Diêu Vũ cảm thấy chính mình thiệt thòi lớn. Hoàn thành một nhiệm vụ cấp S cũng chỉ mới nhận được 1 vạn tích phân mà thôi. Nhưng trước mắt liền đã mất hơn phân nửa, xác thực là tâm can đều đau.
Trong lúc Diêu Vũ hoài nghi nhân sinh, thì lúc này, ở hành lang đối ngược lại với y, lại đột ngột truyền tới một tiếng hét thảm của nữ nhân, kinh động cả hí tràng.
"A! Cứu mạng!"
Theo sau đó, liền là mấy tiếng thét nối liền không dứt, rất rõ ràng, không chỉ riêng y, mà đám người Cao Văn cũng đã bị lệ quỷ tập kích.
Vứt xuống chuôi đao trong tay, Diêu Vũ không chút chậm trễ, quay đầu liền chạy.
Phản ứng của Diêu Vũ rất nhanh, nhưng chung quy có nhanh hơn nữa cũng sẽ không nhanh bằng lệ quỷ. Y chỉ vừa mới chạy khỏi cửa phòng, tiến nhập hành lang, thì song đồng của y đã lập tức bắt được một thân ảnh đang đứng chặn ở trước lối ra vào hành lang.
Rõ ràng liền chính là quỷ xoay người!
Từ tư thế đứng cho đến y phục, vẫn cùng lúc nãy không có gì khác.
Nhìn bóng lưng của nữ quỷ, bước chân của Diêu Vũ liền có phần khựng lại. Nếu nói không sợ, thì chính là nói dối.
Chỉ là, ngay sau đó, y liền đã tiếp tục tăng nhanh bước chân. Liều mạng!
Diêu Vũ không chút chậm trễ, trực tiếp xông thẳng về phía quỷ xoay người. Dồn sức vào hai tay, hướng về phía nàng đẩy mạnh. Mong muốn đem nàng xô ra.
Chỉ là, một khắc bàn tay y vừa chạm tới người nàng, dị biến lại đột ngột phát sinh.
Không nhúc nhích!
Hơn nữa, bàn tay của y còn giống như đắp lên một khối nước đá, cái lạnh quỷ dị ăn mòn vào người, làm hai tay Diêu Vũ tê rần, như sắp bỏng lạnh đến nơi.
Diêu Vũ lập tức rụt tay lại, nhanh chóng thối lui. Thế nhưng, tất cả đã hoàn toàn muộn.
Thời khắc này, nữ quỷ triệt để xoay người lại. Là xoay cả toàn thân, mà không chỉ là đầu như lúc trước.
Ánh vào mắt, là một gương mặt máu thịt bê bết, như bị người dùng vật cứng đập mạnh đến vỡ nát ra. Phối hợp với lỗ hỏng trên đầu do trảm mã đao tạo thành, hình dạng liền trở nên khủng bố khôn cùng.
Tốc độ của quỷ xoay người nhanh đến đáng sợ, Diêu Vũ chỉ mới vừa kinh hãi, thì đã lập tức cảm nhận được cổ họng bị siết chặt.
"Ách...a..." Một cánh tay trắng bệch như thịt đông trực tiếp bóp lấy cổ họng của Diêu Vũ, sức lực to lớn không gì sánh được, vô cùng nhẹ nhõm đem y nhấc lên khỏi mặt đất.
Cảm giác khống khổ này, khiến Diêu Vũ giống như thân lâm kỳ cảnh, quay trở về ngày bị quỷ dây thừng treo cổ. Hô hấp vẫn tắt nghẽn, cổ cùng nửa người dưới vẫn lạnh lẽo, tê liệt như vậy.
"Khục..." Phổi của Diêu Vũ bởi vì mất đi dưỡng khí, lệnh y theo bản năng bắt lấy cánh tay đang bóp cổ mình.
Hai mắt quỷ xoay người rất đáng sợ, bởi