Edit: Ramsessivy
Nại Sâm
Nại Sâm thân là tổng cảnh sát trưởng cao cấp của Singapore, đúng là không thể dưới tình hình góp nhặt từng chứng cứ nhỏ, đem bắt Lâm Ngọc Nhi. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Ngọc Nhi tiếng xấu vang xa được Hàn lão gia mang đi.
Nhưng mà sau khi suy nghĩ kỹ, anh rõ ràng cảm thấy, thật ra Lâm Ngọc Nhi ngoài việc năm đó làm bên thứ ba, theo pháp lý cũng không được tính phải chịu trách nhiệm hình sự, cũng không có gϊếŧ người phóng hoả hoặc hại người lừa gạt, hèn gì Mộ Dạ Triệt ngoài việc đem công khai toàn bộ gièm pha của bà ta ra trước mặt mọi người, căn bản không thể đưa bà ta ra toà án!
Vì thế anh mang theo cảm xúc trầm trọng về tới nhà, dưới đáy lòng cũng không có cách nào chấp nhận được nhà mình lại bao che cho Lâm Ngọc Nhi nhiều năm như vậy, đem đặt một người phụ nữ không có phẩm hạnh ở bên người, trở thành đầu bếp nữ cao cấp nhất trong giới hào môn!
Nói vậy, cha anh hẳn là cũng chịu không ít sự quấy rầy của Lâm Ngọc Nhi trong những năm đó, chỉ là vì biết mình biết người, áp chế toàn bộ sự tình.
"An Đề." Anh đi đến phía bên cạnh bàn trà, phát hiện bà nội đang ngồi ở phòng khách chờ mình, dường như có chuyện quan trọng cần thương lượng với anh, chờ đợi cũng được một thời gian rồi.
"Nại Sâm, cháu đã trở lại." Mặt của An Đề có vẻ ngưng trọng, nhẹ nhàng gật đầu, ý bảo cháu nội ngồi xuống bên cạnh, vươn cổ tay đeo vòng ngọc, đặt tay lên mu bàn tay của cháu nội: "Thật ra có một việc, An Đề vẫn gạt mọi người, thậm chí ngay cả Lâm Ngọc Nhi cũng không biết."
"Xin An Đề cứ nói." Gương mặt của Nại Sâm cũng trở nên bắt đầu ngưng trọng, ánh mắt nhìn chuyên chú vào An Đề, mày khẽ nhíu, cảm giác chuyện tiếp theo nhất định có liên quan đến mẹ con Lâm gia!
Quả nhiên, An Đề hơi hơi thở dài một tiếng, nhìn về phía tiền sảnh nơi Lâm Tiêm Tiêm đứng tự sát vào ngày đó mà cảm thán: "Lâm Ngọc Nhi vẫn có ý đồ lợi dụng hai cô con gái để chen thân vào chốn hào môn, mấy năm trước đã bức đi Tiêm Tiêm nhu thuận rồi, nói vậy chuyện này cháu cũng đã biết, bởi vậy An Đề vẫn luôn luôn cảm thấy đau lòng vì Tiêm Tiêm.
Ngày đó Tiêm Tiêm cố ý để tất cả mọi người rời đi, nhân dịp ta không chú ý, thế nhưng lại lựa chọn tự sát bằng dao gọt trái cây. Thế này An Đề mới biết, Ngọc Nhi đã phạm sai lầm lớn, thế nhưng lại muốn để con gái thực hiện giấc mộng thay mình! Hơn nữa hài cốt của Tiêm Tiêm còn chưa xong, Ngọc Nhi còn có tâm tư dây dưa cùng Mộ thiếu gia để phun ra ngụm ác khí trong lòng mình, một chút cũng không hề để ý rằng Tiêm Tiêm vô cùng có khả năng phải mang tiếng xấu là bên thứ ba, khiến cho An Đề thật sự cảm thấy thất vọng......"
Nại Sâm trầm trọng gật đầu, "Ý của An Đề là tính để Ngọc Nhi tự mình gác chịu mọi hậu quả?"
