Ảo ảnh, là hình ảnh không có thật.
Ảo ảnh, luôn tồn tại trong tâm trí của con người.
Ai cũng có ảo ảnh riêng của mình, có thể đó là một cảm xúc thoáng qua, hoặc là một trí tưởng tượng nào đó.
Bình thường, con người thường hay cất giấu những ảo ảnh đó trong giấc mơ.
Mà đôi khi, họ cũng sẽ biểu hiện ảo ảnh của bản thân để cho mọi người quan sát và thấu hiểu.
Ảo ảnh bình thường là vô hại.
Đôi khi ảo ảnh lại có ích.
Đôi lúc ảo ảnh lại là sự nguy hiểm chí mạng.
- --
“Thưa cha, con đi làm.”
Sol nhìn bóng người đang nằm trên giường và từ tốn nói.
Không đợi người cha đáp lại, cậu bé nhanh chóng đi ra khỏi nhà và đóng cửa lại.
Sol năm nay 12 tuổi.
Thông thường vào độ tuổi này, có lẽ cậu phải đi học mới đúng.
Rất tiếc, nơi này là Z, chẳng có vị giáo viên nào dám tới đây để dạy học cả.
Trẻ con ở Z phải trường thành phải rất sớm.
Từ lúc bắt đầu biết đi đứng, chúng đã bị bắt phải làm việc nhà.
Để khi trưởng thành hơn đôi chút, chúng sẽ tiếp tục công việc của chúng tại các quán bar, tiệm ăn…
Sol cũng như vậy, nhưng mà cậu có chút may mắn hơn những đứa trẻ khác.
Nhờ sự quen biết của cha, cậu được nhận làm tại một trạm sửa chữa nhỏ.
Làm việc tại trạm sửa chữa, là ước mơ của bao nhiêu trẻ nhỏ.
Được học chữ, được tiếp xúc với các thiết bị linh khí tân tiến, còn có cơ hội trở thành một vị kỹ sư linh năng nữa.
Địa vị của kỹ sư linh năng trong thời đại này, là tối cao.
Đối ứng với sự xuất hiện của linh khí, là kỹ sư linh năng.
Qua 20 năm, linh năng đã thay thế hết toàn bộ các loại năng lượng khác.
Tiện dụng, nhanh chóng, dồi dào, sạch sẽ, an toàn.
Những đặc điểm này của linh năng đã dư sức thay thế toàn bộ các nguồn năng lượng khác.
Khác với các ngành nghề khác, trở thành kỹ sư linh khí không chỉ đơn giản là học về linh khí và cách vận hành của nó.
Kết hợp những kỹ thuật của những ngành công nghiệp cũ với linh khí của thời đại này để khiến chúng trở trành một ngành công nghiệp hoàn toàn mới.
Đó mới là nhiệm vụ của họ.
Vì thế, trở thành một kỹ sư linh khí là vô cùng khó khăn.
Nhưng cũng đại biểu cho tiền đồ vô lượng.
Hai năm trước, một vụ tai nạn kinh hoàng xảy ra.
Một xưởng chứa tại một khu công nghiệp thuộc quận bắc bỗng nhiên phát nổ.
Rất nhiều thương vong xảy ra, cha của Sol xui xẻo nằm trong số đó.
Sau đó là những ngày tháng Sol phải vừa đi làm, phải vừa dành thời gian để chăm sóc cha của cậu.
May mắn là Sol gặp phải một người chủ tốt.
Nên cậu mới có thể trang trải tiền thuốc men cho đến bây giờ.
- --
Sáng sáu giờ, tại cửa tiệm cơ giới người ái mộ.
- Chào buổi sáng, ông chủ!
Sol nở nụ cười chào người đàn ông đang nằm chán chường trên ghê sô pha.
Như mọi buổi sáng, cậu lại thấy ông chủ với bộ dạng nhếch nhác quen thuộc.
Mà theo thói quen thì chưa đợi ông chủ đáp lại cậu đã đến tìm chổi lau nhà và dọn dẹp rồi.
Nhưng mà, hình như cửa tiệm ngày hôm nay lại sạch sẽ và gọn gàng hơn nhiều thì phải.
Phụ tùng, thiết bị đều được xếp ngay ngắn.
Không giống như lúc cậu phải tự dọn dẹp chỗ này mỗi ngày.
- Chào cậu bé, em tới đây để tìm gì vậy?
Bất thình lình, một người phụ nữ da ngăm đen tầm 25 tuổi tới chào hỏi cậu.
- Ơ? Em là nhân viên ở đây mà!
Sol ngơ ngác trả lời.
Sao hôm nay trong tiệm lại có người lạ?
