Thực ra nghĩ đến đây không cần phải phân tích tiếp Taehyung đã ngầm có lời giải đáp cho nghi vấn này.
Ở Bàn Tròn cuối vòng 11, số 8 nói rằng bản thân mang vai Dealer. Nhưng theo suy đoán của Taehyung, cậu ta chỉ dùng vai Dealer để nhử số 2 vào bẫy của mình mà thôi, còn Dealer thật có thể đã chết từ trước. Nếu không phải Dealer, có khả năng số 8 mang một vai tương tự như Dealer. Một chức năng có thể tác động trực tiếp lên *nhân vật* của người chơi, ví dụ như Kẻ Gây Rối.
Chưa kể, người duy nhất tiếp xúc với Taehyung vào ngày thứ hai trước khi hắn do thám Hoseok và số 5, trùng hợp cũng chính là số 8 với màn mời bánh mì buổi sáng.
Chẳng biết tên Kẻ Gây Rối này có kế hoạch gì, nhưng vai này chắc chắn vô cùng thích hợp với cậu ta. Đúng là kẻ-gây-rối theo đúng nghĩa đen. Kế hoạch lừa lọc Taehyung của tên cáo già họ Jung kia cũng thành công trót lọt nhờ có công góp phần không hề nhỏ của số 8.
Taehyung nén xuống cơn thở dài. Dù sao cũng đã qua rồi, vòng trước xem như chuyện quá khứ. Trò chơi đã tốt bụng trao cho hắn cơ hội thứ hai để chiến thắng thì việc cần làm là cố hết sức giữ cái mạng này, không thể để vuột mất một lần nữa được. Cũng không thể để xảy ra sai sót thêm nữa.
Mải suy nghĩ miên man mà Taehyung không để ý mình đã về đến trước cửa trạm dừng chân tiếp theo từ lúc nào. Hắn giơ tay nhìn đồng hồ. 2 giờ 23 phút.
Đi đường này chỉ tốn khoảng 7 tiếng đã tới trạm tiếp theo, quả nhiên ngắn hơn rất nhiều so với những con đường khác.
Taehyung nhớ lại ở vòng trước, hầu như ngày nào nhóm số 2 cũng về nhà từ rất sớm. Nói như vậy các đoạn đường này vốn dĩ không có cùng chiều dài, cũng giải thích cho lý do vì sao một vài tuyển thủ luôn về sớm hơn những tuyển thủ còn lại, không phải vì họ đi nhanh hơn mà bởi vì đoạn đường của họ ngắn hơn.
Nhưng độ dài những quãng đường này khi vẽ trên bản đồ thì lại có sự không khác biệt nào lớn cho lắm, thậm chí trông lối đi nào cũng tương tự nhau.
Taehyung đẩy cửa chính bước vào, theo thói quen nhìn số đôi giày hiện có trên kệ để đếm số người đã về nhà.
Ngoại trừ hắn thì chỉ có năm đôi giày khác trong nhà. Taehyung khẽ liếc mắt về phía chiếc ghế sofa trong phòng khách liền lờ mờ trông thấy hai bóng dáng người đang ngồi ở đó.
Là số 2 và 25.
Hai người bọn họ như thường lệ đang bàn luận gì đó, Taehyung nghe loáng thoáng có vẻ như là đang đề cập đến vụ số 27, người vừa bị ám sát. Chủ yếu là số 2 nói, số 25 chỉ im lặng ngồi nghe, lâu lâu góp vào vài câu tung hứng cùng số 2.
Số 2 trông thấy Taehyung bước vào thì liền nhanh miệng lên tiếng chào hỏi: "Số 30, hôm nay anh về sớm vậy? Ủa, bạn nhỏ số 1 hay lẽo đẽo bên cạnh anh đâu?"
Hắn ta đang tự biên tự diễn đột nhiên trợn mắt lắp bắp hỏi: "Chẳng lẽ cậu ấy đã bị Sát Thủ..."
Taehyung nhíu mày trừng số 2, hắn ta lập tức co người trên ghế không dám hó hé thêm câu nào.
Số 25 ngồi một bên chi biết cười ngượng ngùng.
Taehyung không để ý đến tên "miệng nhanh hơn não" kia nữa, hắn nhìn quanh một vòng tầng trệt, không thấy ai khác ngoài số 2 và số 25 nữa thì liền cất bước di chuyển về phía cầu thang.
Lên đến dãy hành lang tầng 1, Taehyung hơi dừng bước trước bức tường ngay sát bên cạnh phòng số 18. Hắn không nghĩ nhiều, vươn tay thử đẩy cửa ra.
Cửa khóa.
Vậy là tên cáo già họ Jung đã về nhà từ sớm rồi.
Cơn ác mộng về Bàn Tròn đêm đó lại hiện hữu trong đầu Taehyung. Lửa giận lần nữa nổi dậy, từng chút một gặm nhấm tâm trí hắn. Chỉ cần ngay bây giờ Jung Hoseok xuất hiện tại đây, không cần quan tâm hắn ta đã mất sạch ký ức, Taehyung chắc chắn sẽ đập cho tên điên đó một trận.
Taehyung nhắm mắt hít sâu một hơi. Hắn nắm chặt tay để đầu ngón tay bấu vào da, dùng cơn đau kìm xuống cơn giận.
Thôi bình tĩnh lại, dù sao Hoseok cũng chỉ là chơi theo phe của hắn ta. Ai cũng cần thoát ra khỏi nơi này.
Khoảnh khắc hắn mở mắt lần nữa cũng là lúc cửa phòng số 18 bật mở.
Jung Hoseok xuất hiện ở phía sau cánh cửa, cách Taehyung chưa đến một bước chân.
***
Taehyung đứng tựa lưng vào cánh cửa gỗ, trong đôi mắt phản chiếu một nguồn sáng màu vàng chập chờn, chẳng biết là ánh đèn, hay là lửa giận.
Lần cuối hắn cùng Hoseok đối mặt với nhau ở khoảng cách này đã trở thành quá khứ của vòng 11. Chính là khi Hoseok dùng đôi mắt có chút áy náy nhìn Taehyung,