"Không." An Đề lắc đầu, thu hồi lại ánh mắt thất vọng ở tiền sảnh, nhìn về phía cháu nội của mình, "Ngày đó sau khi đưa Tiêm Tiêm dính máu đầy người vào bệnh viện, đầu tiên bác sĩ chẩn đoán là không còn hơi thở, bỏ qua cơ hội thời gian cứu sống tốt nhất, nhưng An Đề cảm thấy Tiêm Tiêm không có chết, mới kiên trì để bác sĩ kiểm tra lần nữa, thế này bác sĩ mới phát hiện Tiêm Tiêm có mạch đập mỏng manh, khi thì không bất giác mà nhảy lên...... Cô bé ngốc này quả nhiên luyến tiếc rời đi như vậy, lòng của cô ấy còn cất giấu tâm sự."
An Đề lấy tay ôm ngực của mình, chỉ chỉ, sắc mặt ngưng trọng mà thương cảm, "Nơi này còn cất giấu tâm sự, cho nên trong lòng còn lưu lại một tia hơi thở, không có tắt thở. Vì thế An Đề để bác sĩ tuyên bố với bên ngoài là tử vong, để cho Lâm Ngọc Nhi cùng tất cả mọi người đều biết được Tiêm Tiêm đã chết. Mà trên thực tế, Tiêm Tiêm đã được cứu sống, được bác sĩ cấp cứu, cô ấy mang hơi thở mỏng manh nằm mê man trong phòng khách của nhà chúng ta, Lâm Ngọc Nhi khóc tang ngoài việc đối chọi gay gắt cùng Mộ thiếu gia ra, mượn cái chết của con gái để tạo thanh thế, hoàn toàn không biết tuy rằng thân thể con gái lạnh băng, nhưng ngực vẫn còn một hơi, điều này đã khiến cô ta không còn tư cách làm người giám hộ của Tiêm Tiêm......"
"An Đề?" Nại Sâm cảm thấy khiếp sợ vì tin tức này, giật mình đứng lên, "Thì ra tất cả, đều là An Đề sắp xếp! Như vậy buổi lễ hoả táng......" Tất cả mọi người đều biết Lâm Tiêm Tiêm tự sát, thậm chí là Mộ Dạ Triệt, cũng cho rằng Lâm Tiêm Tiêm bị một dao mà mất mạng, nhưng mà khi đó, An Đề đau lòng Lâm Tiêm Tiêm lại kiên trì để bác sĩ kiểm tra thêm một lần, thế nhưng lại làm cho Lâm Tiêm Tiêm trong tình huống nguy kịch có một con đường sống!
Chẳng lẽ đây là số mệnh sao? Nếu trực tiếp tuyên bố tử vong, hiện tại Lâm Tiêm Tiêm giữ lại một tia hơi thở chính là tử vong thật sự, trốn không khỏi số kiếp hoả táng kia!
"Trong buổi lễ hoả táng, An Đề gọi điện cho bạn trai cũ của Tiêm Tiêm, lén đưa Tiêm Tiêm đi." Trên nét mặt già nua đầy thương cảm của An Đề bắt đầu xuất hiện sự vui mừng, ở sâu trong nội tâm, vẫn cảm thấy vui mừng như cũ vì biết được Tiêm Tiêm vẫn còn một mạch đập, cảm thán, "Bởi vậy nếu mạng của Tiêm Tiêm chưa tuyệt, vậy để An Đề giúp cô ấy đổi một thân phận hoàn toàn mới, để cho người đàn ông yêu thương cô ấy canh giữ bên người. Hiện tại Phó thiếu gia đưa Tiêm Tiêm đến Thuỵ Sĩ, chăm cô ấy dưỡng thương ở đó. An Đề hi vọng cô ấy có thể nhảy ra khỏi ân oán của Ngọc Nhi, du học ở nơi nào đó, lấy một diện mạo hoàn toàn mới và sống thêm lần nữa."
