Nghe đến đây, Hạ Tử Hy cùng A Hoa thoáng trầm mặc, không biết nên nói gì mới tốt.
Trên thế gian này, người lo lắng nhất cho Vinh cẩm có lẽ cũng chỉ có hai người bọn họ.
Mục Cảnh Thiên nhìn hai người sau đó nhìn sang bác sĩ: “Đối với loại chuyện này, không lẽ bệnh viện các ông đều không chuẩn bị bệnh án hay sao?”
‘Thật không dấu diếm, Vinh tiên
sinh sớm đã đăng ký tại bệnh viện chúng tôi, nhưng mà cho đến hiện tại, đều không tìm được trái tim phù hợp!” bác sĩ trả lời.
Hạ Tử Hy chân mày nhíu chặt không biết nên nói gì mới đúng, lúc này cánh tay Mục Cảnh Thiên đặt lên vài cô: “Nhất định sẽ có biện pháp khác!”
Hạ Tử Hy gật đầu.
“Hiện tại còn có thể kéo dài bao lâu?”
“Tôi sẽ cố gắng hết sức, thời gian gần đây nhất định sẽ không xảy
ra vấn đề gì!” bác sỹ nói.
“Vậy được, chuyện này phải làm phiền đến bác sĩ rồi!” Mục Cảnh Thiên nói.
Bác sĩ gật đầu: “Đây là việc nên làm!”
Ba người cùng nhau bước ra khỏi văn phòng, A Hoa lên tiếng: “Tôi đã tìm được rất nhiều người chung nhóm máu với anh Vinh, nhưng bọn họ đều là những người mạnh khỏe!” lời này cũng rất rõ ràng nói cho bọn họ biết rằng bên này cũng không ổn.
“Dựa theo địa vị của anh Vinh trong xã hội, không lẽ không đi những nơi khác để tìm thừ hay sao?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
A Hoa gật đầu: “Hiện tại vẫn đang tìm, nhưng mà vẫn không có tin tức nào cả!”
Mục Cảnh Thiên hít sâu một hơi: “Tôi biết rồi, tôi cũng sẽ cho người đi tìm, hi vọng trong thời gian này sẽ có tin tức!”
Nghe thấy lời này, A Hoa gật đầu “Được, cảm ơn anh Mục tổng, phần ân tình này cả đời tôi cũng sẽ không quên!”
“Không cần nói như vậy, đây cũng là chuyện nên làm, điều quan trọng nhất chính là hi vọng sẽ có tin tức tốt!”
A Hoa gật đầu: “Vậy tôi trờ về phòng bệnh trước vậy!”
Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy đều thống nhất gật đầu.
A Hoa vừa rời khỏi, Hạ Tử Hy liền nhìn sang Mục Cảnh Thiên hỏi: “Cảnh Thiên, cảm ơn anh!”
Nghe thấy câu nói này của Hạ Tử Hy, anh mỉm cười: “Đây là chuyện nên làm, ông ấy là ba của
em, cũng tức là ba của anh, việc em nên làm cũng là việc anh nên làm!”
Hạ Tử Hy cảm động vươn tay ôm lấy anh: “Em không biết nên nói như thế nào, nhưng mà có anh thật sự rất tốt!”
Cả ngày hôm nay, Mục Cảnh Thiên đầu tiên khiến cô chấp nhận sự thật này, hiện tại lại cùng cố ở bệnh viện, sự dụng tâm của anh Hạ Tử Hy như thế nào lại hiểu rõ chứ.
Nhìn thấy cô chủ động ôm lấy mình, khóe môi Mục Cảnh Thiên
nhếch lên nụ cười hài lòng: “Hạ tiểu thư, em có biết rằng nơi này chính là bệnh viện!”
Hạ Tử Hy tất nhiên biết rõ, nhưng mà hiện tại cô cũng không muốn để ý đến quá nhiều, chỉ muốn như vậy ôm lấy anh, cảm nhận cảm giác có được anh thật tốt.
Nhìn thấy cô không lên tiếng, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên, trực tiếp