Văn Gian Thanh cười lớn nói: “Tôi còn tưởng chuyện lớn thế nào, chỉ là đi qua một lát có đáng để làm lớn chuyện như vậy không?”
Đậu Đức Đức cậy mình là con rể cao quý cho nên luôn có hơi không coi ai ra gì.
Đương nhiên, không phải ai anh ta cũng có thể không coi ra gì được.
Anh ta không dám coi thường nhà họ Hạ và nhà họ Văn.
Đậu Đức Đức lập tức nói: “Vâng vâng, là hiểu nhầm nhỏ, hiểu nhầm nhỏ!”
Đậu Đức Đức nói xong lập tức quay người nhường đường: “Mời qua bên này!”
Lúc này một người bạn học của Ngu Vũ Mặc không để yên nữa mà lên tiếng nói: “Bây giờ anh lại nói không sao, vậy tại sao anh lại đẩy bạn học của tôi xuống nước? Anh xem đi, cô ấy thành ra thế nào rồi?”
Văn Gian Thanh và Hạ Thẩm Châu cúi đầu nhìn, bạn gái đó quả thật có hơi thảm, bây giờ còn quỳ dưới đất nôn ra nước!
Xem ra vừa nãy khi bị đẩy xuống cô ấy đã uống không ít nước.
Lúc này những người ăn cơm ở xung quanh nghe thấy tiếng động đều đi sang bên này hóng chuyện.
Giám đốc nhanh chóng kêu gọi những người ngước khác đừng đến đây.
Chính vào lúc này một giọng nói quen thuộc vang lên từ trong đám đông: “Hả? Giản Thanh? Thẩm Châu? Sao hai đứa lại ở đây?”
Văn Gian Thanh và Hạ Thẩm Châu ngẩng đầu liền nhìn thấy Thẩm Hà đi từ xa đến với vẻ mặt hoang mang.
Thẩm Hà đi đến đâu chỗ đó đều có người nhường đường cho cô.
Độ nhận biết gương mặt này của Thẩm Hà là rất cao.
Mọi người đều biết cô.
Thẩm Hà vừa cảm ơn vừa đi qua đó.
Cô cúi đầu nhìn cô gái đang quỳ xuống dưới đất nôn ra nước liền không nhịn được hỏi: “Cô ấy đang nôn yêu đan ra sao?”
Khi Thẩm Hà nói ra câu này, mấy người có mặt ở hiện trường lại không có một ai có thể nhìn được mà đều vui vẻ hơn.
Ngay cả cô gái không ngừng nôn ra nước đó khi nghe thấy câu này của Thẩm Hà cũng không nhịn được mà nôn thêm vài ngụm.
Có Thẩm Hà nói xen vào, bầu không khí cũng không căng thẳng như vậy nữa.
Hạ Thẩm Châu nhìn thấy chị cả đi đến liền nhanh chóng nói với Thẩm Hà chuyện vừa mới xảy ra.
Thẩm Hà gật đầu nói: “Có chút chuyện nhỏ cũng phải tụ tập lại! Đậu Đức Đức!”
Đậu Đức lập tức gật đầu khom lưng đi qua đó.
Trước mặt Thẩm Hà anh ta thật sự ngay cả tư cách xách giày cho cô cũng không có! “Vừa rồi anh đẩy con gái nhà người ta xuống nước, việc này cũng không thể tùy tiện bỏ qua được.
Kiểu gì anh cũng phải đi bệnh viện với cô gái đó, tiện thể bồi thường tổn thất cho người ta nữa chứ?” Sau đó Thẩm Hà liền nói với Ngu Vũ Mặc và mấy cô gái đi cùng: “Mọi người là bạn học thấy đề nghị này của tôi thế nào?”
Mấy cô gái khi nhìn thấy Thẩm Hà mắt đều sáng lên!
Mấy cô gái đó thật sự rất sùng bài Thẩm Hà!
Thẩm Hà là nữ thần của bọn họ!
Bây giờ nữ thần chủ động ra mặt thay họ sao họ lại không đồng ý được?
Cả đám người lập tức gật đầu!
Thẩm Hà nhìn thấy mấy cô gái đó đều đồng ý liền nói với Đậu Đức Đức: “Anh còn có ý kiến gì khác nữa không?”
“Không có, không có, tuyệt đối không có!” Đậu Đức Đức lập tức trả lời.
Anh ta nào dám có ý kiến!
Thế là việc này đã được giải quyết chỉ với vài lời của Thẩm Hà.
Đậu Đức nhanh chóng cho người đưa cô gái đó đến bệnh viện kiểm tra.
Thực ra Ngu Vũ Mặc rất muốn đến xin chữ ký của Thẩm Hà, nhưng trước mắt đi bệnh viện quan trọng hơn, cô chỉ có thể nhìn Thẩm Hà với vẻ lưu luyến không rời rồi cùng với các bạn học rời khỏi đó.
Giám đốc của Ngẫu Đường và những người khác đều đi rồi, Thẩm Hà mói hỏi: “Mấy hôm nay mấy đứa đến đây chơi cũng vui quá nhỉ?”
Hạ Thẩm Châu và Văn Gian Thanh lập tức trả lời: “Cũng được, cũng được, thỉnh thoảng chốn đi chơi chút thôi.
Bến cảng đó của chị thế nào rồi?
Cứ nhắc đến cảng mặt mày Thẩm Hà lập tức trở nên hớn hở: “Đã lấy được rồi! Sau này hàng của chị có thể vận chuyển ở bến cảng của mình rồi! Nhưng việc này không được cho bố mẹ và ông