"An Đề, hiện tại cháu phải báo tin này cho Mộ thiếu gia biết!" Nại Sâm còn đang khiếp sợ bỗng nhiên nghĩ tới người nào đó, vội vàng xoay người cho rằng cần phải báo tin này cho Mộ Dạ Triệt! Bởi vì Lâm Tiêm Tiêm không có chết, đây coi như là một tin tốt cho Mộ thiếu gia! "Mộ thiếu gia nhất định sẽ vui mừng!"
"Nại Sâm!" An Đề lớn tiếng kêu giữ cháu nội lại, để Nại Sâm lập tức dừng bước, nói nghiêm túc: "An Đề bỏ công sức ra, thật vất vả mới làm cho Tiêm Tiêm có một cuộc sống bình tĩnh! Chẳng lẽ cháu lại muốn nhấc lên gợn sóng, khiến Tiêm Tiêm vừa tìm được đường sống trong chỗ chết lại gặp phải hoạ sát thân?! Tiêm Tiêm có nghĩ đến chuyện quay về, đây là chuyện cá nhân của riêng cô ấy, chúng ta tốt nhất không cần lại nhúng tay!"
"An Đề?" Nại Sâm chậm rãi xoay người, khó xử nhìn bà nội, "Nhưng Mộ thiếu gia vẫn luôn cho rằng Lâm Tiêm Tiêm là bị mình bức bách đến chết, trong lòng anh ta, thật ra rất khó chịu."
"Nại Sâm, bọn họ có thể gặp lại hay không chính là duyên phận của bọn họ, chúng ta chỉ có thể làm là giúp Tiêm Tiêm thay đổi một thân phận hoàn toàn mới." An Đề thở dài, nói lời thấm thía với đứa cháu nội mà mình thương yêu nhất, "Cho đến hôm nay, An Đề cũng đại khái hiểu được ân oán giữa bọn họ, đều là Lâm Ngọc Nhi phạm lỗi lầm, khiến con gái phải trả nợ thay mẹ, nhưng ân oán này, từ lúc Tiêm Tiêm tự sát là đã hoàn thành. Bởi vậy từ nay về sau, đây là một cái bắt đầu hoàn toàn mới, cần chính bọn họ đi cố gắng, chúng ta là người ngoài không nhúng tay được. Hiểu chưa?"
"An Đề, Nại Sâm hiểu rồi." Trên gương mặt của Nại Sâm cuối cùng cũng hiện lên vẻ trong sáng, cười đi trở về phía bà nội, quyết định không đem tin này báo cho Mộ Dạ Triệt.
—-
Mộ Dạ Triệt gặp Dịch Phong bay về từ Thuỵ Sĩ, Dịch Phong báo cho hắn biết, Phó Minh Khải quay về nhà cũ của mẹ, chuẩn bị lần nữa di cư đến Thuỵ Sĩ, chấm dứt sự nghiệp ở trong nước.
Nhưng đây là dưới tình huống anh hỏi thăm giản lược, dù sao thiếu gia cũng không chỉ đạo anh đi điều tra một người không hề liên quan, chính là trên đường anh xuất ngoại đi công tác, thuận tiện biết hành tung của Phó Minh Khải.
Đối với điều này, Mộ Dạ Triệt để cho anh quay lại Thuỵ Sĩ một lần nữa, làm cho anh hoàn toàn điều tra rõ ràng tình hình gần nhất của Phó Minh Khải!
"Có người giúp đỡ Phó Minh Khải xuất ngoại." Mộ Dạ Triệt lạnh giọng chỉ đạo, trong lòng luôn luôn có một cảm giác, đột nhiên Phó Minh Khải xuất ngoại, cùng với hành tung gần đây cũng rất quỷ dị, khiến cho hắn không dám khinh thường Phó Minh Khải này, "Tuy rằng gần đây Phó Minh Khải không tham gia buổi họp báo của Lâm Ngọc Nhi, nhưng anh ta vẫn bí mật ẩn thân ở một nơi nào đó, làm chuyện không ai biết. Tôi tin tưởng nhất định anh ta mang lòng cừu hận với tôi, khó có thể nuốt xuống cơn giận này."
