đến gần hơn, anh ấy mới phát hiện ra trên màn hình máy tính đang phát một đoạn video, trong đó là một đầu bếp đội mũ trắng đang dạy mọi người cách nấu ăn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bên dưới tay của Giản Chước Bạch là một cuốn sổ tay, phía trên là những ngón tay thon dài của anh đang cầm lấy cây bút, thỉnh thoảng anh lại đặt bút xuống ghi chú lại một số từ khóa.
Dụ Học Danh: "?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giản Chước Bạch liếc nhìn anh ấy một cái rồi tạm dừng video nói: "Có chuyện gì à?"
Dụ Học Danh nói: "Tất cả các nhân viên mới đều đã đến nhận việc rồi, từ hôm nay sẽ bắt đầu khóa đào tạo. Hai người đứng đầu trong đợt đánh giá cuối cùng sẽ được phân công đến dự án K&H và đi công tác với cậu."
Giản Chước Bạch tỏ ra không quan tâm lắm, anh chỉ "ừm" một tiếng.
Dụ Học Danh nhìn lướt qua màn hình máy tính của anh: "Tổng giám đốc Giản có hứng thú học nấu ăn đến như vậy à?"
"Xem chơi thôi."
Dụ Học Danh bật cười nói: "Đúng là đàn ông đã kết hôn có khác."
"Cậu muốn kết hôn cũng được mà."
"..."
Thực sự cho đến bây giờ, Dụ Học Danh vẫn khó lòng mà tin được chuyện Giản Chước Bạch đã kết hôn.
Hề Mạn thực sự rất đẹp, sáng nay đã có rất nhiều người của bộ phận đầu tư đều đi qua phía cô tỏ vẻ nhiệt tình, ân cần giúp đỡ cô. Dụ Học Danh xếp nhân viên cũ dẫn dắt nhân viên mới nhưng cuối cùng các đồng nghiệp nam trong bộ phận đều tụ lại hết ở phía Hề Mạn. Sau khi họ bị anh ấy nghiêm khắc khiển trách xong thì tình hình mới khá hơn một chút.
Trước đây, Giản Chước Bạch từng coi cô là nữ thần, giờ đây lại đột ngột kết hôn, không biết cô Giản của bây giờ phải xinh đẹp đến mức nào nữa?
Dụ Học Danh nhìn đi chỗ khác, anh ấy kéo chiếc ghế đối diện bàn làm việc của anh ra rồi ngồi xuống: “Trong số các nhân viên mới của bộ phận đầu tư chúng tôi, có một cô gái rất xinh đẹp, cứ như tiên nữ vậy, đàn ông trong cùng bộ phận cứ luôn nhìn chằm chằm vào cô ấy. Cậu nói nếu như tôi muốn theo đuổi cô ấy thì có được không?"
Giản Chước Bạch đang lướt điện thoại trong tay: "Công ty không cấm yêu đương trong công sở, đương nhiên là cậu có thể theo đuổi rồi."
Dụ Học Danh gật gật đầu: "Tôi cũng nghĩ như vậy mà giờ cậu cũng đã đích thân nói vậy thì tôi yên tâm rồi."
Giản Chước Bạch nhướng mày lên: “Cậu coi trọng ý kiến của tôi như vậy à, tôi là ba cậu sao?”
"..."
Dụ Học Danh hờ hững nhún vai một cái, anh ấy cảm thấy có chút đói bụng nên đứng lên hỏi anh: "Cậu có muốn đi căng tin ăn cơm chung với tôi không?"
Giản Chước Bạch: "Thư ký đặt cơm cho tôi rồi."
Dụ Học Danh không nói thêm gì nữa: "Vậy cậu ở lại đây một mình đi, dù sao thì đồ ăn trong căng tin cậu ăn cũng không quen miệng, tôi đi đây."
-
Tầng 3 là căn tin dành cho nhân viên.
Hề Mạn vẫn chưa quen biết ai nên lúc ăn cơm cô chỉ ngồi kế Việt Hiểu Tuấn.
Hai người họ đang vừa ăn cơm vừa trò chuyện với nhau về nội dung của khóa đào tạo vào lúc sáng, đột nhiên Dụ Học Danh sau khi lấy đồ ăn xong thì đi về phía này rồi thong thả ngồi xuống vị trí đối diện hai người họ.
Việt Hiểu Tuấn ngay lập tức trở nên khép nép, cơm đang ngậm trong miệng còn chưa nuốt xuống đã ú ớ nói: "Giám đốc Dụ!"
Hề Mạn ngẩng đầu lên, thoáng nhìn qua anh ấy rồi theo bản năng mà nhìn xung quanh.
Nghe nói mối quan hệ giữa Dụ Học Danh và Giản Chước Bạch rất tốt, không phải Giản Chước Bạch cũng đang ở trong căn tin đấy chứ?
“Cô tìm ai vậy?” Dụ Học Danh vừa nhìn thì đã biết cô có chuyện gì đó.
Hề Mạn vội vàng mỉm cười rồi nói: "Tôi không tìm ai cả, giám đốc Dụ đột nhiên ngồi ở đây làm hai chúng tôi đều kinh ngạc quá, không biết phải nhìn đi đâu mới phải."
Dụ Học Danh nhướng mày lên nói: "Tôi cũng không có đáng sợ như vậy đâu, công việc là công việc, cuộc sống là cuộc sống, tôi luôn phân biệt hai thứ này rất rõ ràng. Bây giờ là thời gian để ăn cơm trưa nên yên tâm, tôi sẽ không nói chuyện công việc với hai người đâu và tôi cũng sẽ không bao giờ chỉ trích người khác."
Anh ấy lại chủ động hỏi thăm: "Thấy như thế nào? Có thích ứng được không?"
Hề Mạn gật đầu: "Cám ơn giám đốc Dụ, tôi cảm thấy rất tốt."
Hề Mạn nhìn thấy dáng vẻ bên ngoài công việc của anh ấy thật sự không hề kiêu ngạo, cô mới lấy hết can đảm ra, giả vờ tò mò lên tiếng hỏi: “Nghe nói giám đốc Dụ và tổng giám đốc Giản quen biết nhau ở nước ngoài rồi về nước cùng nhau, mối quan hệ của hai người tốt như vậy mà bình thường không đi ăn trưa chung với nhau à?"
"Tổng giám đốc Giản là người kén ăn lắm, đồ ăn của cậu ấy đều là do thư ký đích thân chuẩn bị cả, phòng họp nhỏ bên cạnh văn phòng tổng giám đốc chính là một nhà hàng nhỏ dành riêng cho cậu ấy."
“Ồ, thì ra là thế.” Hề Mạn cúi đầu xuống ăn đồ, hàng mi dài của cô rũ xuống, nhẹ nhàng thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Dụ Học Danh nhìn liếc qua Hề Mạn một cái, trong lòng anh ấy đã hơi hiểu ra vấn đề.
Lúc nãy cô vừa nhìn thấy anh ấy thì