Cũng không biết nên nói quan hệ giữa hai người bọn họ có quá nhiều sự trùng hợp hay quá có duyên với nhau, khi ông vừa đi ngang qua liền nhìn thấy Hạ Tử Hy.
Hơn nữa, còn là dáng vẻ vô cùng khó chịu.
Nhìn Vinh cẩm, Hạ Tử Hy liền lên tiếng: “Vinh tiên sinh, tôi có phải lại làm phiền đến ông không!”
“Nói cái gì là làm phiền hay không chứ, cô như thế nào rồi, có chỗ nào cảm thấy không thoải mái hay không?” Vinh cẩm hỏi.
Hạ Tử Hy lắc đầu: “Tôi không sao cả, đây là nơi nào?”
“Đây là bệnh viện, nhìn thấy cô không thoải mái cho nên mang cô đến đây!”
Nhắc đến bệnh viện, Hạ Tử Hy
có chút căng thẳng, lập tức đưa tay sờ vào bụng của mình: “Vậy thì đứa bé…”
“Cô yên tâm, tạm thời không có chuyện gỉ cả, có điều bác sĩ cũng đã nói rồi, cô tốt nhất nên giữ tâm trạng vui vẻ, nếu không thật sự sẽ vô cùng nguy hiểm!” Vinh cẩm nói, không phải muốn hù dọa Hạ Tử Hy, cũng vì nếu tiếp tục như vậy ông cũng sợ rằng sẽ xảy ra chuyện.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy liền thờ phào nhẹ nhõm, dù cho đã cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình, nhưng vẫn không nhịn
được cảm thấy đau lòng.
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy liền nhìn Vinh Cầm: “Tôi nhất định sẽ cố gắng điều chỉnh!”
“Hôm nay cô cứ ở đây nghỉ ngơi cho thật tốt, ngày mai tôi sẽ thông báo cho Mục Cảnh Thiên đến đón cô!” Vinh cầm nói.
Nhắc đến điều này, Hạ Tử Hy ngây người: ‘Vậy thì…cũng không cần!” Hạ Tử Hy lên tiếng.
Vinh Cẩm thoáng sững người nhìn cô, chân mày nhíu chặt, quan sát Hạ Tử Hy cả nửa ngày
cuối cùng mới lên tiếng: “Xem ra những gì tin tức nói cũng không hoàn toàn là sai sự thật!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Chỉ là gần đây xảy ra nhiều việc, tôi chỉ muốn yên tĩnh vài ngày mà thôi!”
“Vậy cô muốn đi đâu?”
“Tôi vẫn chưa biết để tôi suy nghĩ đã!”
Vinh Cẩm suy nghĩ một lát: “Tôi ở phía tây thành phố vẫn có một căn chung cư, nếu như cô không chê có thể đến đó ở tạm!”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy lập tức ngây người: “Không cần đầu, hiện tại đã làm phiền đến ông rồi, tôi sẽ tự tìm cách!”