- Ồ, vậy em chính là người nhân viên mà ông chủ nhắc tới đúng không? Xin chào, chị là nhân viên mới tại đây.
Rất hân hạnh được làm quen với em!
Người phụ nữ chìa tay ra.
- Rất hân hạnh.
Mà sol, cũng theo thói quen bắt tay lại với người phụ nữ.
- Chị là Eli, em tên là gì?
Eli thân thiện cười.
- Sol, em tên là Sol.
Ba em đặt cái tên này với hi vọng một ngày em sẽ tỏa sáng như ánh mặt trời.
Sol híp mắt lại nở nụ cười sáng chói như vầng thái dương.
- --
Công việc hàng ngày của những người thợ trong Cơ giới người là sửa lại các thiết bị linh năng, và đôi khi mua bán các linh kiện và thiết bị linh năng.
Vật liệu linh khí mặc dù có độ bền hơn xa các loại vật liệu khác.
Nhưng mà một khi bị hỏng hóc thì chúng cùng chẳng khác gì phế liệu.
Nên việc sửa chữa, thay thế linh kiện là luôn cần thiết.
Huống hồ, việc làm ăn của các tiệm sửa chữa tại Z đều phụ thuộc vào việc bán lõi linh năng (pin năng lượng) và linh dịch là chính.
Bình thường, chủ tiệm và Sky sẽ phụ trách việc sửa chữa.
Do bản thân còn quá nhỏ, kiến thức về linh lực cũng không nhiều.
Nên đa phần thời gian Sol sẽ phụ trách dọn dẹp và mua bán, miễn cưỡng có thời gian thì cậu cũng qua phụ giúp sửa chữa đôi chút.
Mà kể từ khi Eli xuất hiện, công việc của Sol cũng trở nên ít đi nhiều.
Mà thời gian học việc của cậu kể từ đó cũng trở nên dài hơn.
Có vẻ như mọi chuyện trở nên càng ngày càng tốt hơn đối với cậu.
Ngày làm việc bận rộn cuối cùng cũng kết thúc.
“Như mọi khi ạ, một hộp pizza hải sản.”
Sol ghé vào cửa hàng Pizza để.
“Ồ, dạo gần đây trông em có vẻ phấn khởi quá nhỉ?” Người bán hàng động viên.
“Cố lên, chị tin rằng ba của em sẽ sớm khỏe lại thôi.”
Cậu bé mỉm cười nhận lấy hộp pizza nóng hổi và nhanh chóng bước ra khỏi cửa hàng.
Việc tiếp theo cậu cần làm là đến tiệm thuốc để mua một ít dược liệu rồi sau đó mới về nhà.
- --
Sol cuối cùng cũng trở về căn nhà sập xệ của mình.
Cậu cởi áo khoác dày của mình ra, rồi tiến về phía phòng ngủ của cha cậu.
“Thưa cha, con đã về.”
“Hôm nay con đã học được thêm nhiều điều mới.”
“Con đã thành công thay thế bình năng lượng cho một cái xe máy.”
“Hi vọng con có thể học được thêm nhiều điều.”
“Hi vọng cha có thể mau chóng khỏe lại.”
Sol vừa đút đồ ăn vừa trò chuyện với cha cậu.
“Cậu có muốn như vậy không?”
“Ngươi có muốn như vậy không?”
Hai giọng nói từ đâu đó đồng thanh cất lên.
Một giọng thì non nớt ngọt ngào.
Giọng còn lại thì ồm ồm đáng sợ.
“Ai?” Sol quay đầu nhìn xung quanh, nhưng cậu chẳng thấy bất cứ ai cả.
“Có lẽ là do mình mệt rồi.” Cậu bé tự nhủ.
Sau đó cậu bắt đầu thay đồ, tắm rứa, giặt quần áo… Và lên giường nằm ngủ.
Tội nghiệp Sol không biết rằng, lúc mà cậu đang ngon giấc lành, có một đôi mắt đang nhìn cậu.
Chúng đã quan sát cậu từ lâu lắm rồi.
- --
Đã một tuần rồi, kể từ lúc Sol bắt đầu có những biểu hiện kì lạ.
Mắt thâm, môi khô, làn da nhợt nhạt, sợ ánh sáng mặt trời.
Cậu ấy bắt đầu giống như một tên nghiện.
Mỗi lần gặp cậu ấy, không hiểu sao Eli lại có cảm giác buồn nôn.
Có lẽ cô bị mắc chứng sạch sẽ rồi sao?
Trái ngược với bề ngoài như vậy.
Tinh thần của cậu trở nên hăng hái hơn rất nhiều.
Cậu trở nên năng động, hoạt bát hơn, nụ cười trên môi của cậu cũng nở nhiều hơn.
“Em nên