"Ý của thiếu gia là, từ lúc bắt đầu ở bệnh viện, Phó Minh Khải luôn luôn theo dõi chúng ta sao? Thiếu gia, tôi phải đi điều tra rõ ràng chuyện này." Dịch Phong lại chuẩn bị bay qua Thuỵ Sĩ, đi được vài bước bỗng nhiên quay đầu lại nói: "Nhưng mà có một tin tức đúng lúc tôi muốn báo cho thiếu gia. Trước khi tôi bay qua Thuỵ Sĩ, Lâm Nho Nhỏ từng tìm gặp tôi, cô ta không muốn theo Lâm Ngọc Nhi rời khỏi Singapore, hiện đã trốn về lại trong nước. Bởi vậy hiện tại, Lâm Ngọc Nhi trước khi bay qua Malaysia, chắc là theo Hàn Vũ Ngấn trở về Trung Quốc một chuyến, tính mang theo con gái di cư đến Malaysia. Sau đó hôm nay, Hàn Vũ Ngấn hẳn là hẹn gặp mặt cùng Mộ bí thư."
"Gặp mặt?" Mộ Dạ Triệt híp mắt lại, từ lâu đã dự đoán được Hàn Vũ Ngấn sẽ hẹn gặp Mộ bí thư, nhưng không nghĩ tới là trước khi bay qua Malaysia, điều này khiến hắn phải lập tức trở về nước, "Nói thư ký đặt cho tôi một vé máy bay về nước vào lúc này, trước khi trời tối phải về đến Cẩm thành!"
"Vâng, tôi đi làm ngay."
Vì thế ngay trong ngày, Mộ Dạ Triệt ngồi máy bay về nước, trước năm giờ chiều đã về tới Mộ trạch.
Mộ thái thái cảm thấy khiếp sợ vì sự xuất hiện của con, gần như kéo thân hình suy yếu chạy xuống lầu, nước mắt rưng rưng nhìn người con đang càng chạy càng xa này, "Chuyện ở Singapore cuối cùng cũng được giải quyết đúng không? Dạ Triệt, lần này con đừng đi nữa! Trong nhà không có con luôn thiếu khuyết chút gì đó, làm cho lòng mẹ luôn trống rỗng khổ sở! Lần đó, nếu không phải ba bị chuyện hai đứa ký hợp đồng kết hôn chọc cho nhồi máu cơ tim, mẹ cũng không đồng ý để hai người ly hôn, ôi."
Mộ Dạ Triệt giao áo khoác cùng túi xách cho giúp việc, thân hình cao to đi vào nhà, nhìn thấy mẹ gầy hẳn một vòng, ánh mắt lộ vẻ lo lắng, "Hiện tại Mộ Thanh Nhàn ở đâu?" Cái miệng chanh chua kia của Mộ Thanh Nhàn, người của Mộ gia đã nhịn vài chục năm. Đối với người như này, mọi người đều làm bộ không quan tâm, cười mà qua.
Nay hắn cùng Cổ Dư ly hôn đúng như bà ấy mong muốn, Mộ bí thư bị chọc tức đến bệnh tình nguy kịch, Mộ Thanh Nhàn ngay trong ngày lại dám chỉ tay vào mũi Cổ Dư mà mắng là người đàn bà dâʍ đãиɠ? Vênh váo tự đắc không còn phép tắc nào sao?
Tuy rằng Cổ Dư kiên trì chấm dứt hợp đồng cùng hắn, trước mắt ly hôn, nhưng chưa bao giờ nói qua sẽ gả cho Đông Húc! Ở trong mắt hắn, tuy rằng Cổ Dư không phải loại hình hắn thích, không có kết quả cùng hắn, nhưng tuyệt đối không ai dám mắng Cổ Dư là người đàn bà